Ngay lúc Xuân Đức đang nằm nghỉ ngơi thì đột nhiên cảm thấy nhiệt độ giảm mạnh, nhiệt độ giảm đi nhiều tới mức mà Xuân Đức cũng cảm thấy lạnh. Bên tai hắn lúc này cũng đã nghe được trận trận cuồng phong gào thét.
Vì có chút tò mò nên Xuân Đức lúc này đi ra bên ngoài cửa động nhìn xem thế nào, lúc hắn đi ra ngoài cửa động thì đã thấy mấy người Mộng Vân đứng nơi đó từ trước. Thấy hắn đi tới thì mấy người đồng thời chào hỏi hắn.
Xuân Đức lúc này cũng khẽ gật đầu xem như đáp lại, khi hắn đi tới của động nhìn ra bên ngoài thì liền thấy được cảnh sắc ở bên ngoài đang thay đổi nhanh đến chóng mặt
Ở vách núi đối diện bây giờ đã bong ra từng lớp vì nhiệt độ hạ xuống đột ngột,không lâu sau đó thì bắt đầu có những bông tuyết rơi xuống, lúc đầu chỉ là lưa thưa vài bông tuyết bay trong gió nhưng chỉ sau một lúc thì đã thay đổi hoàn toàn.
Cả một bầu trời đầy những bông tuyết bay lượn, ở bên trên vách núi đối diện lúc này cũng đã nhanh chóng hình thành một lớp tuyết dày, thoáng cái nơi đây đã thành một thế giới băng tuyết.
Cũng vào ngay lúc này, Xuân Đức lần đầu tiên chứng kiến sự hình thành của một con “ Quỷ Băng”.
Từ bên trong lớp tuyết dày, một sinh vật trong suốt như pha lê, có đôi mắt đỏ, có tư chi rất dài từ từ bò ra. Lúc ban đầu nó cao còn chưa đến 20cm nhưng sau khi thoát ra khỏi lớp tuyết dày bọn chúng há miệng hút một cái, vô số tuyết xung quanh bị hút vào bên trong miệng chúng, và trong nháy mắt bọn chúng liền cao lớn lên.
50 cm.
70 cm.
1 m.
2 m.
3m.
Mãi khi đến 3 mét thì bọn nó mới dừng quá trình trưởng thành, sau khi đã đạt tới ba mét thì bọn nó đã giống một con quái vật băng thật sự, với cái thân thể nhìn như thủy tinh xanh, đôi mắt đỏ rực, cả ngoài chi chít gai nhọn, móng vuốt dài lấp lánh hàn quang.
Xuân Đức khá là tò mò với cái sinh vật này này, hắn quyết định bắt một con thử nghiên cứu, có điều hắn không ngu đến mức chọn con quái vật ba mét to lớn kia, hắn đợi con quái vật kia bỏ đi, sau đó nhân cơ hội bắt một con “ Quỷ Băng” còn nhỏ.
Xuân Đức tò mò về đám Quỷ Băng thì mấy người còn lại cũng hiếu kỳ không kém, sau khi Xuân Đức bắt được một con mang vào bên trong nghiên cứu thì bốn người khác cũng tò mò đi theo.
Đi vào bên trong hang động, mở ra một tầng kết giới. Xuân Đức lúc này mới thả con Quỷ Băng còn nhỏ ra. Vừa mới được thả ra thì con Quỷ Băng kia liền đã há miệng phun ra một đoàn sương màu trắng đục.
Đoàn sương khói màu trắng đục kia chạm đến vật gì thì vật đó ngay lập tức đóng thành bằng, khi hàn khí kia va chạm với kết giới thì khiến cho cả cái kết giới mà Xuân Đức tạo ra phát ra tiếng “ cọt kẹt”.
Thấy vậy một màn thì người ở đây đều biến sắc, ngay cả Xuân Đức cũng phải thay đổi sắc mặt. Có điều đang lúc mọi người kinh hãi thì lại phát hiện ra một điều bất khả tư nghị.
Con Quỷ Băng kia sau khi phun ra đoàn sương khói màu trắng đục kia thì liền vỡ tan ra thành từng mảnh, sau đó liền bốc hơi sạch sành sanh, duy chỉ có hai mắt của nó là còn tồn tại.
Hai con mắt của con Quỷ Băng này vô cùng đặc biệt, nó không phải màu đỏ mà lại là màu lam giống như thân thể của nó.
Hiếu kỳ Xuân Đức lúc này nhặt lấy hai con mắt kia lên quan sát nhưng sau khi quan sát một hồi thì hắn chẳng phát hiện ra đôi mắt này có điểm gì đặc biệt cả.
Nhưng ngay lúc Xuân Đức cho rằng mấy thứ này vô dụng thì A Manh bỗng dưng truyền hồn niệm đến cho hắn.
“ Ba ba, thứ này có thể ăn được. Tiểu Manh cảm thấy nó hẳn rất ngon.”
Xuân Đức nghe được A Manh nói thì thoáng sửng sốt một chút nhưng ngay sau đó hắn liền phản ứng lại, tiếp sau đó hắn liền triệu hồi ra Quỷ Kiếm. Quỷ Kiếm sau khi vừa ra ngoài thì liền mở mắt ra. Một cảm giác tà ác đến cực hạn bao phủ khắp không gian kết giới nơi đây.
Đám người Mộng Vân, Vân Huyên, Phong Lãng, Mộng Tước cũng là lần đầu tiên được nhìn thấy Quỷ Kiếm ở gần thế này, cảm nhận được khí tức tà ác, máu tanh từ thân kiếm phát ra thì đáy lòng cả 4 người đều lạnh ngắt.
Nhất là khi nhìn vào con mắt trên thân kiếm kia, bọn họ cảm thấy như linh hồn của mình muốn thoát ra ngoài bay vào trong đó vậy. Lúc ban đầu cảm giác này không quá lớn nhưng chỉ sau vài hô hấp thì bọn họ liền cảm thấy hết chống đỡ nổi, trên trán mỗi người đều nổi cả gân xanh, hai mắt huyết hồng.
Nhận thấy biểu hiện không đúng của bốn người Xuân Đức lúc này khẽ phất tay một cái, cả bốn người lập tức như bao tải rách bay ra ngoài kết giới. Bốn người bay ra khỏi kết giới thì kết giới lại một lần nữa đóng lại.
“ Bịch bịch bịch bịch.”
Âm thanh vật nặng liên tiếp vang lên, cả bốn người lúc này đều nằm ngã trên mặt đất, miệng lớn thở dốc. Bọn họ giống như vừa dạo qua một vòng quỷ môn quan vậy. Ánh mắt của bốn người khi nhìn về phía kết giới nơi Xuân Đức đang ở thì không khỏi hiện lên sự kính sợ.
Trong lòng bọn họ thầm nghĩ.
“ Người có thể khống chế được một thứ binh khí tà ác đáng sợ đến như vậy thì phải là người dạng gì?”
…..
Đối với tâm tư của đám người Mộng Vân, Xuân Đức không biết, mà có biết thì hắn cũng không có quan tâm.
Lúc này đây, Xuân Đức vừa mới cho Quỷ Kiếm ăn xong hai con mắt của con Quỷ Băng.
Sau khi vừa cắn nuốt hai con mắt của con Quỷ Băng thì Quỷ Kiếm lập tức run lên, toàn thân nó phát ra một lượng lớn hàn khí, hàn khí kia rất đáng sợ, Xuân Đức sau khi cảm nhận thấy hàn khí kia thì theo bản năng lùi về phía sau cách xa Quỷ Kiếm.
Hàn khí đáng sợ kia vừa tác động đến kết giới thì cả kết giới lập tức đóng thành băng màu đen sau đó vỡ nát thành từng mảnh. Nhưng vào đúng lúc này hàn khí kia bỗng nhiên quay ngược vào bên trong Quỷ Kiếm.
Cùng lúc này A Manh truyền âm cho Xuân Đức:
“ Cái này có tác dụng lớn với Tiểu Manh, ba ba còn có nữa không?”
Xuân Đức nghe nói vật kia có tác dụng lớn với A Manh thì hai mắt liền sáng lên. Hắn lúc này cũng truyền âm lại.
“ Tạm thời ba ba không còn nhưng rất nhanh sẽ có. Tiểu Manh đợi ba nhé.”
Quỷ Kiếm nghe vậy thì khẽ rung rung lên, sau đó liền hóa thành một đạo ánh sáng bay vào bên trong cơ thể Xuân Đức.
Sau khi Quỷ Kiếm quay lại bên trong cơ thể thì Xuân Đức cũng không vội đi săn Quỷ Băng, hắn lúc này đang có một nghi vấn, đợi hắn làm rõ nghi vấn kia thì mới quyết định sau.