Lúc này đây 6 người đang đứng bên trong một gian thạch thất được làm hoàn toàn từ tinh hạch của tiên thú cao giai. Gian thạch thất này khá lớn ước chừng khoảng 400 mét vuông. Bên trong gian thạch thất này nhìn qua thì không hề thấy có vật gì nhưng với hồn niệm cường đại Xuân Đức đã có thể cảm nhận được linh áp của tiên bảo.
Có điều hắn cũng không cần làm gì mà đã có Khổ Đức Nạp tự lo lắng. Sau khi đi vào bên trong căn phòng thì vẻ mặt của Khổ Đức Nạp hiện lên một chút thần sắc không nỡ, nhưng rất nhanh liền bị hắn che giấu đi.
Đi tới trung tâm gian thạch thất, hắn lấy ra từ bên trong túi chứa đồ một viên châu màu đỏ. Viên châu kia vừa xuất hiện thì cả gian thạch thất trong nháy mắt biến đổi.
Rầm rầm rầm...
Từng cơ quan bên trong căn phòng nhanh chóng chuyển động. Những khỏa tinh hạch từ khắp nơi bay về bên cạnh Khổ Đức Nạp từ từ hình thành một cái đài cao.
Sau khoảng 1 phút thì một cái đài cao được hình thành, ngay khi đài cao được hình thành thì ở xung quanh bắt đầu hiện lên một đồ án con rồng. Đồ án con rồng nhanh chóng sáng lên, sáng lên, không qua bao lâu thì nó đã sáng rực lên.
Lúc này đây Khổ Đức Nạp cầm viên châu ở trong tay mình, đi tới vị trí mắt của con rồng đặt viên châu vào.
Chỉ nghe " Cạch ". Một âm thanh nho nhỏ vang lên, đồ án con rồng kia lúc này cũng sống lại, một cái hư ảnh rồng bay ra ngoài sau đó chui vào bên trong đài cao.
Ngay khi hư ảnh con rồng bay vào bên trong đài cao thì cả cái đài cao sáng lên rực rỡ, một luồng ánh sáng màu đỏ phóng thẳng lên cao. Bắn lên đỉnh gian thạch thất.
Cùng lúc đó một đồ án khác ở bên trên đỉnh gian thạch thất bắt đầu khởi động. Một cái âm dương bát quái đồ án rực sáng. Từng phù văn huyền diệu trên cái đồ án kia lưu chuyển không ngừng, dần dần hình thành một cặp song ngư.
Ngay khi cặp song ngư hình thành thì " Tách", từ bên trong đồ án bay ra ba quả cầu ánh sáng khác nhau. Vừa ra ngoài thì bọn nó đã cấp tốc bỏ chạy
Thấy vậy thì Xuân Đức khẽ phất tay một cái, ba quả cầu ánh sáng lập tức bị định trụ giữa hư không sau đó bay vào trong tay hắn. Lúc đầu ba quả cầu ánh sáng này còn giẫy dụa nhưng một lúc sau liền yên tĩnh lại. Ánh sáng biến mất lộ ra ba viên đá.
Nhìn ba viên đá trong tay Xuân Đức thoáng qua sự kinh ngạc, kiến thức hắn nông cạn nên cũng không biết đây là thứ gì. Nhìn qua bên Khổ Đức Nạp hắn hỏi:
" Ngươi nói một chút thứ hàng cấp thấp này có công dụng gì? "
Hắn làm như đây là thứ không đáng tiền để che giấu đi sự thiếu hiểu biết của bản thân, dù sao hắn vẫn rất sĩ diện trong một cái trường hợp.
Nghe lời này của Xuân Đức thì không những Khổ Đức Nạp co giật khóe miệng, mà những người khác cũng vậy.
Khổ Đức Nạp lúc này cũng chú ý quan sát nét mặt của Xuân Đức nhưng thấy đối phương hình như không biết đây là vật gì thật,trong lòng hắn có đôi chút nghi ngờ. Có điều liên tưởng đến những tiên bảo hiếm có mà đối phương đang dùng thì hắn lại thấy có lý.
Hắn lúc này cần thận giải thích.
" Đại nhân, thứ này gọi là Tiên Linh Thạch, một trong những loại bảo thạch cực kì trân quý của tu tiên giới. Loại đá này một khi khảm nạm vào vũ khí thì có thể gia cường toàn bộ đặc tính của vũ khí kia. Trong đó sẽ có một đặc tính được tăng cường gấp 2. Ngoài ra thứ này còn mang trong mình thần thông sẵn có. Chỉ cần khảm nạm vào trang bị sẽ có thể sử dụng được..."
Nói tới đây thì hắn dừng lại quan sát nét mặt của Xuân Đức, nhưng thấy đối phương cũng không có biểu lộ quá nhiều thì hắn tiếp tục nói.
" Nếu như tìm đủ được 10 viên có đặc tính khác nhau khảm nạm vào trong một món trang thì có thể kích hoạt ra một thuộc tính truyền thuyết của trang bị đó. Không biết đại nhân có hài lòng với thứ này? "
Xuân Đức mặt không biểu tình thu ba viên đá vào bên trong nhẫn chứa đồ, sau đó nhìn Khổ Đức Nạp nói:
" Có còn hơn không. Được rồi, ngươi có thể rời đi. Ta cũng không có làm khó ngươi làm gì."
Nghe được Xuân Đức cho phép rời đi nhưng Khổ Đức Nạp cũng không có ngay lập tức rời đi, hắn do dự một chút vẫn là nói:
" Đại nhân,không biết ta có đủ tư cách để đi theo đại nhân hay không? "
" Ồ" Xuân Đức thoáng qua sự ngạc nhiên, đánh giá Khổ Đức Nạp vài lần hắn mới mỉm cười nói:
" Ngươi muốn nương nhờ vào ta, nghe theo sai khiến của ta."
Khổ Đức Nập rất kiên quyết nói:
" Phải."
" Vậy ngươi cũng nên biết cách làm người của ta, ta không muốn có nhân tố bất ổn ở bên cạnh. Ngươi hiểu ý ta chứ? "--- Xuân Đức tiếp tục nói.
Không có nhiều lời vô ích, Khổ Đức Nạp lúc này không do dự mà dâng ra linh hồn để cho đối phương hạ xuống ấn chú.
Thấy Khổ Đức Nạp đã tỏ thành ý, hắn cũng không có làm cao. Khẽ phun ra một hơi, một luồng độc tố bản nguyên bay ra ngoài, độc tố kia bám lên linh hồn của Khổ Đức Nạp hình thành một cái ấn ký nhỏ nhỏ có hình dạng Địa Ngục Thiên Long.
" Đã xong, ngươi bây giờ là người của ta. Sau này sẽ có nhiệm vụ cho ngươi làm."--- Xuân Đức nhếch mép cười tà.
Thu hồi lại linh hồn, lúc này đây Khổ Đức Nạp quỳ xuống một chân thành kính nói:
" Thuộc hạ sau này sẽ dốc lòng vì đại nhân."
Phẩy phẩy tay, Xuân Đức hơi nhăn mày nói:
" Đừng có hở tý là quỳ, là bái, là khấn như vậy. Ta vẫn còn trẻ chưa có xuống mồ nhanh như vậy đâu. Sau này lúc gặp ta cũng không cần hành làm ba cái trò mèo như vậy đâu. Chỉ cần ngươi làm việc tốt là được."
Khổ Đức Nạp nghe vậy thì rất kinh ngạc, nhưng rất nhanh thì hắn liền phản ứng lại. Hắn lúc này đứng dậy hơi khom người nói:
" Thuộc hạ hiểu rõ."
Thỏa mãn gật gật đầu, Xuân Đức vỗ vai hắn một cái nói:
" Tốt, ta thích người thông minh, chỉ cần không thông minh quá là được."
Nhưng đang cười đùa vui vẻ, sắc mặt Xuân Đức thoáng cái sa sầm lại nói:
"Mà mấy cái tên truy theo phía sau sao lâu tới vậy nhỉ, đám này ăn gì mà bị thịt vậy."
Công phu đổi mặt của hắn có thể nói là thượng thừa rồi, nhanh còn hơn cả lật bàn tay. Những người khác nhìn trong mắt thì cảm thấy không biết nói gì.
Khổ Đức Nạp lúc này cũng chỉ là cười bồi cho qua chuyện. Đối với tính cách của vị đại nhân này thì hắn cũng biết một hai, tốt nhất những lúc như thế này thì nên giữ im lặng.