Thịnh Tiểu San ở bên cạnh nhận ra Soái Lãng cứ nhìn mình, tựa hồ muốn hỏi gì lại không dám:” Này, anh sao thế, hình như có chuyện?” “ Không sao, tôi có chuyện gì được chứ?” Soái Lãng lắc đầu, lại đột ngột đổi ý:” Đúng đúng, có chuyện, tôi đúng là có chuyện.” “ Rốt cuộc là có hay không?” Thịnh Tiểu San cau mày, đánh giá Soái Lãng một lượt, cứ thấy y quai quái, trước kia y đâu có thẹn thò vậy đâu: “ Đúng là có, vừa mới nhớ ra xong.” Soái Lãng cân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.