Hàn Lập đánh giá tên nam tử trung niên mặt to, liền phát hiện bộ mặt của gã hiển nhiên cũng là do mặt nạ Vô Thường Minh huyễn hóa ra.
Dùng cái mặt nạ biến ảo dung mạo mặc dù nhìn như thường nhân, không có đặc biệt gì nhưng với người cùng mang mặt nạ trước mặt, hắn lại có thể cảm thấy mặt nạ có một tia liên hệ yếu ớt, giống như sự liên hệ giữa các thành viên Vô Thường Minh với nhau.
Giao Cửu cùng Giao Thập Lục cũng phát hiện điểm này, lập tức theo thứ tự bước qua khe cửa đi vào trong viện.
Hàn Lập thoáng do dự, rồi cũng đi vào theo.
Nam tử mặt to sau khi thấy ba người đều tiến vào viện, liền thò đầu ra bên ngoài cửa nhìn quanh một lượt, rồi mới khép cửa lại.
Gian viện này ước chừng lớn hơn trăm trượng, bên trong trừ việc trồng một cây cổ thụ khô héo thì cũng chỉ đặt một bộ bàn ghế đá màu xanh nâu xếp dưới tàng cây.
Trừ xung quanh gốc cây cổ thụ là bùn đất, còn các chỗ khác đều lát gạch xanh mới tinh, phía trên sạch sẽ, không có đến một chiếc lá khô.
Càng tiến sâu vào bên trong, đối diện cửa lớn là một gian nhà chính. Hai bên còn có vài gian sương phòng, lúc này đều đóng cửa.
Nam tử mặt to một mặt đi trước dẫn đường, một mặt quay đầu lại nói với ba người: "Biết bên trên phái người đến, tại hạ ở đây chờ đã lâu, không biết lần này là vị đại nhân nào chủ trì?"
Hàn Lập từ khi tiến vào viện đến bây giờ vẫn quan sát người trước mặt. Ngay khi đối phương hỏi vấn đề này thì trong mắt của hắn đột nhiên ánh lên vẻ lạnh lẽo, nhấc một quyền đập tới hậu tâm của tên này.
Tên này hiện lên vẻ sợ hãi nhưng tựa hồ sớm có dự phòng, sau lưng đột nhiên sáng lên một mảnh hồng quang, huyễn hóa ra một mặt khiên tròn mịt mờ ánh bạc chắn lại.
Chỉ nghe "Bành" một tiếng trầm đục.
Khiên tròn ánh bạc ầm ầm nổ tung. Tên này bị nện bắn ra ngoài, ngã xuống thềm đá trước nhà chính, miệng phun ra mấy ngụm máu tươi, khí tức lập tức uể oải không ít.
Hai người Giao Cửu hiển nhiên cũng đã nhận ra không đúng. Ngay tại thời điểm ba người đang định tiến lên thì dị biến phát sinh!
Chỉ nghe một âm thanh "Ô...ô...n...g" vang lên.
Hư không bốn phía mơ hồ bắt đầu vặn vẹo một hồi. Lấy tiểu viện làm trung tâm, trong phạm vi mấy trăm trượng đồng thời sáng lên từng đạo hồng quang ngút trời. Tiếp theo giữa không trung hiện ra một hư ảnh trận đồ màu máu to lớn, mặt ngoài vô số phù văn màu máu lượn lờ bất định.
Không chờ ba người Hàn Lập kịp phản ứng, trung tâm trận đồ lóe lên hồng quang. Lập tức, ba người cùng cả tên nam tử mặt to cùng xuất hiện bên trong một không gian màu máu.
Không gian này thoạt nhìn không giống thế giới thật, khắp mọi nơi phảng phất như vô biên vô hạn.
Ở không trung phía trên đỉnh đầu mọi người đều có một tầng mây màu máu dày đặc, đất ở dưới chân là một mảnh đỏ thẫm, phảng phất thấm đầy máu tươi, cùng với không khí xung quanh cũng tràn ngập mùi máu tanh, cực kỳ khó chịu.
Ngay lúc mấy người còn chút kinh nghi, chưa kịp quan sát bốn phía thì toàn bộ không gian màu máu bỗng nhiên chấn động mạnh một cái. Mặt đất xung quanh lập tức nứt ra mấy trăm kẽ nứt lớn nhỏ không đều, rồi từ đó bốc lên từng cỗ sương mù màu máu nồng đặc.
Từ bên trong sương mù, từng đạo thân ảnh mơ hồ đi ra.
Âm thanh quỷ khóc nổi lên!
Xuất hiện từng con toàn thân đầm đìa máu tươi, phảng phất như người vừa bị lột da. Những Huyết Quỷ hình người đang từ trong kẽ nứt không ngừng leo lên trên mặt đất.
Những con Huyết Quỷ dữ tợn này vừa mới leo ra, liền phát ra từng tiếng kêu khàn khàn cổ quái, nhao nhao đánh tới chỗ mấy người Hàn Lập.
"Nhị vị đạo hữu cẩn thận, không nên chỉ chú ý những con Huyết Quỷ đó. Khí tức nơi này cũng không bình thường." Ánh mắt Giao Cửu đảo qua trên người những con Huyết Quỷ kia, tiếp theo vừa liếc nhìn bầu trời máu, vừa nhắc nhở hai người Hàn Lập.
Hàn Lập tất nhiên cũng phát hiện, mùi máu tanh tràn ngập toàn bộ không gian này tựa hồ ẩn chứa một loại lệ khí quỷ dị, có thể xâm nhập thẳng đến thức hải con người, làm cho ở sâu trong đáy lòng người ta sinh ra một loại cảm giác cuồng bạo.
Bất quá, với thần hồn cường đại của hắn thì cấp độ ảnh hưởng tầm đó không đáng để lo.
Giao Cửu nhắc nhở qua hai người, rồi bàn tay khẽ đảo lấy ra một khối mỹ ngọc trắng muốt được sợi kim tuyến buộc xuyên qua, đeo lên cổ. Bạch ngọc lóe lên oánh quang, tản mát ra một mảnh hào quang óng ánh, bao phủ cả người y.
Tiếp theo, y vung bàn tay kia lên, lam quang lập lòe trước người. Một làn sóng nước màu lam cuồn cuộn tuôn ra, lập tức tràn đến trước người hơn mười con Huyết Quỷ, rồi cuốn vào trong đó, xé thành nát bấy, hóa thành từng đoàn huyết vụ tiêu tán.
Giao Thập Lục cũng không nói một lời mà lấy ra một phù lục màu tím dán lên chỗ mi tâm của mình. Tử quang lóe lên, phù lục biến mất. Tiếp theo, y khẽ quát một tiếng, trong cơ thể truyền ra tiếng vang ken két, cơ bắp trên cánh tay cùng ngực bụng bắt đầu nhanh chóng phồng lên.
Chỉ thấy thân hình y cao lớn lên, rồi tựa như một vì sao sáng lao như cự thạch nhập vào trong đại quân Huyết Quỷ phía trước, lập tức nện bảy tám đầu Huyết Quỷ thành nát bấy.
Hàn Lập thấy vậy, cũng giả vờ giả vịt mà lấy ra một viên đan dược nuốt vào, rồi đi nhanh về phía trước. Hắn nhảy tới, hai quyền phanh phanh ném hai con Huyết Quỷ gần đó bay ra ngoài.
Hai con Huyết Quỷ trên đường bay đi còn đập vào hơn mười con Huyết Quỷ đang vọt tới. Sau mấy tiếng trầm đục phanh phanh liên tiếp, tất cả bọn chúng đều hóa thành một mảnh huyết vụ.
Ba người phát hiện rất nhanh. Bọn Huyết Quỷ này giống như thủy triều từ bốn phương tám hướng vọt tới mặc dù nhìn như hung thần ác sát nhưng cũng không khó đối phó, thậm chí có thể nói là không chịu nổi một kích.
Nhưng phiền toái là bọn chúng giống như là vô cùng vô tận. Đánh bại xong một đám, rất nhanh sẽ có Huyết Quỷ từ kẽ nứt trên mặt đất xuất hiện càng nhiều, tiêu diệt như thế nào cũng không hết. Xung quanh ba người rất nhanh bị hàng trăm con Huyết Quỷ vây quanh, chật như nêm cối.
Mà ở một bên, tên nam tử mặt to bị Hàn Lập đánh thương, trong hai mắt gã có chút phiếm hồng, mang bộ mặt kinh hoàng giống như ban ngày trông thấy ma vậy. Gã không ngừng tế ra các loại Pháp bảo, lấy ra một bộ trận kỳ bố trí ở xung quanh, tiếp theo lại tế ra một bảo kính, treo ở trên đỉnh đầu, trên người lóe lên hồng quang lóe, liền hiện ra một bộ áo giáp huyết hồng trên người.
Chỉ thấy một tầng tiếp một tầng quang tráo phòng hộ, không ngừng hiện ra bốn phía, tầng tầng lớp lớp bao bọc lấy gã. Huyết Quỷ bên ngoài xông tới nhưng trong lúc nhất thời không gần được thân gã, chỉ có thể điên cuồng mà vung vẩy quỷ trảo, công kích lên bảy tám tầng quang tráo phòng hộ.
Nam tử mặt to tựa hồ vẫn có chút không yên tâm, tay nắm một thanh trường kiếm màu máu, ánh mắt nhìn quanh mọi nơi, lộ ra vẻ nôn nóng, bất an.
Hiển nhiên là mặc dù gã có thể dùng pháp bảo, pháp trận ngăn cản số Huyết Quỷ nhưng không cách nào ngăn trở mùi máu tanh xâm nhiễm thần hồn.
Quả nhiên, cũng không lâu lắm, hai mắt gã đỏ rực màu máu, ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, như là mất đi lý trí, tay vung vẩy huyết kiếm chém loạn xạ.
Do không còn sự khống chế của gã, uy lực pháp bảo, pháp trận xung quanh giảm nhiều, tầng ngoài cùng quang tráo rất nhanh đã bị Huyết Quỷ xé rách thành nhiều mảnh nhỏ.
Cách đó không xa đang chém giết Huyết Quỷ, Hàn Lập thấy một màn như vậy, đột nhiên nghĩ tới điều gì, nhanh chóng truyền âm với hai người Giao Cửu:
"Quỷ vật này giết càng nhiều sẽ khiến mùi máu tanh nơi đây càng nồng đặc."
"Không sai! Chúng ta nhất định mau rời khỏi đây. Nếu không một lúc sau, khó đảm bảo sẽ không bị ảnh hưởng." Giao Cửu cũng có chút giật mình nói.
"Nhị vị đạo hữu, ta có biện pháp có thể phá vỡ không gian nơi này nhưng cần hai vị hộ pháp cho ta một lát." Giao Thập Lục đánh bay mấy con Huyết Quỷ trước mặt, rồi trả lời nhưng ngữ khí có chút dồn dập.
"Tốt! Đạo hữu cứ việc thi pháp."
Hàn Lập nói, rồi hai tay như thiểm điện vung một trảo trước người, lập tức hai con Huyết Quỷ bị ném về phía bên trái Giao Thập Lục, đập vào một đám Huyết Quỷ.
Giao Cửu bên kia một hơi đánh bay mấy con Huyết Quỷ ngăn trước người, rồi thân hình nhảy về phía bên phải Giao Thập Lục. Hai tay Giao Thập Lục bấm niệm pháp quyết, trong miệng cũng đồng thời vang lên âm thanh ngâm tụng.
Nương theo một hồi âm thanh trầm thấp "Ù ù", một đoàn hơi nước hào quang màu lam ngưng tụ trước người Giao Cửu, từ đó truyền ra từng trận Thủy chi lực nồng đậm.
Chỉ nghe trong miệng y quát một tiếng "Đi", hai tay lập đẩy mạnh về phía trước.
"Ngao. . ."
Một hồi âm thanh Long ngâm vang lên, bên trong tầng hơi nước lập tức lao ra phía trước là một con Thủy Long màu u lam, giương nanh múa vuốt phóng về đại quân Huyết Quỷ phía bên phải Giao Thập Lục.
Một hồi “Oanh oanh oanh" rền vang.
Sóng nước văng khắp nơi, trong chớp mắt liền có mấy chục con Huyết Quỷ bị Thủy Long xông đến quật ngã, loạn cả quân đoàn.
Cùng lúc đó, thân hình Hàn Lập đã xuất hiện phía bên trái Giao Thập Lục, không ngừng xuyên thẳng vào bên trong Huyết Quỷ, song quyền đại khai đại hợp đem lũ Huyết Quỷ từng con đánh bay, hai mắt chớp động lam quang quét tới bốn phía.
Giao Thập Lục thấy vậy, thân hình nhanh chóng khôi phục nguyên trạng, rồi khoanh chân ngồi xuống chỗ này, vung tay lên, trước người liền hiện ra một đạo ba lăng hình dáng thiết trùy màu đen, mũi nhọn hướng lên trên, chĩa thẳng lên vòm trời.
Mặt ngoài vật này trải rộng từng vòng phù văn tối nghĩa rất nhỏ, truyền ra từng trận không gian chấn động, thoạt nhìn tựa hồ là một kiện Hậu Thiên Tiên Khí cấp thấp ẩn chứa một tia lực lượng pháp tắc.
Một màn này để lại trong mắt hai người Hàn Lập cùng Giao Cửu một tia kinh ngạc.
Dù sao bên trong toàn bộ hải vực Hắc Phong, người có được Tiên Khí số lượng không nhiều lắm, huống chi Giao Thập Lục chỉ là một gã Tán Tiên.
Chỉ thấy hai tay Giao Thập Lục vén trước người, âm thanh chú ngữ trầm thấp từ trong miệng từ từ truyền ra.
Sau một lát, âm thanh ngâm tụng trong miệng y dừng lại, y thò tay vòng ra bên trên thiết trùy trước người, lập tức trong lòng bàn tay bị rách ra một vết, máu tươi chảy ra ồ ồ.
Khi nhiễm máu tươi, thiết trùy lập tức rực rỡ hào quang, phảng phất như bốc cháy, trở nên đỏ thẫm. Chấn động không gian phía trên truyền ra càng trở nên mãnh liệt.
Nhưng vào lúc này, một chỗ tại không gian màu máu đột nhiên vang lên một tiếng hét thảm.
Hàn Lập cùng Giao Cửu lập tức nhìn về phía âm thanh truyền.
Chỉ thấy vòng bảo hộ xung quanh tên nam tử mặt to đều đã bị xé nát. Toàn thân gã cũng đã bị Huyết Quỷ rậm rạp chằng chịt bao phủ ở bên trong.
Nhưng sau một khắc, đột nhiên từ đó sáng lên một đoàn hồng quang, tiếp theo lóe lên từ bên trong Huyết Quỷ, rồi nhanh chóng vọt ra. Đó là Nguyên Anh của nam tử mặt to, trong tay cầm một thanh huyết sắc tiểu kiếm, trên mặt đầy vẻ điên cuồng mà xông lên trên trời.
Nhưng mà, còn không đợi Nguyên Anh bay ra xa, dị biến lại xảy ra!
Trên bầu trời một mảnh huyết vân đột nhiên nứt ra một vết rách, từ đó bay ra một cái bát tròn màu tím.
Bát tròn quay tít một vòng, truyền ra một hấp lực vô cùng cường đại, lập tức thoáng một cái liền hút Nguyên Anh không có lý trí vào trong đó.
Nguyên Anh vừa mới vào bát, một cỗ lực lượng quỷ dị liền lập tức nhào tới, xoắn nó thành nát bấy, hóa thành một mảnh hồng quang óng ánh chui vào bên trong bát.
Sau đó, mặt ngoài thân bát hiện ra một đám phù văn khó hiểu, mơ hồ hắc quang, giống như được khắc sâu ở trên đó.