Thấy tiểu học muội tỏ thái độ bất tín nhiệm ra mặt, Soái Lãng làm ra vẻ nghiêm túc:” Không tin chứ gì, đánh cược không? Nói cho em biết trước, đừng để lát nữa anh hô giá mấy trăm vạn, vượt khỏi phạm vi áp lực tâm lý của em, anh không chịu trách nhiệm đâu.” Vương Tuyết Na ôm chặt cái iphone trước ngực:” Cược cái gì? Em chỉ có cái di động, không phải anh có ý đồ chứ?” Soái Lãng dở khóc dở cười, quá đáng lắm rồi, vốn định trêu vui một chút ai dè...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.