Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong khi Xuân Đức vẫn đang còn ở bên trong Thần Võ Nguyên Tháp tiến hành những nhiệm vụ đầy nguy hiểm thì ở bên ngoài, thời gian Trúc Mộng Lam Viên đóng cửa cũng đã đến.

Tất cả những người không có tiến vào bên trong Thần Võ Nguyên Tháp đều bị lực lượng thần bí truyền tống đi ra bên ngoài. Đương nhiên cả Vũ Y cũng nằm trong số đó. 

…..

Lúc này đây nàng cùng với mấy thuộc hạ thân tín của mình đang tại một cánh rừng rộng lớn. Một cánh rừng bạt ngàn nhìn không thấy điểm cuối.

Sau khi bị lực lượng thần bí truyền tống tới nơi này thì Vũ Y liền cảm thấy bối rối. Cái này có chút ra ngoài dự liệu của nàng, vốn dĩ lúc đầu nàng tính là sau khi đoạt được thần huyết, lại đi tới mấy nơi thí luyện khác giành luôn truyền thừa ở nơi đó.

Nhưng không ngờ sau khi nàng chỉ vừa lấy được bốn giọt thần huyết liền đã bị truyền tống đến nơi này.

Lần đầu rời xa Xuân Đức khiến cho nàng rất không quen, với nàng sợ tiên giới rộng lớn như vậy liệu sau này có gặp nhau nữa không. Nghĩ tới sau này không gặp lại nhau nữa thì nàng liền cảm thấy lo lắng không thôi.

Giống như là nhìn ra được tâm tư của nàng, ở bên cạnh nàng huyết nô Điệp Vũ lên tiếng an ủi:

“ Tiểu thư không cần lo lắng, đại công tử thần thông quảng đại sau khi đi ra ngoài chắc chắn sẽ tìm đến tiểu thư.”

Vũ Y nhẹ gật đầu nhưng vẫn hơi lo lắng nói:

“ Mặc dù đại ca thần thông hơn người nhưng tiên giới rộng lớn như vậy liệu huynh ấy có biết được chúng ta ở đâu mà tìm đến không? Ta chỉ sợ huynh ấy không tìm được đến ta.”

Nhìn vẻ mặt lo lắng của Vũ Y, lại nghe lời nói của nàng như vậy thì người gần gũi nhất với Vũ Y là Lục Tuyết Kỳ lúc này cẩn thận hỏi:

“ Tiểu thư, người có phải hay không từ trước đến này chưa bao giờ rời xa đại ca của người.”

Vũ Y đối với mấy tỷ muội bên cạnh cũng không có dấu diếm gì, nàng nhẹ gật đầu thành thật nói:

“ Ừm, lúc ta còn bé thì luôn đã đi theo huynh ấy rồi. Từ khi ta sinh ra cho tới nay chưa bao giờ rời xa huynh ấy cả. Do ta không có phụ mẫu nên huynh ấy từ nhỏ đã chăm sóc ta. Khi ta trưởng thành vẫn vậy. Hai huynh muội chúng ta lúc nào cũng ở bên nhau.”

Mấy cô gái khác nghe song Vũ Y nói thì thần sắc mỗi người đều trở nên có cái gì đó quái dị. Ánh mắt nhìn về Vũ Y lúc này cũng có chút khang khác. Bọn họ lúc này chợt nhận ra, đừng nhìn tiểu thư tu vi kinh nhân, giết người không chớp mắt nhưng trên thực tế vẫn còn rất ngây thơ.

Vũ Y cũng nhận ra mọi người khác thường, nàng cũng kỳ quái hỏi:

“ Mấy người các ngươi làm sao vậy.”

Mấy cô gái nghe hỏi vậy thì lập tức giả vờ như không có việc gì, Tuyết Kỳ lúc này lại nói:

“ Tiểu thư, thực ra không cần lo lắng đâu. Trước tiên cứ tìm một nơi ở lại sau đó tính lại tính tiếp. Tiểu thư cảm thấy thế nào?”

Ở bên cạnh Điệp Vũ cũng nói:

“ Tiểu thư, lời của Tuyết Kỳ muội muội nói không sai, trước tiên chúng ta tìm một nơi ở lại, sau đó tìm cách quay về Triều Tịch Chậu, quay về Lam Gia. Đại công tử cùng chủ nhân sau khi đi ra ngoài nhất định sẽ đến nơi đó tìm tiểu thư.”

Vũ Y nghe vậy thì nhẹ gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Nhưng ngay sau đó lại nhớ đến cái gì sắc mặt trở nên hơi khó coi nói:

“ Lần này chúng ta ở bên trong kia nhiều chuyện như vậy. Bắt gần hết thiên kiêu của các đại thế lực trong Phong Thần Vực. Việc như vậy nhất định sẽ không giấu được mọi người cảm thấy nên làm gì để ứng phó với việc này.”

Mấy cô gái khác nghe vậy thì lúc này cũng nhớ đến vấn đề nghiêm trọng kia. Vốn dĩ bọn họ có trong tay lực lượng không hề nhỏ, mấy ngàn đầu hung thú vương cấp, còn có 4 đại hung thú chuẩn Hằng Vương Tiên Cảnh. Nhưng mà cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh bên trong một vực cũng có không ít.

Mà lần này bọn họ cơ hồ đã đắc tội gần như tất cả thế lực bên trong Phong Thần Vực rồi. Nếu như bọ tập thể 7-8 Hằng Vương Tiên Cảnh vây công thì bọn họ cũng khó mà bảo mệnh.

Sau một hồi trầm mặc thì nữ y sư ít nói Ngọc Điệp lên tiếng:

“ Tiểu thư, em thấy chi bằng trước tiên chúng ta tạm lánh phong mang đi đã. Chẳng phải tiểu thư còn có một cái siêu cấp nhẫn không gian sao. Chúng ta có thể tạm ẩn vào bên trong đó.

Về phần nhẫn không gian tiểu thư có thể đưa cho Thanh tỷ cầm. Tỷ ấy có năng lực dịch dung rất mạnh sẽ không phải lo bị người ta phát hiện. Sau đó sẽ cho Thanh tỷ giả làm tùy tùng của Lam Nguyệt tiểu cô nương kia trở về Lam Gia tại Triều Tịch Châu đợi đại công tử.”

Nghe được Ngọc Điệp nói thì chúng nữ hai mắt sáng ngời, bọn họ nhất thời đều nhìn về phía Vũ Y đợi xem tiểu thư của bọn họ nói như thế nào. Nhưng đúng vào lúc này Vũ Y lại nở một nụ cười mười phần dụ dị, nụ cười này có 7 phần giống nụ cười gian của Xuân Đức.

Chúng nữ thấy nàng cười như vậy thì cả đám không hiểu vì sao cảm thấy rợn cả tóc gáy. Tuyết Tâm lúc này có chút nhút nhát nói:

“ Tiểu thư, người đừng có cười kiểu như vậy được không, chúng em sợ.”

Vũ Y khẽ ho khan một cái sau đó nói:

“ Tiểu Điệp nói rất đúng, có điều chúng ta cũng không cần phải ẩn nấp đâu cả. Ta nơi này còn mấy tấm mặt nạ, mọi người tùy chọn lấy một tấm sau đó đeo lên là được.”

Vừa nói Vũ Y vừa lấy ra 5 tấm mặt nạ mà Xuân Đức để lại bên trong Thiên Địa-Nhẫn đưa cho mấy nữ tùy tùng.

Năm cô gái kia nhìn thấy mấy tấm mặt nạ đang phát ra hoa văn kỳ ảo thì không khỏi hiếu kỳ. Lúc này Tuyết Kỳ chọn lấy một tấm sau đó đeo lên, trong nháy mắt tấm mặt nạ kia dính lên mặt nàng sau đó liền ẩn vào bên trong, cùng lúc đó cả người Tuyết Kỳ bắt đầu thay đổi.

Đang từ một thiếu nữ phấn điêu ngọc mài biến thành một nam tử tuấn tú vô cùng, có điều bộ quần áo màu phấn hồng trên người nàng nên nhìn tên nam tử này có chút gì đó ái ái.

Không những dung mạo biến đổi mà đến cả khí tức, ba động linh áp cũng biến đổi theo. Nếu không phải tận mắt chứng kiến thì mọi người còn không biết rằng đây là do Tuyết Kỳ biến thành.

Điệp Vũ lúc này cũng đã nhận ra thứ này là thứ gì, nàng nhớ lúc trước chủ nhân cũng có cho nàng một tấm mặt nạ như vậy, có điều nàng cũng chưa dùng tới. Thấy công dụng kỳ diệu của tấm mặt nạ như vậy, nàng liền nóng lòng muốn biết sau khi sử dụng sẽ biến thành dạng gì.

Lấy ra tấm mặt nạ cất giữ bao lâu nàng đeo lên trên mặt, có điều hình dạng bên ngoài của nàng cũng không có thay đổi gì nhiều, chỉ có khí tức trên người càng ngày càng trở nên u ám, lạnh lẽo hơn.

“ Thứ này thật thần kỳ, còn có thể ngăn cản hồn niệm rò xét nữa.”--- Ngọc Điệp rất kinh ngạc nói.

Vũ Y lúc này rất tự hào nói:

“ Thứ này là do đại ca của ta tự tay làm ra đấy, có thể ngăn cản hồn niệm của người cao hơn một đại cảnh giới. Hoặc có thể khiến cho địch nhầm tưởng. Hơn thế nữa nó còn gia tăng khánh tính chống lại linh hồn công kích. Mọi người thấy có lợi hại không?”

Mấy cô gái cùng nhau gật đầu nói:

“ Rất lợi hại.”

Lúc Tuyết Tâm lúc này có phần chờ mong nói:

“ Không biết đại ca của tiểu thư là ngươi như thế nào nữa. Muốn gặp huynh ấy một lần quá không biết…. Ui da… Đau...Tỷ sao lại đánh muội.”

Tuyết Tâm còn chưa nói xong thì liền đã bị tỷ tỷ của mình là Tuyết Kỳ gõ lên đầu.

Tuyết Kỳ lúc này trừng mắt nhìn nàng nói:

“ Tiểu nha đầu ngươi cái bộ dạng vừa rồi là sao. Lại còn nhìn, muốn ăn đòn tiếp phải không.”

Tuyết Tâm hình như rất sợ vị tỷ tỷ của mình, bị Tuyết Kỳ nói vậy thì cô liền rụt đầu lại không dám nói thêm gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK