Mục lục
Phàm Nhân Tiên Giới Thiên (PNTT 2)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Có, Vô Sương đảo. . . Hắc Tiều thủy vực bên kia có một tòa đảo hoang tên là 'Vô Sương', bởi vì xung quanh đá ngầm dày đặc, sóng biển ngập trời, thêm nữa ở trên đảo trụi lủi, không có thảm thực vật sinh linh, cho nên trong vòng vạn dặm không có người ở." Lạc Phong nghe vậy, sau một phen suy tính, nói ra.

"Ta cần ngươi kiến tạo giúp ta một tòa pháp trận trên Vô Sương Đảo." Hàn Lập nói thẳng.

"Sẽ theo ý ngài." Lạc Phong ôm quyền nói.

Hàn Lập gật đầu nhẹ, lập tức lấy ra một tấm bản vẽ đã sớm vẽ tường tận, và một nhẫn trữ vật màu đen đưa tới, lại nói: "Trận đồ pháp trận ở chỗ này, cần vật liệu gì ta đã đưa cho ngươi, ngươi phải đi làm nhanh một chút, trong vòng bảy ngày nhất định phải xong."

"Ta đi làm ngay." Lạc Phong đưa tay nhận lấy, thoáng xem một chút, thần sắc hơi đổi, lập tức nói.

"Không vội, nơi này còn có một số công pháp tu luyện và linh dược tiên thảo, là dành cho Ô Mông đảo, ngươi cũng thu vào đi." Nói xong, Hàn Lập lại đưa một nhẫn trữ vật màu trắng tới.

"Đa tạ Liễu đại nhân. . ." Lạc Phong nhận lấy, cũng không xem xét, quỳ mọp xuống đất nói.

Đợi y rời đi, ánh mắt Hàn Lập rơi vào trên thân Địa Chích hóa thân. Hoá thân giống như cảm giác được ngẩng đầu lên, đối mặt với Hàn Lập.

Hàn Lập nhìn bộ hóa thân trước mắt có tướng mạo cơ hồ không khác mình chút nào, trong lòng không khỏi sinh ra mấy phần cảm khái.

Hóa thân này lúc trước do một sợi thần hồn của mình, tăng thêm Đản Hồn Hoa ngưng luyện, bản thân đã có được chút tâm trí tương đối độc lập. Mình và gã tách ra liên hệ nhiều năm như vậy, tu vi của gã đã dần trưởng thành, đồng thời tâm trí càng thêm hoàn mỹ.

Nói theo một ý nghĩa nào đó, đối phương là chính mình, cũng không phải chính mình.

Nếu như lúc trước mình lịch luyện các nơi trong Tiên giới, thật ngoài ý muốn bị vẫn lạc, chỉ cần có hóa thân này, chính mình xem như không bị thần hồn câu diệt.

Bởi vì chính mình mượn sợi thần hồn kia, có thể tùy thời thu hồi quyền khống chế tuyệt đối hoá thân này, cho dù xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì, chính mình bây giờ bất luận là tu vi hay là lực lượng thần thức đều hơn xa hóa thân, tự nhiên cũng không cần phải lo lắng bị phản phệ.

Đương nhiên đó là vạn bất đắc dĩ, lúc đó bộ phân thân này sẽ triệt để mất đi bản thân. Về sau sẽ không thể giống như bây giờ thay mình trấn thủ nơi này.

"Ta có một chuyện muốn nhờ." Nửa ngày sau, Hàn Lập mở miệng nói.

"Ngươi ta vốn là một thể, cần gì hai chữ muốn nhờ, có chuyện cứ nói thẳng là được." Thần sắc Địa Chích hóa thân không thay đổi nói.

Hàn Lập do dự một chút, đưa tay khẽ vuốt qua khuôn mặt của mình.

Theo một trận thanh quang chảy qua, cấm chế che lấp trên mặt hắn bị triệt hồi, lộ ra diện mục thật sự.

Chỉ thấy ngay chỗ mi tâm hắn quấn quanh hắc vụ, ở giữa ngưng tụ ra một phù văn kỳ lạ, mà trong hai mắt hắn lóe ra đạo đạo huyết quang, trong con ngươi thẩm thấu ra một cỗ hung sát chi ý vô cùng mãnh liệt.

Địa Chích hóa thân nhìn chằm chằm phù văn trên mi tâm Hàn Lập, đột nhiên giật mình, cảm giác phù văn kia tựa như là một gương mặt dữ tợn hung ác, phía trên ô quang mãnh liệt, tựa hồ tùy thời sẽ phá vỡ huyết nhục chui ra ngoài.

"Đây là cái gì. . ."

Địa Chích hóa thân tuy là từ thần hồn Hàn Lập tách ra, có quan hệ dây mơ rễ má với Hàn Lập, nhưng dù sao đã lâu không liên hệ, căn bản không rõ chính mình đang thấy cái gì.

Ngay sau đó, gã nhíu mày lại, kinh hãi nói: "Tu vi cảnh giới của ngươi?"

Lúc trước Hàn Lập đã ẩn giấu tu vi thật sự, giờ phút này mới chính thức hoàn toàn không giữ lại mà hiện lộ ra.

"Tu vi ta bây giờ đã là Đại La sơ kỳ đỉnh phong, bị Ác Thi quấy nhiễu, gặp phải cửa ải lớn trảm thi." Hàn Lập thấy thế, cười khổ một tiếng, chậm rãi nói.

"Đại La, tu sĩ Đại La cảnh . . ." Cho dù là Địa Chích hóa thân, giờ phút này cũng thực sự cảm thấy khó tin.

Bình thường đi trên con đường Địa Tiên, có tín ngưỡng chi lực của tín đồ gia trì, trên con đường tu hành xem như đi đường tắt, chỉ cần tín đồ đủ nhiều, tốc độ tu hành càng tiến nhanh một bước.

Đoạn thời gian qua, bởi vì Hắc Phong hải vực phong bế, hoàn cảnh tương đối đặc thù, thêm nữa Hàn Lập đánh xuống cơ sở, tốc độ phát triển thế lực và tín đồ Ô Mông đảo có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.

Nhờ vào đó, tốc độ tu hành Địa Chích hoá thân đã không chậm, nhưng so với Hàn Lập, thực sự không chút ý nghĩa nào.

"Nói như vậy, liên quan đến chuyện trảm thi, ta có thể giúp ngươi?" Địa Chích hóa thân ngây người một chút, sau đó hỏi.

"Không sai. Trảm thi khó khăn ở chỗ tranh chấp cùng thi hồn, chém ra bên ngoài cơ thể. Tam Thi đều là chấp niệm bản thân, lực lượng tăng trưởng cơ hồ nương theo quá trình trưởng thành của tu sĩ, chỉ dựa vào lực lượng thần hồn bản thân, muốn vung đao tự đoạn, độ khó to lớn có thể đoán được. Ta may mắn đạt được một môn bí thuật trảm thi, có thể chuyển chuyển Ác Thi vào trong cơ thể ngươi, tỷ lệ thành công cũng sẽ tăng lên rất nhiều." Hàn Lập gật đầu nhẹ, chậm rãi nói ra.

"Phong hiểm thế nào?" Địa Chích hóa thân hỏi thẳng.

"Quá trình trảm thi vốn phong hiểm, hơi không cẩn thận, thần hồn nguyên bản của ta có thể bị Ác Thi cắn nuốt, từ đây tính tình thay đổi lớn, đi theo con đường Ác Thi. Mặt khác, cho dù trảm thi thành công, phong nhập nó vào trong cơ thể của ngươi, nó cũng có tỷ lệ rất lớn chiếm bộ thân thể Địa Tiên của ngươi." Hàn Lập nói ra.

"Nói vậy, chính là dùng ta làm vật chứa tiếp dẫn này?" Lông mày Địa Chích hóa thân cau lại, hỏi.

"Đúng là như thế." Hàn Lập gật đầu nhẹ nói.

"Nếu là ngươi, sẽ đáp ứng sao?" Địa Chích hóa thân lộ ra vẻ cổ quái, hỏi.

"Kỳ thật ngươi cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt. Vùng biển Ô Mông đảo này, chúng tín đồ nhiều như vậy, thời gian dài như vậy đến nay, theo ta thấy nguyên nhân lớn nhất ngươi không thể bước vào cảnh giới Thái Ất, chính là khả năng tiếp nhận tín ngưỡng lực có hạn, không đủ để giúp ngươi đột phá hạn chế cảnh giới, đúng không?" Hàn Lập hỏi lại.

"Không sai." Địa Chích hóa thân nghe vậy, trầm mặc một lát, gật đầu nói.

"Ta có biện pháp giúp ngươi thoát ly trói buộc thân thể Địa Tiên, từ đây không còn dựa vào tín ngưỡng chi lực nữa." Hàn Lập nói.

"Năm đó luyện chế ra bộ thân thể này, ta nghĩ không ai rõ ràng hơn ngươi. Mà liên hệ giữa thân thể Địa Tiên này và Ô Mông đảo, ta nghĩ cũng không ai rõ hơn ngươi, bây giờ sao nói chặt đứt là có thể chặt đứt?" Địa Chích hóa thân lắc đầu, hiển nhiên cũng không quá tin tưởng Hàn Lập.

"Cái này ta tự nhiên biết rõ, trải qua nhiều năm tu luyện như vậy, liên hệ giữa thân thể Địa Tiên của ngươi và Ô Mông đảo lại càng thêm chặt chẽ. Bất quá ngươi không biết, trên thân Ác Thi mang theo năng lượng cường đại đến cỡ nào, một khi nó tiến vào trong cơ thể ngươi, để thích ứng với thân thể ngươi, tất nhiên sẽ tiến hành cải tạo thân thể Địa Tiên của ngươi. Lấy sự gắng sức của Đại La chi lực, chặt đứt ràng buộc tín ngưỡng chi lực, cũng không phải là việc khó gì." Hàn Lập nói tiếp.

Địa Chích hóa thân nghe vậy, lâm vào trầm tư, sau nửa ngày mới hỏi: "Việc này thật có thể thực hiện?"

"Cho dù không dám chắc chín phần, nhưng cũng có bảy tám phần." Hàn Lập gật đầu nói.

"Chặt đứt ràng buộc tín ngưỡng chi lực, chúng nhân Ô Mông đảo sẽ thế nào?" Địa Chích hóa thân hỏi.

"Không nói đến Lạc Phong bây giờ đã là tu sĩ cấp bậc Chân Tiên, ngươi nếu nguyện ý che chở bọn hắn, lưu lại nơi đây trăm năm, dựa vào ta lưu lại cho bọn hắn tiên thực linh thảo và pháp bảo đồ vật, đủ để cho bọn hắn không sợ bất kỳ thế lực nào ở Hắc Phong đảo. Huống hồ, đoạn tuyệt cong đường Tổ Thần, đối với bọn hắn chưa hẳn không phải chuyện tốt." Hàn Lập nói.

Địa Chích hóa thân sau khi nghe xong, thật lâu mới gật đầu nhẹ, xem như chấp nhận thuyết pháp của Hàn Lập.

"Việc này nói đến thì đơn giản, nhưng trên thực tế cũng không dễ dàng. Đầu tiên là thân thể ngươi, chưa hẳn có thể tiếp nhận năng lượng khổng lồ do Ác Thi nhập thể mang tới, thứ đến là thần hồn của ngươi nếu không được bảo hộ, tất nhiên sẽ bị Ác Thi thôn phệ, triệt để biến thành mồi ăn của hắn." Hàn Lập tiếp tục nói.

"Ngươi đã có biện pháp ứng đối?" Địa Chích hóa thân hỏi.

"Không sai, trước đó để Lạc Phong kiến tạo đại trận, chính là rèn luyện thân thể Địa Tiên cho ngươi. Còn thần hồn của ngươi, trước khi tiến hành nghi thức, ta sẽ lấy bí pháp phong tồn lại, đến lúc đó ngươi sẽ triệt để rơi vào trạng thái ngủ say, Ác Thi không thể nhận ra sự tồn tại của ngươi, đương nhiên sẽ không ra tay với ngươi." Hàn Lập nói.

"Rơi vào trạng thái ngủ say. . ." Địa Chích hóa thân chần chờ hỏi.

"Không cần lo lắng, trước lúc này ta sẽ giam cầm nhục thể của ngươi tại Thiên Sương đảo này, sau khi Ác Thi chiếm cứ thân thể Địa Tiên của ngươi, chỉ có hoàn thành cải tạo khống chế thân thể, mới có thể thoát khỏi giam cầm. Đến lúc đó ta cũng đã thành công vững chắc cảnh giới Đại La trung kỳ, bắt giữ hắn cũng bất quá là giơ tay nhấc chân mà thôi. Sau đó, chỉ cần lấy bí pháp tách hắn ra, một lần nữa phong ấn là được." Hàn Lập khoát tay áo, vừa cười vừa nói.

"Nói như vậy, còn có một điểm mấu chốt, đó chính là ngươi cần triệt để khống chế thân thể hắn trước khi thoát khốn, vững chắc cảnh giới Đại La trung kỳ?" Địa Chích hóa thân cau mày nói.

"So với phong hiểm trùng điệp trước mắt, điểm này với ta thật sự không tính là gì." Hàn Lập tự tin nói.

"Nếu thế, việc này có thể." Địa Chích hóa thân lại tự định giá một lát, nói ra.

Hàn Lập sau khi nghe xong, sắc mặt buông lỏng, trong lòng cũng không khỏi thở dài một hơi.

Muốn thuyết phục chính mình, thật không phải chuyện dễ, dù sao phải hoàn toàn phối hợp với hoá thân, mới có thể đạt tới hiệu quả bí thuật trảm thi tốt nhất.

. . .

Thời gian nhoáng một cái, đã qua bảy ngày.

Hắc Phong hải vực, trên một mảnh thuỷ vực, mặt nước hiện ra hào quang màu đen, khắp nơi có thể nhìn thấy từng mảnh Hắc Lân San Hô chồng chất thành đá ngầm, triệt để nằm dưới mặt biển, có cái cao thấp lồi ra trên mặt biển.

Mặt biển nơi khác mặc dù cũng có sóng gió, nhưng đại thể tình thế bình ổn. Nhưng vừa đến nơi đây, nước biển khuấy động trên đá ngầm, khắp nơi nhấc lên sóng lớn trăm trượng, thanh thế ngập trời.

Trung tâm vùng Hắc Tiều thủy vực này, đứng lặng một hòn đảo màu xám trắng cổ quái.

Tới gần hòn đảo có thể thấy được đá ngầm màu đen, tiến vào trung tâm đảo liền biến thành màu xám trắng, từ xa nhìn lại giống như một tầng sương lạnh.

Giờ phút này, trên bầu trời có ba bốn bóng người bay đến, rơi xuống trên đảo.

Trong đó, một tên nam tử mặc thanh bào và một tên nam tử áo lam, ngoại trừ phục sức khác nhau, ngoại hình lại giống nhau y hệt, chính là Hàn Lập và Địa Chích hóa thân của hắn

Về phần hai người khác, theo thứ tự là Lạc Phong và Kim Đồng.

Mấy người đi vào chính giữa hòn đảo, phát hiện đỉnh núi hòn đảo đã được dọn sạch triệt để, hình thành một khu vực trống trải. Trên đó đã xây dựng một tòa tế đàn lục giác màu lam cao mấy chục trượng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK