" Sư đệ có bị sao không? Để sư tỷ xem vết thương cho đệ."
Trương thiếu gia nước mắt lưng tròng nhìn vị Hương Hương sư tỷ, hắn như thấy tri kỷ nói:
" Cảm ơn Hương Hương tỷ, tỷ cùng với vị tỷ tỷ mặc đồ đen kia đều xinh đẹp như nhau nhưng vị tỷ tỷ kia đầu óc.... ứ ứ."
Trương thiếu gia đang còn muốn nói cái gì nữa thì liền bị Hương Hương nhanh tay bịt miệng lại, nàng nhìn trương tam thiếu ánh mắt cảnh cáo. Trương tam thiếu( dùng biệt danh cho dễ phân biệt) như đã hiểu ra cảm kích nhìn Hương Hương.
Sau một hồi nói chuyện với nhau Hương Hương cũng gần như hiểu rõ mọi chuyện, nàng cũng giải thích cho Trương Tam Thiếu biết nơi này là nơi nào, có gì đặc biệt, qua lời kể của Hương Hương thì Trương Tam Thiếu biết nơi này chính là một cái hang ổ của những lão bất tử cực trâu bò.
Theo Hương Hương nói thì Thiên Âm Tông có 3 vị Lão Tổ Đều là cường giả sắp tiến vào Tinh Vương Cảnh, nghe là sắp tiến vào còn lúc nào có thể tiến vào thì không rõ rồi, ngoài ra còn có 8 vị phong chủ cùng một vị tông chủ, tất cả đều là lão quái Thần Quân Cảnh sơ kì hoặc trung kì, không có hậu kì.
Sư tôn của Hương Hương cũng chính là vị tỷ tỷ đầu óc không bình thường trong lời Tam Thiếu đó chính là một trong 8 vị phong chủ, Ma Âm Phong, nàng có tên thật là Phù Dung còn người khác đều gọi nàng là Ma Yêu. Ngoài hương hương là đệ tử chính thức ra còn có 2 vị nữ đệ tử kí danh khác cùng với hằng hà vô số người đợi xét duyệt.
Ở bên trong Thiên Âm Tông thì Ma Yêu Phong Chủ địa vị cũng rất cao, ngoại trừ thực lực cường đại ra thì nàng có tính cách khá âm binh nên không ai muốn dây vào nàng, ai thấy nàng chỉ cười làm lành sau đó chạy mất dạng. Duy chỉ có vị Tinh Tinh ông lão kia là có gan đùa cùng nàng, lý do hai người họ là anh em ruột.
Hắn còn hiểu rõ thêm một cái chân tướng nữa là Cổ Địa mở cửa, cổ địa mở cửa thực tế chỉ là ngụy trang còn thực chất chính là một lần chiêu thu đệ tử của Thiên Âm Tông tổ chức trăm năm một lần, việc này nghe nói chỉ có đám cao tầng các thế lực lớn mới biết rõ.
Số lượng đệ tử Thiên Âm Tông cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng 3-4 triệu người mà thôi nhưng được cái thực lực cùng sức hiệu triệu mỗi người vô cùng lớn, phía sau mỗi đệ tử cũng là một thế lực to đùng.
Đi trên đường thì Trương thiếu gia gặp vô số đệ tử nhưng mỗi khi hắn định lên tiếng làm quen thì đám đệ tử kia đã cúi đầu xuống cả rồi, bọn này hễ khi thấy Hương Hương đều nhanh chóng né qua một bên cúi đầu làm hắn buồn bực vô cùng. Trương thiếu gia thấy vậy thì đánh giá Hương Hương sư tỷ của hắn mấy, sau một lúc hắn mới kì quái hỏi:
" Hương Hương tỷ, ta thấy tỷ cũng rất hiền lành, bên ngoài cũng rất đẹp làm sao ai cũng sợ tỷ như sợ cọp vậy? "
Hương Hương nghe vậy thì thoáng sửng sốt một chút nhưng sau đó nàng lại cười xinh đẹp, nàng xoa đầu Trương tam thiếu nói:
" Sư đệ ngốc, nãy giờ sư đệ xoắn suyết hóa ra là việc này à. Địa vị của tỷ cùng đệ trong tông môn bây giờ không thấp những người kia thấy tất nhiên phải hành lễ rồi."
Trương tam thiếu vỗ đùi cái đét nói:
" À, đệ biết rồi, cái này cũng giống như ở thế lực người làm quan cùng bình dân vậy, đệ giờ cũng giống như một vị quan lớn còn mấy người kia chính là đám dân đen, như vậy có nên hay không cậy quyền một chút đi ra bắt nạt mấy người kia, ngày nhỏ đệ toàn bị bắt nạt chưa được bắt nạt ai lần nào, không biết cái cảm giác kia thế nào. "
Nghe được mấy câu tâm huyết của Trương tam thiếu thì Hương Hương cũng hiểu được phần nào nỗi lòng của sư phụ nàng rồi, cảm giác như đang nói chuyện với một tên bị bệnh hoang tưởng vậy.
Hương Hương trừng mắt nhìn Trương tam thiếu, nàng lúc này cũng không còn giữ bộ dạng hiền lành như mới đây nữa, nàng không biết từ đâu lôi ra một cái thước dài, nàng nhìn Trương Đức nói:
" Sư phụ đã giao cho ta quản lý sư đệ vì vậy sư đệ bây giờ tuyệt đối phải nghe lời của sư tỷ nghe chưa? "
Trương tam thiếu như học trò ngoan ngay lập tức gật đầu, Hương Hương thấy vậy cũng thỏa mãn nói tiếp.
" Như vậy tốt nhất bằng không sư tỷ sẽ không khách khí với sư đệ đâu đấy, được rồi cái đó chỉ là điều thứ nhất, tiếp theo là hằng ngày sư đệ nhất định phải cùng ta tu luyện ít nhất 12 tiếng, khi sư tỷ ra ngoài có chuyện thì sư đệ không được rồi đi nơi này phải ở lại đây tu luyện, cấm có chạy lung tung. Còn bây giờ thì theo sư tỷ đi làm lệnh bài thân phận chân truyền đệ tử."
Sau một hồi giới thiệu đủ thứ, từ tông môn cho tới sư phụ, nơi ở, quy tắc tông môn, lẩn gia quy. Và lúc này đây là lại đi làm lệnh bài, có thể nói ngày hôm nay đúng là một ngày tất bật của Trương tam thiếu.
Chưa đi được bao xa thì Trương thiếu gia của chúng ta dừng lại không đi tiếp nữa, Hương Hương tự dưng thấy hắn dừng lại thì không khỏi kì quái hỏi:
" Làm sao vậy? "
Trương tam thiếu xoa xoa bụng thật thà đáp:
" Đói quá, lệnh bài mai rồi làm được không sư tỷ, chúng ta về nhà ăn cơm đi."
Nhìn cái bộ dạng như đứa em làm nũng kia của Trương thiếu gia, Hương Hương có chút mũi lòng nhưng nàng chợt nghĩ đến " nếu không làm cứng thì có lẽ sẽ làm hư Trương Đức " vì thế nàng quyết định sẽ đi làm lệnh bài trước sau đó mới về ăn cơm.
Kéo tay Trương Đức vừa đi Hương Hương vừa nói:
" Làm lệnh bài rất nhanh, làm xong chúng ta có thể về ăn cơm."
Trương thiếu gia không thể làm gì hơn nên đành phải đi theo. Rất nhanh hai người liền đã tới nơi cần đến, vừa tới nơi thì Trương thiếu gia đã thấy được người quen, người này không ai khác chính là ca ca của Ma Âm phong chủ " Lộ Sơn Vương."
Trương tam thiếu cứ tự nhiên như ruồi hà nội, trước con mắt kinh ngạc của tất cả những người nơi đây, trương tam thiếu đi lại phía sau Lộ Sơn Vương đang ngồi ngắm một thanh kiếm. Vỗ vỗ vai Lộ Sơn Vương, Trương Đức hỏi:
" Lão bá người lại bị sao nữa rồi, có phải hay không bị vị tỷ tỷ kia đánh cho đần luôn rồi không? "
Người xung quanh nghe được lời nói này thì nhanh chân chạy ra xa xa quan sát, đến cả Hương Hương cũng vậy. Mọi người đều biết người đang ngồi một mình ngắm kiếm kia là ai, một trong tam đại kẻ điên của Thiên Âm Tông, Lộ Sơn Vương.
Bị người đánh vỡ suy tư Lộ Sơn Vương đang tính bộc phát, muốn quay lại đập cho cái tên không có mắt một trận thì nhìn thấy gương mặt quen thuộc của trương tam thiếu, vẻ giận dữ biến mất thay vào đó là vẻ mặt vui mừng, ông lão nhìn Trương Đức cười mắng:
" Tiểu tử nhà ngươi sao lại chạy lung tung tới nơi đây rồi, ta thấy tiểu muội ta mang tiểu tử ngươi về Ma Âm Phong rồi cơ mà."
Trương tam thiếu kéo một cái ghế ngồi bên cạnh Lộ Sơn Vương, sau đó lấy một cái miếng thịt lớn đang ở trên bàn ăn, vừa ăn hắn vừa nói:
" Lão bá người cũng thật là có thịt không ăn lại đi ngắm kiếm làm gì, ta tới đây là đi làm lệnh bài gì đó, phải rồi người nhìn thanh kiếm của ta làm gì vậy, ta thấy nó cũng bình thường à, mặc dù rất lợi hại nhưng không có đẹp mắt."