Nhưng khi Mạnh Tử Ngang nhìn thấy Vũ Y thì ánh mắt của hắn không khỏi co rút lại, bởi vì hắn dùng hồn niệm thì không thể cảm ứng được nơi mà Vũ Y đang đứng,chỉ có thể dùng mắt để quan sát. Mà tu tiên giả hồn niệm không dùng được thì trong chiến đấu sẽ cực kì bất lợi.
Ánh mắt của Mạnh Tử Ngang lúc này cũng bắt đầu chú ý đến bộ váy màu đen ở trên người Vũ Y, vừa nhìn qua một cái thì khóe miệng của Mạnh Tử Ngang liền co giật mấy lần, trong lòng hắn thì thầm mắng.
“ Ta đường đường là thánh tử mạnh nhất của Bà Sa thánh địa vậy mà trên người chỉ có một kiện tiên bảo thượng phẩm còn lại thì đều là đồ tạp nham, còn yêu nữ này thì tốt, toàn thân là bảo, đã vậy lại còn là một bộ, đến cả vòng chân cũng là tiên bảo.”
Nhìn Vũ Y, Mạnh Tử Ngang lần đầu tiên lên tiếng hỏi:
“ Ngươi là ai, thuộc đại thế lực nào?”
Vũ Y vừa ứng phó xong với đám lôi châu thì liền nghe được Mạnh Tử Ngang hỏi về lai lịch của bản thân. Vũ Y đầu tiên là có chút ngạc nhiên, sau đó khẽ cười, nàng vừa chơi đùa song đao trong tay vừa nói:
“ Nói cho ngươi biết cũng không sao cái này cũng không phải cái gì bí mật, ngươi có thể gọi ta là Ám Ảnh Quân Vương còn thân phận của ta thì là Thánh nữ của Ác Ma Điện. Ngươi còn cần biết thêm cái gì nữa sao???”
Nghe Vũ Y nói thì lông mày của Mạnh Tử Ngang không khỏi nhíu lại, mặc dù hắn chưa nghe Ác Ma Điện nhưng nếu chỉ một thánh nữ đã có tu vi thế này thì thế lực kia hẳn cũng không nhỏ, mà chỉ dựa vào danh hiệu thì hắn cũng có thể suy đoán ra cái thế lực kia hẳn là một cái thế lực của ma đạo.
Mạnh Tử Ngang lúc này hừ lạnh nói:
“ Ta còn hiếu kỳ vì sao các ngươi lại ra tay nhẫn như vậy hóa ra là người của ma đạo, đã vậy hôm nay ta liên trừ ma vệ đạo.”
Giống như là nghe được câu chuyện cười, Vũ Y không khỏi cười lên nói:
“ Trừ ma vệ đạo, cái khẩu hiệu này nghe rất quen tai à, người cũng đừng làm ta buồn cười chứ. Ha ha. Nếu ngươi muốn bảo vệ chính đạo thì cứ đến giết ta, ta đứng đây đợi ngươi đến giết.”
Lời nói của Vũ Y mang theo mười phần trào phúng, Mạnh Tử Ngang nghe xong thì sắc mặt cũng âm trầm thêm mấy phần, hắn lúc này gầm lên.
“ Lôi Quang Độn Long Quyết. Chết đi ma nữ.”
Mạnh Tử Ngang lúc này cũng giận thật sự, hắn thi triển ra một pháp này chính là một pháp mạnh nhất trong tam thánh diệu pháp của Bà Sa Thánh Địa,lấy linh hồn làm dẫn triệu hồi 3 đầu lôi long xuyên phá thời không công kích Vũ Y.
Lôi long trên thực tế chính là ngưng tự của vô số tia sét mà hình thành, có được sức phá hủy cực kỳ khiếp người. Ba con lôi long xuất hiện trong nháy mắt phong tỏ gần như tất cả mọi đường chạy trốn của Vũ Y.
Nhìn thấy ba con lôi long mang theo khí thế nhiếp nhân tâm lao đến thì Vũ Y sắc mặt không khỏi biến đổi, có điều Mạnh Tử Ngang cũng không thấy được nét mặt của nàng vì đã có mặt nạ che lấp.
Vũ Y lúc này thu lại song đao, tay bấm ấn pháp miệng khẽ quát:
“ Bích Ảnh.”
Ngay lập tức hai bóng người từ bên trong thân thể của Vũ Y bay ra ngoài, hướng về phía hai con lôi long đánh tới, cùng lúc đó một màn bích chướng màu xanh lá cũng hiện lên bảo vệ lấy Vũ Y vào bên trong.
“ Ầm ầm…”
Liên tiếp là tiếng nổ mạnh vang lên, hai bóng người từ bên trong cơ thể của Vũ Y sau khi đến gần lôi long thì lập tức nổ tung, vụ nổ vô cùng mạnh khiến cho hai con lôi long bên trái cùng bên phải trong nháy mắt nổ tan xác, hóa thành đạo đạo tia sét nhỏ.
Luồng sóng xung kích từ vụ nổ mạnh mẽ đến nổi thổi cho Mạnh Tử Ngang ở nơi xa cũng phải liên tiếp lui về phía sau, may mắn đến gần rìa phiến đá thứ 90 thì hắn cũng dừng lại được.
Không những hắn bị luồng sóng xung kích ảnh hưởng mà Vũ Y cũng bị, nàng ở gần hơn nên ảnh hưởng càng lớn hơn, kết giới màu xanh của nàng tạo ra lúc này cũng phát ra tiếng kẽo kẹt giống như là sắp vỡ nát đến nơi.
Về phần con lôi long thứ ba cũng bị hai vụ nổ gần đó ảnh hưởng không ít, tốc độ của nó giảm mạnh, vô số tia sét trên người nó cũng bị thổi tách khỏi thân thể, hình thể của nó cũng giảm đi không ít.
“ Rầm…”
Con lôi long kia hung hăng một trảo lên kết giới của Vũ Y, cái kết giới vốn sắp nát kia trong nháy mắt liền vỡ tan.
Nhưng cũng không chờ cho con lôi long kia kịp tấn công lần thứ hai thì hai vệt ánh sáng màu vàng liền chia cắt nó ra thành vô số bộ phận, ngay lập tức con lôi long kia liền hóa thành từng tia sét nhỏ tiêu tán mất.
Sóng xung kích qua đi, lôi điện biến mất, trên phiến đá thứ 90 lúc này chỉ còn có 2 người Vũ Y cùng Mạnh Tử Ngang. Nhưng lúc này nếu so sánh thì Mạnh Tử Ngang tốt hơn Vũ Y không ít.
Có điều sắc mặt của Mạnh Tử Ngang cũng chẳng tốt đi nơi nào, tam thánh diệu pháp một trong do chính hắn thi triển ra vậy mà bị người ta dùng hai cái thế thân cùng với một nhát chém liền cho giải quyết. Việc này mà để cho đám thánh tử thánh nữ ở Bà Sa thánh địa biết được còn không bị bọn chúng cười vào mặt.
Về phần Vũ Y, lúc này nàng khẽ đưa tay lau đi vết máu ở khóe miệng, sau đó nàng thản nhiên cười:
“ Lâu rồi không ai khiến ta bị thương cả, cái cảm giác này thật đúng là rất hoài niệm, có lẽ sau này ta nên cách đại ca ra một chút, bằng không huynh ấy sẽ suốt ngày lo lắng cho ta.”
Lời này là Vũ Y tự nói với mình cũng không có ý nói cho Mạnh Tử Ngang nghe nhưng người nói thì vô ý mà người nghe thì có ý. Mạnh Tử Ngang nghe Vũ Y nhắc đến đại ca thì sắc mặt liền nhăn lại, trong lòng hắn ngay lập tức có đủ thứ suy tính hiện lên.
Nhưng vào đúng lúc này, Vũ Y lại nhìn thẳng vào hắn nói:
“ Bây giờ chúng ta có thể chân chính đánh một trận rồi, thực lực của ngươi rất mạnh, rất thích hợp làm đối thủ cho ta tập luyện.”
“ Ác ma cuồng bạo.”
“ Ác ma tiếp dẫn.”
Ngay khi Vũ Y vừa dứt lời thì Mạnh Tử Ngang liền cảm thấy khí tức nguy hiểm trên người nàng thoáng cái tăng lên rất nhiều, đã vậy còn không ngừng tăng lên.
Mạnh Tử Ngang cảm thấy không ổn, lúc này hắn lập tức ra tay. Thân thể hắn nhoáng lên một cái trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Vũ Y vung song kiếm chém xuống.
Nhưng ngay vào lúc này từ phía sau lưng của Vũ Y bất chợt hiện lên một đôi cánh xương, đôi cánh xương lấy tốc độ kinh người quét về phía Mạnh Tử Ngang.
Tốc độ kia còn nhanh hơn cả tốc độ dùng sóng kiếm chém xuống của Mạnh Tử Ngang, cảm nhận được nguy hiểm Mạnh Tử Ngang lập tức từ bỏ Vũ Y huy động sóng kiếm ngăn cản cánh xương.
“ Ầm..”
Chỉ một quét, Mạnh Tử Ngang lập tức bắn văng ra xa xa lăn trên mặt đá, khi hắn còn chưa kịp đứng dậy thì Vũ Y liền đã lao tới, sóng đao lấp lánh hàn mang chém thẳng xuống đầu của Mạnh Tử Ngang.
Mạnh Tử Ngang cả kinh nhưng hắn ngay lập tức phản ứng lại, trong miệng hắn niệm động chú ngữ, sau đó khẽ nói.
“ Lôi thuẫn.”
Lập tức có một tấm thuẫn hình thành từ lôi điện xuất hiện đón đỡ đòn đánh của Vũ Y.
“ Bùm..”
Ngay lập tức tấm lôi thuẫn kia bị song đao của Vũ Y chém nát, tia điện bay loạn khắp nơi, song đao tốc độ chỉ giảm hơn một chút so với lúc ban đầu.
“ Phập.”
Một cánh tay trái của Mạnh Tử Ngang lập tức đứt lìa nhưng hắn may mắn vẫn giữ được một mạng.
Nhịn sự đau nhức kịch liệt hắn lấy ra vài tấm lôi phù ném về phía Vũ Y.
“ Bạo.”