“ Soái Lãng ... Anh là Soái Lãng?” Có người gọi, giọng hơi thảng thốt, kèm theo đó là tiếng giày cao gót: Soái Lãng ngẩng đầu lên:” Ồ, nhà thiết kế Thịnh ...” “ Anh, anh ... Làm sao anh lại thành ra thế này ... Mà đúng là thâm trầm u uất đạt tới trình độ nhất định rồi, hình tượng này được lắm, u uất mà sa sút, trong cương ngạnh mang theo tang thương. Được lắm đấy, ngộ tính của anh rất cao, rất có khả năng thành sát thủ thiếu nữ ...” Bệnh nghề nghiệp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.