Lúc này mọi người mới bừng tỉnh, cần có máu thường xuyên để thỏa mãn cơn thèm, đồng thời tăng cao tu vi và huyết mạch, mà máu đàn bà thì không được, chỉ có bọn đàn ông khỏe mạnh xin bát huyết thì uống mới có chất lượng.
Mọi người không hạ sát thủ nữa, gần 200 tên Nguyên Anh và Kim Dan bị mọi người bắt lại, có người không nhịn được cắn một tên Nguyên Anh gần đó thì hưng phấn kêu to
" Mỹ vị à..."
Xuân Đức thấy vậy đạo " mới ra ngoài giữ hình tượng, buổi tối rồi xin bọn này vài vài chậu máu, đổ đầy bồn ngồi vào trong đó thì tuyệt, hắc hắc "
Mọi người lạnh run, bang chủ quả nhiên vẫn là tà ác nhất.
“Các ngươi...Các ngươi đừng có tới đây, cha ta là tông chủ của Địa ngục Môn, ta là con trai thứ 5 của hắn.Các ngươi nếu như dám động đến ta thì cha ta chắc chắn sẽ không tha cho ngươi!!!”
Xuân Đức nói với tên vừa cắn người đạo
" lên cho vị nhi tử của môn Chủ Địa Ngục Môn này biết cái gì gọi khô máu đến giọt cuối cùng đi".
" Vâng, bang chủ đại nhân"
Hắn hưng phấn lại cắn vào bên phải cái cổ trắng thiếu niên kia, thiếu niên kêu thảm thiết, càng kêu thì khuôn mặt hắn càng trắng do mất máu quá nhiều, còn tên lâu la thành viên đang rất hưng phấn, hắn hút mà không một giọt nào lọt ra ngoài
“Dừng tay, dừng tay cho ta!!!!”
Đúng lúc này, một tiếng hô vang lên vô cùng mãnh liệt, kèm theo tiếng hô còn kèm theo âm ba vũ kĩ để đã thương tên lâu la
Thiếu niên bất lương nghe thấy tiếng hô thì vui sướng khôn cùng, vội vàng hét lên: “Thành chủ đại nhân, cứu cứu ta, nhanh, nhanh!!!”
Còn về phía tên lâu la, thì không thèm để ý đến mà còn cố gắng hút nhanh hơn, hắn thấy mình nhanh đột phá đến Kim đan hậu kì.....
“Ngươi dám, ta bảo dừng tay!!!”
Một chưởng đánh vào tên lâu là, ngực thủng ra một lỗ máu to đùng, nhưng máu không chảy ra mà vết thương thì khép lại như mặt nước vậy, sau 2 cái chớp mắt công phu hắn đứng lên, nhìn đầy căm tức về phía tên thành chủ.
“Các ngươi là ai, vì cái gì đến Địa Ngục Môn địa bàn gây chuyện, chán sống rồi sao?”
Nhìn thấy một màn lúc nảy hắn cũng nhìn thấy nhưng cho rằng đây là bí kĩ hi sinh thọ mệnh đổi lại nên cũng không lấy làm lạ.
Hắni lạnh giọng nói " Hừ, các ngươi không trả lời hay trả lời cũng phải chết mà thôi" nói xong hắn tế ra một thanh đại đao chém về phía bọn người Xuân Đức tính làm gỏi luôn cả bọn.
Một tên Nguyên Anh trung kì cường hóa lên Hóa thần trung kì nhảy ra chém nhau với tên thành chủ.
Lão thành chủ hừ lạnh:
“Hừ, đồ phế vật mà thôi. Cuồng Ma Loạn Vũ. chết"
Tên nòng cốt thành viên cũng không chịu thua kém hét to:
" Nhất Trảm Phàm"
2 người đánh nhau mà bụi đá đầy trời, thi thoảng tên thành viên nòng cốt lại mất một bộ phận trên cơ thể nhưng sau vài hô hấp hắn lại về nguyên dạng, nhưng khí tức hắn đang suy yếu dần, tái sinh nhanh không phải là vô điều kiện mà là có điều kiện mới có thể thi triển ra.
Nhìn một lúc Xuân Đức cũng chán, dù sao bây giờ hắn cũng trâu hơn tụi này nhiều nên tâm lý chảnh chó chút. Hắn đạo:
" Cùng lên đi chúng ta cũng không phải anh hùng gì cả, ai đánh anh em ta thì đánh lại, đánh không lại thì gọi người"
Mọi người gật đầu thấy bang chủ nói quá chí lý,sau đó mấy chục người cùng tiến lên, vị thành chủ đáng thương kia không qua được một lượt thì rớt xuống đất, hắn làm sao cũng không ngờ rằng có một nhóm hóa thần cảnh vào thành mà hắn không biết chút gì, bọn thám bảo đều điều tra đến cẩu trên thân rồi.
꧁༺༒ Sơ nhập giang hồ khổ chủ đã đủ điều kiện gia nhập༒༻꧂
Phe chính giáo: độ hữu hảo +20 trong phe chính giáo. kỹ năng có thuộc tính ánh sáng + 1
Phe tà ác: Kỹ năng hắc ám +3
Thấy vậy hắn chọn ngay phe tà ác
"Keng"
Bạn chọn phe tà ác
꧁༺༒ Triệu hồi vong linh cấp 6 + 3( phe phái)༒༻꧂
bây giờ khi hắn quan sát người có thêm danh mục điểm thiện ác, vì theo phe tà ác nên điểm lương thiện có thể mua rất nhiều đồ tốt. Hắn quan sát tên thành chủ
꧁༺༒ Thành chủ hắc nham thành ༒༻꧂
Chiến lực 226.223
thiện 2032
ác 164959
nhìn tên này xong Xuân Đức cũng làm lạ, thằng này mà cũng có thể làm chuyện tốt, chắc là lúc nhỏ làm người tốt, lớn lên dòng đời xô ngã nên ra vậy, tiếc cho em.
Xuân Đức thu lại tâm tư đạo: Thành chủ cũng bị bắt, chẳng mấy chốc ai cũng biết, tránh cho bọn nhà giàu chạy mất hay giấu tài sản đi thì mọi người phải chia nhau ra, lượng sức mà làm, ta ở đây coi tù binh "