Tiền, tiền, tiền, tất cả đều là tiền cả đấy ... Soái Lãng há mồm, lưỡi thè như chó, đếm từng cọc tiền, chi phiếu, đếm đi đêm lại, hơn 100 vạn rồi, y cười gian không thôi. Cười không biết tới lần thứ mấy, đến khi lại lần nữa rút chi phiếu ra, vô tình bắt gặp ánh mắt khinh bỉ kỳ thị của Phương Hủy Đình. Soái Lãng vỗ vỗ đầu, nhớ ra rồi, không thể ăn mảnh, người ta theo mình suốt cả dọc đường, phải có tí lợi lộc gì chứ, Soái Lãng nghĩ rồi rút...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.