Soái Lãng thấy Tang Nhã còn hồ nghi ngắm nghía mình, cười nói:” Nếu để cô nhìn ra thì chẳng phải là tôi rồi.” “ Bất kể anh làm nghề gì …” Tang Nhã như đã hạ quyết tâm, đặt tay lên vai Soái Lãng, thoải mái như với bạn bè:” Theo chị kiếm ăn đi, đầu óc nhạy bén, thủ đoạn không thiếu, cần là có thể ra tay tàn nhẫn, không làm cái nghề này thì tiếc quá.” Ặc, lại thêm một người nữa rủ mình nhập bọn, từ khi nào mình lại thành nhân tuyển tốt nhất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.