“ Chuyện đó ...” Phương Hủy Đình không phản bác được gì, nhưng trong lòng tức lắm, thế này khác gì trước mặt hòa thượng chửi lừa trọc, cuối cùng nhịn được, hừ một tiếng rồi thôi, thừa biết tên này cố tình chọc tức mình: Í? Không có phản ứng gì, Soái Lãng quay đầu nhìn:” Công phu hàm dưỡng tiến bộ đấy.” “ Cố ý chọc giận tôi chứ gì?” Phương Hủy Đình đã nhận ra y cố ý thì tất nhiên chẳng để bụng:” Soái Lãng, tôi đang lấy làm lạ, anh không nghĩ cho mình sau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.