Mặt trời lên cao, những người đi làm đa phần yên vị ở vị trí công tác, thành phố không vì thế mà bớt tấp nập, cuộc sống mưu sinh vẫn bộn bề không ngừng. Cố Thanh Trì nghe xong Soái Lãng kể khổ không giận mà còn vui, khẽ mỉm cười nói:” Tôi biết cậu luôn tìm cơ hội thay đổi, cho nên tôi xuất hiện, tôi là quý nhân trong số mệnh của cậu.” Khiếp, cái giọng điệu sặc mùi lừa đảo, Soái Lãng nghe mà buồn nôn:” Bác cũng đừng tích cực lừa đảo như thế, thời...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.