Một tiếng "Tách”!
Thiên Linh cái của thi thể nam tử khôi ngô bỗng nhiên mở ra. Nguyên Anh màu xanh từ đó nhảy ra, trên mặt tràn đầy sự sợ hãi, hào quang trên thân sáng ngời, nhanh chóng hướng bên ngoài đảo trốn đi.
Nam tử mặc hồng bào cũng không thèm liếc qua, tiện tay búng một cái, một đoàn hỏa diễm như viên đạn bỗng nhiên lóe lên rồi biến mất trong hư không, không thấy dấu vết gì cả.
Cách hơn mười dặm bên ngoài đảo, một đạo hỏa tuyến màu đỏ trong nháy mắt đang đuổi theo đoàn ánh sáng màu xanh kia.
Một tiếng “Bụp”, Nguyên Anh của Giao Tam Thập Nhị trực tiếp nổ tung, hóa thành một mảnh oánh quang, biến mất không thấy gì nữa.
Mọi người xung quanh thấy thế, đều im lặng không nói gì. Bởi vì cả bọn đều mang mặt nạ nên không thể thấy được sắc mặt của mỗi người như thế nào.
Ánh mắt Giao Tam lần lượt đảo qua từng người một. Trong đôi mắt y, không có bất kì ý tứ đe dọa hay cảnh cáo gì, chỉ là ánh mắt lạnh lùng của y nhìn mọi người như là nhìn vật chết.
Trong mắt hắn, mọi người xung quanh giống như là mấy tảng đá, mấy gốc cây, hoặc cùng lắm chỉ là một vài công cụ cho y sử dụng mà thôi.
“Ta tuyên bố nhiệm vụ vào lúc này, đó chính là tiến đến đảo Hồng Nguyệt, tiêu diệt Đảo chủ Công Thâu Hồng.” Nam tử mặc hồng bào thu hồi ánh mắt, giọng điệu lạnh như băng nói.
“Cái gì… Đúng là người này?” Khi y vừa dứt lời, có một tên hoảng sợ khẽ thốt lên.
"Điều này..."
Mấy người khác cũng nhao nhao, rợn hết da gà, đều có chút chần chờ.
Dưới mặt nạ đầu trâu, lông mày của Hàn Lập cũng không khỏi nhíu lên. Lúc trước, hắn đã được Lạc Phong đề cập qua tục danh của Công Thâu Hồng, tên đó không phải là một kẻ đơn giản.
Nghe nói, tên đó là một Địa Tiên có tu vi Chân Tiên trung kì cực kì cường đại. Y tu luyện chính là Thủy pháp tắc lại lấy máu làm lực lượng. Thật là vô cùng hiếm thấy. Nên ngày thường việc giết chóc đối với y thành tính khiến cho hung danh hiển hách tại toàn bộ hải vực Hắc Phong.
Lẽ ra đối với một kẻ hung lệ như thế, cừu gia tử địch chắc chắn không phải ít. Nhưng mà, bởi vì thực lực của y quá mạnh mẽ, cộng với việc tu luyện lực lượng pháp tắc cũng quá mức quỷ dị, nên có rất ít người dám chủ động đi trêu chọc y. Không ngờ, mục tiêu lần này của bọn họ lại chính là Công Thâu Hồng.
“Giao Tam… đại nhân! Theo ta được biết, đảo Hồng Nguyệt luôn có chút gì đó thần bì, rất hiếm giao tiếp cùng với các đảo khác. Vả lại, từ ngàn năm trước đây, cũng chẳng biết tại sao mà đảo này lại bế quan tỏa cảng. Ngoại trừ có việc cần phải liên hệ với bên ngoài ra, còn cấm tất cả tu sĩ khác đặt chân lên đảo. Đã thế còn ra tuyên bố, hễ là ai lén xâm nhập đảo, giết chết không tha…” Tên Giao Bát mang mặt nạ đầu dê có chút chần chờ nói.
"Điều này không cần các ngươi lo lắng, lúc trước trong Minh đã phái người thâm nhập đảo này, cũng đã thu thập được không ít tin tức truyền về. Căn bản là định nắm giữ rõ ràng tình huống sự tình bên trong đảo Hồng Nguyệt, rồi tiến hành ra tay một lần. Nhưng mà, nửa tháng trước, cao tầng trong Minh nghiêm lệnh truyền đạt, cần phải mau chóng tiêu diệt Đảo chủ Công Thâu Hồng của đảo Hồng Nguyệt." Giao Tam liếc nhìn Giao Bát, chậm rãi nói.
“Nghe nói bài danh thực lực của Hồng Nguyệt Đảo chủ tại toàn bộ hải vực Hắc Phong cũng gần bằng với vài tên đảo chủ cường đại ở các hòn đảo trung tâm. Dưới trướng hắn còn có mấy tên Tán tiên. Thực lực như vậy không thể khinh thường.” Tên Giao Thập Lục đeo mặt nạ đầu hổ suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói.
Liền sau đó, một đạo âm thanh hết sức nhỏ vang lên, là nữ tử thướt tha mang mặt nạ đầu cú mèo, vừa tiến lên vừa nói:
“Đúng vậy, huống hồ gì tên kia còn là Địa Tiên. Ở trên đảo Hồng Nguyệt, y đã chiếm ưu thế về địa lợi. Chúng ta tùy tiện tiến đến như vậy, chỉ sợ… ”
“Nực cười! Cái gọi là Địa Tiên chẳng qua chỉ là biết một chút thủ đoạn bàng môn tà đạo mà thôi! Không cần quan trọng về đạo hạnh của y. Tại nơi chật hẹp bé nhỏ như hải vực Hắc Phong các ngươi, y mới có cơ hội hô mưa gọi gió.” Giao Tam nghe vậy, hừ lạnh một tiếng nói.
Hàn Lập đang một mực thờ ơ lạnh nhạt, lúc này lại mơ hồ để ý đến Giao Cửu cùng Giao Bát có chút ít mất tự nhiên, thẳng người nhún vai, tựa hồ đối với lời nói của Giao Tam vừa rồi có chút không đồng tình.
Bất quá cũng chỉ làm vậy, hai người cũng không có làm gì nhiều để tỏ rõ sự bất mãn.
“Ta cảnh cáo trước, lần này truy sát Công Thâu Hồng, nếu kẻ nào có ý định lâm trận rút lui, hãy nhìn vết xe đổ của Giao Tam Thập Nhị” Giao Tam lạnh lùng cảnh cáo.
Tuy rằng bọn hắn ai cũng mang mặt nạ, có mấy người nhịn không được đứng lên mặt đối mặt, xuyên thấu qua ánh mắt tìm hiểu suy nghĩ của nhau, chỉ có thể là tự cầu nhiều phúc.
Giao Tam cũng mặc kệ phản ứng của mọi người, nhấc một tay vung lên không trung. Trên bầu trời, một đạo hồng quang bỗng sáng lên.
Bên trong hào quang, hình như có tiếng long ngâm, hiện ra một chiếc thuyền rồng dài ước chừng hai ba mươi trượng.
Toàn thân thuyền đỏ như lửa, mũi thuyền có một pho tượng đầu rồng. Những đường cong uốn lượn xung quanh tràn đầy linh văn màu vàng, phía trên còn khắc nhiều đồ án Hỏa Vân, thoạt nhìn có chút bất phàm.
Giao Tam nhảy lên, thân hình y bồng bềnh đáp xuống Linh thuyền đầu tiên. Một âm thanh có chút khô cứng lần nữa truyền ra:
“Còn đứng đó làm gì?”
“Đây là… Hậu Thiên Tiên Khí, quả nhiên là thủ bút của thượng tiên… ” Tên Giao Cửu đeo mặt nạ đầu khỉ màu lam ngửa mặt nhìn Linh thuyền đỏ rực, nhịn không được tán thưởng, rồi nhảy lên mũi thuyền.
Mọi người nhao nhao phi thân lên, ánh mắt đều biến đổi. Trong ánh mắt toát ra vẻ hâm mộ.
Đa số những người này đều là Tán Tiên, hiển nhiên không có người nào có được Tiên Khí. Từ khi bước lên con đường tu tiên đến nay, chỉ sợ thấy qua cũng chưa được mấy lần.
Hàn Lập cũng có chút ngoài ý muốn, nhịn không được, đánh giá chiếc thuyền nhiều lần.
Mọi người nhao nhao phi lên Linh thuyền. Một lúc sau, hai tay Giao Tam đặt trước người, bấm một đạo pháp quyết, hô nhẹ một tiếng ”Nhanh”.
Dưới thân Linh thuyền, ánh sáng màu đỏ lập tức sáng rỡ. Từng chùm hỏa diễm tuôn ra bốn phía thành từng mảng, như là vài con Hỏa long tranh nhau bay lên nâng đỡ Linh thuyền, "Oanh" một cái, phóng ngay đến cuối chân trời.
Tốc độ cực nhanh, quả thực chỉ có thể dùng từ nhanh như điện để hình dung.
. . .
Mấy ngày sau.
Tại một hải vực, sóng biển cuồn cuộn xanh thẳm. Trên không, một đạo hào quang đỏ như lửa bay nhanh tới, dừng giữa không trung, lộ ra một chiếc thuyền rồng màu đỏ lửa.
Trên Linh thuyền, có mấy thân ảnh đang đứng, đều mang mặt nạ kỳ lạ, thoạt nhìn bộ dạng rất cổ quái.
Toàn bộ đều là thành viên Vô Thường Minh đang trên đường tiến đến đảo Hồng Nguyệt.
Giờ phút này, Hàn Lập đang đứng một bên trên phi thuyền, nhìn xa xa về phía một hòn đảo lớn cách đó hơn trăm dặm.
Tuy nói là hòn đảo, nhưng nó lại lớn hơn đảo Ô Mông không biết bao nhiêu lần, thoạt nhìn liền tưởng là một lục địa rộng lớn.
“Đây là một ít tình hình của đảo Hồng Nguyệt, các ngươi tự mình nhìn qua một chút đi.” Giao Tam lạnh lùng nói
Dứt lời, bàn tay vung lên. Mấy miếng ngọc giản màu trắng từ trong tay y bắn về phía bọn Hàn Lập.
Hàn Lập bắt lấy ngọc giản, nhìn về mọi người đối diện. Chỉ thấy, có mấy người trực tiếp cầm lấy ngọc giản, đặt lên mi tâm của mặt nạ.
Hàn Lập bắt chước làm theo. Hắn đặt ngọc giản lên mi tâm của mặt nạ. Một lúc sau, lập tức xuất hiện hình ảnh cùng với chữ viết lơ lửng bên trong thức hải của hắn
Sau khi xem xong, lông mày Hàn Lập có chút nhăn lên. Hắn phát hiện, diện tích của đảo Hồng Nguyệt so với dự đoán của hắn còn lớn hơn nhiều, có thể chính thức xem nó là một lục địa.
"Đại nhân Giao Tam, trên bản đồ trong ngọc giản này có đánh dấu sáu bảy vị trí. Chắc hẳn những chỗ này chính là những nơi mà Hồng Nguyệt Đảo chủ có thể xuất hiện? Chúng ta có thể đi đến một chỗ để thăm dò chính xác cho thỏa đáng không?" Giao Cửu đầu dê mở miệng hỏi.
“Để mau chóng xác định chính xác vị trí của y, chúng ta sẽ chia thành ba hướng, phân biệt thành phía Đông, phía Tây và phía Nam của hòn đảo để lẻn vào. Trước hết, sẽ dò xét khu vực của mình, sau đó nhanh chóng đẩy mạnh dò xét về phía trung tâm hòn đảo, cho đến khi chính thức xác nhận được vị trí của y”. Giao Tam đầu rồng hầu như không chút nghĩ ngợi trực tiếp đáp.
Hàn Lập nghe vậy trong lòng khẽ động, an bài thế này đúng như dự liệu của hắn. Trên thực tế, hắn cũng mong bọn họ chia ra nhiều hướng, tốt nhất là chính hắn có thể đơn độc dò xét một hướng, nhưng mà, chuyện đó hiển nhiên là không thể nào xảy ra được.
Quả nhiên, hắn nghe Giao Tam mở miệng nói:
"Giao Bát, Giao Thập Tam, Giao Nhị Thập Nhất, ba người các ngươi tạo thành một đội, phân cho Giao Bát dẫn đội, lẻn vào theo sườn đảo phía Đông, dò xét mấy vị trí được đánh dấu tại phía Đông.
"Vâng." Nam tử gầy gò mang mặt nạ khỉ vừa chắp tay, lên tiếng.
Nam tử trầm mặc mang mặt nạ gấu cùng nữ tử thướt tha mang mặc nạ cú mèo cùng đồng thời gật nhẹ đầu, không nói một lời đi về đứng sau nam tử mang mặt nạ khỉ.
Giao Tam quét ánh mắt về những người còn lại, nói ra: "Giao Cửu, Giao Thập Ngũ, Giao Thập Lục, ba người các người tạo thành đội thứ hai, phân cho Giao Cửu dẫn đội, theo hướng Tây lẻn vào đảo dò xét.
“Giao Cửu nhất định dốc hết sức để hoàn thành nhiệm vụ, quyết không phụ lòng mong đợi của Giao Tam đại nhân”. Giao Cửu đầu dê lập tức tiến lên, cúi đầu, cung kính nói.
Hàn Lập cùng với nam tử cao lớn mang mặt nạ đầu hổ tức thì liếc nhau, lập tức đi đến sau lưng Giao Cửu.
Giao Tam không liếc nhìn Giao Cửu, quay đầu nhìn về người còn lại, là một gia hỏa mang mặt nạ chim ưng, thuận miệng phân phó một câu:
"Giao Nhị Thập Ngũ, ngươi hãy theo ta trực tiếp hướng phía Nam mà lên đảo."
Người nọ có chút khàn giọng đáp ứng, rồi không nói gì thêm, trực tiếp đứng sau lưng Giao Tam.
"Công Thâu Hồng tinh thông Huyết pháp tắc nên việc cảm ứng khí tức cực kỳ mẫn cảm. Ở trên đảo, các nơi còn bày ra một ít cấm chế dò xét. Chúng ta mặc dù được nội tầng của Minh ban thưởng mặt nạ che đậy khí tức, bình thường không cần phải lo lắng bị phát hiện. Thế nhưng, nếu là tùy ý sử dụng thần thức dò xét, lập tức có khả năng sẽ bị phát hiện. Vì nguyên do đó, lúc lên đảo, nếu không phải việc cần phải sử dụng thần thức thì tuyệt đối không được tùy ý sử dụng." Ánh mắt Giao Tam đảo qua mọi người, giọng điệu có chứa ý vị cảnh cáo mãnh liệt.
"Vâng." Mọi người cùng đáp ứng.
"Ta nhắc nhở một câu cuối. Sau khi lên đảo, nếu các người phát hiện Hồng Nguyệt Đảo chủ trước ta, không được hành động thiếu suy nghĩ, lập tức báo cho ta biết qua mặt nạ. Nhớ kỹ, sử dụng mặt nạ có khả năng bị phát hiện, tuy tỉ lệ không lớn nhưng cũng không nên sử dụng nhiều. Chỉ liên hệ khi bị nguy cấp." Tiếng Giao Tam trầm đục dặn dò.
"Hết thảy mọi chuyện nghe theo phân phó của Giao Tam đại nhân." Giao Cửu lập tức cung kính đáp.
Hàn Lập thò tay sờ sờ mặt nạ trên mặt, đột nhiên nhớ lại thời gian mấy ngày trước đến đảo Hải Dong. Giao Tam thông qua mặt nạ truyền âm cho hắn, mặt nạ hoàn toàn chính xác có vài phần thần bí.
"Bắt đầu hành động!"
Giao Tam phân phó một tiếng, sau đó phất tay đem Linh thuyền màu đỏ lửa thu vào.
Sau đó, y giơ tay đánh một trảo, liền kéo Giao Nhị Thập Ngũ lại trước người, hai đạo hồng quang đồng thời vụt sáng, hơi lệch về phía Nam của đảo Hồng Nguyệt vội vã đi.
Trên thân bọn người Giao Bát cũng là nhao nhao sáng lên, bay đi.
Giao Cửu đầu dê liếc nhìn về hai người Hàn Lập, hời hợt nói một câu "Đi thôi".
Thân ảnh liền hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh, chuyển lệch hướng Tây vội vã bay đi.
Hai người Hàn Lập cũng đồng thời hóa thành hồng quang, cùng nhau đi, chỉ là tốc độ so với mấy người lúc trước thì chậm hơn một chút.