Soái Lãng nghe thấy càng tức giận, bò dậy chỉ Tang Nhã:” Đấy ... Đấy .. Anh xem, em và cô ta chẳng liên quan gì hết, em thấy cách của các anh tốt đấy, bán cho bọn chăn lừa làm vợ đi anh, bán liền cho mấy nhà liền ấy, em nghe nói bọn thổ phỉ Lộ Châu ấy hung hãn lắm.” Rậm Râu cười ha hả có rất thích mấy lời này, Tang Nhã tức giận co chân đạp Soái Lãng, Soái Lãng né tránh, nhưng mà hai người bị còng cùng nhau, tránh đi đâu, bị trúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.