Bây giờ Tiểu Mộc bớt ngây thơ rồi, không tin lời Soái Lãng nữa rồi, tuy nhiên hắn cũng biết mình không đối phó được với y, đành nhường chị Phương, này này rõ ràng kiếm cớ, ý Túy Ông không phải ở rượu, quay đi chẳng đáp lời. Phương Hủy Đình trấn an:” Anh không cần nhấn mạnh lần nữa, đã bảo là tin anh rồi mà.” “ Tôi biết hai người muốn làm gì, hai người đã nghĩa khí, tôi không thể quá thiếu nghĩa khí.” Soái Lãng nói một câu ẩn ý thu hút sự chú ý...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.