Cảm giác của Soái Lãng lúc này rất tệ, như bản thân là cái giẻ rách bị người ta lợi dụng xong liền vứt đi vậy. Soái Lãng đã làm hết sức rồi, y thấy mình làm rất tốt, tuy trong quá trình làm việc đụng chân đụng tay một chút, nhưng thực sự vắt óc nghĩ cách làm sao mang lại lợi ích lớn nhất cho siêu thị. Rồi kết quả lại là như vậy, trong khoảnh khắc đó Soái Lãng có cảm tưởng, thế giới này chẳng có chỗ nào giành cho mình. Rốt cuộc mình sai ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.