Soái Lãng đâm chột dạ, em gái này dù thực sự nằm xuống giang chân giang tay ra chào mời, y cũng không dám đụng vào, lúc này vẫn phải mạnh miệng:” Sao thế, đổi ý rồi à, tôi chỉ có một điều kiện đó thôi, không đồng ý miễn bàn.” Trâu Hiểu Lộ hơi cau mày, giống đang ngẫm nghĩ cái gì, lời ra khỏi miệng lại là:” Xem ra anh không biết.” “ Tôi không biết cái gì?” “ Nếu thứ đó ở trong tay anh, nếu anh biết giá trị của nó, dù tôi có đồng ý,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.