Phương Hủy Đình đứng bên cửa sổ cũng như có ai đốt cả bó lửa trong lòng, lúc thì lo mẹ nhìn ra sơ hở gì sẽ lải nhảu không ngừng với mình, lúc lại sợ Soái Lãng ba hoa linh tinh. Sốt ruột đợi rất lâu mới thấy mẹ mặt mày hiền hòa mang cơm lên, vừa sắp xếp bát đũa vừa hỏi con gái: “ Đình Đình, vì sao con che giấu mẹ kỹ thế, hẹn hò với Tiểu Soái nửa năm rồi mà không nói cho mẹ biết.” “ Nửa ... Nửa năm?” Phương Hủy Đình nghe...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.