Từng tiếng cười càn rỡ vang lên:
" Ha ha. Đám rác rưởi này lão tử chỉ cần phất tay một cái thì tất cả đều phải chết. quả thật không một tí khiêu chiến."
Những người khác cũng cười lớn nói:
" Chỉ cần mấy người chúng ta vài ngày cũng có thể tàn sát hết đám quái vật này."
Một tên thanh niên mặt như quan ngọc, tay cầm trường kiếm nói:
" Vậy chúng ta xem ai có thể giết được nhiều hơn."
Tên thanh niên cất tiếng cười to lúc đầu cũng hào hứng nói:
" Được. vậy thì chúng ta thi xem ai giết được nhiều."
Ở bên trên tường thành những binh sĩ nghe vậy bên ngoài thì cũng tung hô nịnh hót mấy người kia tài cao gan lớn nhưng trong lòng thì cười lạnh:
" Mấy thằng ngu tưởng rằng có thể giết được mấy ngàn đầu quái vật cùng một lúc là mạnh mẽ lắm sao. Lão tử cả ngày hôm nay còn không biết giết chết mấy trăm vạn rồi đây."
Xuân Đức ở bên trong đầu tang thi chiến sĩ c6 nhìn thấy cảnh mấy trăm tên thanh niên kia tàn sát đàn tang thi thì cười vui vẻ, cứ để cho giết thỏa thích đi đợi tí nữa ta cho các ngươi biến thành chất dinh dưỡng cho mẫu thụ. À không chỉ cần khiến cho bọn hắn khóc bằng tiếng mán là được.
Mẫu Thụ bây giờ cường đại đến không thể tưởng nổi nếu không phải nó bị cố định bên trong không gian vong linh không thể phát huy 5 phần chiến lực thì những kẻ nơi đây bị nó thôn phệ sạch. Ngày trước A Khờ cùng A Ngốc ở bên trong nháo trò bị Mẫu Thụ bắt lại hành hạ mấy tháng có muốn vùng vẫy kiểu gì cũng không thoát như vậy là biết Mẫu Thu cường đại đến mức nào rồi.
Từ khi có đám thiếu niên tài tuấn kia gia nhập thì Xuân Đức cũng không cho thi đàn công thành nữa mà rút về phía sau, để lại về số núi thi thể cả tu sĩ lẫn tang thi nhưng đa phần đều là tang thi cấp thấp.
Đám thiếu niên kia giết đến nghiện, càng giết càng hăng máu, một lần bọn họ xuất chiêu là có hàng ngàn con tang thi cấp thấp c1 bị tiêu diệt nhưng bọn họ không có nhận ra là bọn họ càng ngày đi càng cách xa tường thành, bọn họ đang bước chân lên con đường không có lối về.
Không qua bao lâu thời cơ đã đến Xuân Đức phải ra thích khách c5 đi đánh lén, liệp thú giả cùng thôn phệ giả thì đứng bên ngoài lược trận.
Một cô gái đang như tiên tử đứng giữa trời phóng ra từng đạo hoa kiếm đóng băng không biết bao nhiêu là tang thi. Đúng lúc này từ thi đàn tách ra 30 con c5 thích khách vọt ra giết thẳng về phía cô gái kia.
Cô gái kia thấy vậy thì là lớn: " Cứu mạng... cứu cứu tôi."
Nhưng khi mấy chục con thích khách c5 đánh về phía cô gái thì bộ áo giáp trên người nàng sáng lên ngăn cản lại vô số công kích. Cùng lúc đó những thanh niên tài tuấn khác cũng vậy đều bị tang thi tiến hóa tập kích.
Xuân Đức cũng không có vội vàng giết chết mấy tên này mà muốn câu ra một chút cả lớn làm cho cuộc vui đêm này thêm phần kích thích.
Quả không ngoài Xuân Đức dự kiến, ngay khi mấy tên này lâm nguy bên trong thành ngay lập tức vọt ra đại lượng cường giả cao giai tiến về phía này hòng giải cứu mấy tên kia. Xuân Đức cười âm hiểm ra lệnh cho thi đàn tách ra để cho mấy tên kia xông vào bên trong giải cứu mấy người kia.
Nhưng để tới lúc bọn họ gặp nhau hi vọng lớn nhất thì Xuân Đức lại dập tắt nó, song trọng lĩnh vực chúc phúc cùng cấm ma đồng loạt được thi triển. Ngay lập tức mấy trăm tên cường giả Hằng Quân Cảnh cùng Thiên Quân Cảnh sắc mặt trong nháy mắt liền trắng. Cùng lúc đó vô tận tang thi cấp thấp nhào lên.
Mất đi khả năng thi triển pháp kỹ cường đại mấy tên cường giả kia cũng chỉ có thể dùng sức mạnh thân thể cùng sự nhạy bén của binh khí mà chém giết tang thi. Có điều một lần chém cũng chết 5-6 đầu chém đến tết công gô cũng không hết.
Cùng lúc này lợi dụng trời tối Xuân Đức lại một lần nữa tấn công. Binh lính phía bên trên tường thành thấy cảnh này thì tất cả sắc mặt tái nhợt, bọn họ bây giờ sức chiến đấu không tới ba thành thì chiến đấu kiểu gì.
Bên trên tường thành có người chịu không được lớn tiếng hô:
" Nhanh mở ra phòng hộ thành bằng không tất cả mọi người phải chôn thân nơi đây."
Nhưng lúc này có một thanh âm cao cao tại thượng lớn tiếng quát:
" Không được mở ra phòng hộ trận, các ngươi nhanh phải người mang mấy vị anh kiệt kia cứu về bằng không các người có qua một kiếp hôm nay thì bên trên cũng không tha cho các ngươi."
Lão già vừa nói xong thì một loạt tin báo nguy cấp truyền về:
" Khu Tây Bắc bị quái vật đột phá phòng ngự, tường thành thất thủ. Mong được phái tiếp viện."
" Khu Đông Nam sắp không trụ nổi mong được nhanh chóng tiếp ứng."
" Tường thành phía tây quân thủ thành bỏ chạy không thể nào kiểm soát được tình hình."
Vô số tin dữ liên tục được truyền về, hầu như trong nháy mắt khiến cho thành lũy số ba cũng tan vỡ mất. Lúc này đây có một tên quan chỉ huy nhìn qua lão giả hỏi:
" Đại nhân có cứu những người kia nữa không. "
Lão già sắc mặt tái xanh tát cho tên kia một cái văng ba cái răng hàm lớn tiếng quát:
" Những kẻ khác chết mặc kệ ta không quan tâm, nhanh phái lực lượng mạnh nhất đi cứu mấy trăm người kia."
Tên quan chỉ huy bị tát cho sòi bọt máu ôm lấy một bên mặt cung kinh hành lễ sau đó mới hô người đi ra bên ngoài. Có điều khi hắn ra lệnh cho người đi ra bên ngoài thì các chiến sĩ nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lẽo chứa đầy hàn quang. Những người ở đây ai cũng không phải người ngu bọn họ thừa biết vừa ra ngoài chính là cái chết.
Rất bất ngờ, một tên tu sĩ đang đi lại gần tên quan chỉ huy này bỗng nhiên hạ sát thủ, một kiếm chém đôi tên này ra, tiếp theo hắn liền ẩn sâu vào bên trong đám người lớn tiếng nói:
" Mọi người chạy mau, thành số 3 không thủ được nữa rồi."
Không cần hắn nói lúc này binh lính trên tường thành đã nhao nhao bỏ chạy, vứt lại vô số vũ khí các loại. Ông lão kia sắc mặt âm trầm hắn đã đánh chết mấy trăm tên binh sĩ nhưng không có ai dừng lại mà đều cắm đầu liều mạng chạy.