Khi nhìn thấy cái không gian cấm chế này thì đám long tộc có ngu cũng biết đây không phải là do quỷ vật tấn công mà là do có người cố ý sắp đặt.
" Phập phập."
Còn chưa có kịp tìm ra giải pháp thì bọn họ đã nghe được âm thanh đòi mạng, hai tiếng xuyên phá thân thể vang lên, cùng với đó là hai tiếng gào rống thê lương đồng thời phát ra.
" Gào gào... Không... Ta không muốn."
Nhìn lại thì đã thấy Bóng Ảnh dùng hai tay đâm xuyên qua ngực của hai tên long tộc, móc tim của bọn chúng ra ngoài ăn tươi. Hai tên kia bị lực lượng hắc ám ăn mòn trong nháy mắt liền chết đi, cả hai đều biến về bản thể là hai con kim long to đùng, cả hai sau khi rống lên một tiếng thì đều nằm bất động trên mặt đất.
Vừa xử lý xong 2 trong 3 tên yếu nhất, Bóng Ánh lúc này liếm môi một cái nhìn về co mồi tiếp theo của mình.
" Ngọn giáo bóng tối nghe ta triệu hồi. Xuất hiện đi nào."
Bóng Ảnh lúc này cười lên dữ tợn, tay hắn hướng về phía trời cao nắm một cái. Cùng lúc đó từ phía bên trên bầu trời vô số tinh hoa hắc ám trong thiên địa tụ lại, hình thành một ngọn giáo ma quái bốc lên quang mang màu tím.
Ngay khi ngọn giáo kia bị Bóng Ảnh cầm trong tay thì cả thân thể hắn cũng phát sinh biến hóa, thân thể hắn cao hơn một chút cả người lúc này được bao trùm bên trong ngọn lửa màu tím, đôi mắt thì phát ra ánh sáng khát máu khiến cho ngươi ta vừa nhìn đã run sợ.
" Chết."
Lại hét lên một tiếng, Bóng Ảnh ném mạnh cây giáo ở trong tay đi hướng về con mồi của mình. Cây giáo bóng đêm kia như vệt ánh sáng bắn thẳng về phía tên Long Tộc đang chạy trốn. Tên kia cảm nhận được nguy hiểm thì lấy ra tất cả những bảo vật có thể giúp hắn che chắn, hắn cũng không quên quay về bản thể của mình.
" Phúc phúc phúc.."
Nhưng tất cả đều vô vọng, tất cả bảo vật mà hắn lấy ra đều bị ngọn giáo xuyên nát. Hộ thể yêu khí của hắn cũng giống như tờ giấy mỏng nhẹ cái liền nát, đầu lâu của hắn thì bị cả ngọn giáo to như cánh tay người lớn xỏ xuyên qua. Tuy đã gấp gáp bỏ chạy nhưng kết cục vẫn là chết không kịp ngáp.
Ba tên vương giả Long Tộc trong vài cái nháy mắt liền chết, Bóng Ảnh đang thể hiện ra sức mạnh bá đạo của mình. Sau khi giết xong ba tên thì hắn lại nhàn nhã đi lại rút ra cây giáo đang cắm trong đầu một tên Long Tộc rút ra.
Nhìn về bốn người còn lại hắn khẽ liếm môi một cái rồi cười lên dữ tợn:
" Hãy phản kháng lại đi nào, ta muốn chứng kiến sự mạnh mẽ của các ngươi. Đến đây chiến cùng ta một trận."
Nhìn Bóng Ảnh tay lăm lăm cây giáo bóng tối, cả người ma quang vờn quanh thì bốn tên Long Tộc vương giả khác đều cảm thấy tay chân lạnh ngắt. Nhưng vào lúc này con Bạch Long lúc trước gầm lên:
" Thứ sinh vật thấp hèn để ta đánh với ngươi."
Miệng thì hắn nói vậy nhưng lại lén truyền âm cho ba người khác nói: " Nhanh dùng Long Xuyên Giới Phù chạy đi, ta không cầm chân con ác quỷ này được lâu. Đừng để nỗ lực của ta là vô ích."
Nhìn thấy có một tên chủ động tiến lên đánh với mình một trận thì Bóng Ảnh cười nhạt nói:
" Cuối cùng cũng có một tên có chút đảm lượng, ta còn nghĩ long tộc các ngươi đều là kẻ sợ chết."
Con Bạch Long kia hóa về bản thể, nó gầm lên đánh tới Bóng Ảnh:
" Thứ thấp kém chết đi."
Một trảo che trời hướng ngay phía đầu Bóng Ảnh mà chụp thẳng xuống. Nhìn thấy một màn như vậy thì Bóng Ảnh cười lên hả hả nói:
" Đánh đi, cho ta cảm nhận một chút đau đớn là tư vị như thế nào."
" Ầm... Phấp."
Cầu được ước thấy, một trảo kia của con Bạch Long đập thẳng lên đầu của Bóng Ảnh, móng vuốt sắc bén xuyên hẳn vào bên trong đầu.
Nhưng nhìn thấy một màn như vậy con Bạch Long kia không những không lấy làm vui mừng mà ngược lại càng kinh hãi không thôi. Hắn cảm thấy khi đánh vào Bóng Ảnh thì rõ ràng là đánh trúng đối phương nhưng vì sao hẳn lại cảm thấy như đây chỉ là giả tượng. Hơn thế nữa hắn còn cảm thấy lực lượng trong thân thể đang nhanh chóng giảm mạnh.
Bị ăn một trảo Bóng Ảnh hơi nhăn mày lại, bộ dạng có phần không vui nói:
" Không cần yếu như vậy chứ, đại ca có phần đánh giá cao các ngươi rồi. Một đám giun đất hóa hình mà thôi. Chết luôn đi."
Tiện tay Bóng Ảnh phóng ra cây giáo.
" Phập "
Không có gì ngoài ý muốn, con Bạch Long kia lại được một phát xuyên đầu chết không kịp ngáp, đến ngay cả linh hồn cũng bị ngọn giáo bóng tối ăn luôn. Cả thân thể khổng lồ " ầm ầm" ngã xuống.
Nhưng ngay vào lúc này, ba con Kim Long khác được ba luồng ánh sáng xanh bao vào bên trong, cùng với đó là một khe nứt không gian được hình thành ngay trên đầu cả ba người.
Thấy như vậy thì Bóng Ảnh lần hai nhíu mày, hắn khẽ hừ lạnh:
" Chạy đi đâu nữa, chết cho rồi đám giun dế."
Hai cánh tay đen thui của Bóng Ảnh lúc này vươn dài đánh thẳng về phía hai con Kim Long phân biệt trái phải, đồng thời lúc này Bóng Ảnh cũng há miệng ra, cái lưỡi của hắn cũng hóa thành một đường ánh sáng bắn ngay tên ở giữa.
" Ầm ầm... Phập."
Nhưng sự việc bất ngờ phát sinh, hai bàn tay của Bóng Ảnh vậy mà không thể xuyên qua ánh sáng bảo vệ xung quanh của hai con Kim Long bên trái cùng bên phải.
Chỉ có một con Kim Long ở giữa là bị cái lưỡi của hắn đâm xuyên đầu chết không nhắm mắt.
" Vèo."
Quang mang chợt lóe, ba luồng ánh sáng đồng thời tan biến, chỉ để lại một cái xác của một con Kim Long. Hai con khác đã chạy thoát, nhìn thấy một màn như vậy thì Bóng Ảnh lại nhăn mày lầm bầm:
" Đại ca nói đúng không nên xem thường mấy con giun này. Đánh đấm không ra gì nhưng chạy ngược lại rất nhanh. Thôi được rồi, còn hai con giun nhỏ để đại ca giải quyết. Ta nên xử lý nơi đây."
Đang điều khiển mắt trận, đám người Tôn Khánh nguyên có thể thông qua cảm ứng đặc biệt của Thất Tuyệt Vô Sinh Đại Trận mà quan sát tình hình bên trong, bọn họ nhìn thấy Bóng Ảnh đi vào giết chết vương giả như đạp chết con gián thì cả đám đều không khỏi tâm kinh đảm hàn.
" Vị đại nhân này quả thực quá kinh khủng, không hổ là huynh đệ với chủ nhân." Mộng Hồng Trần lúc này vẫn có chút run run nói ra.
Những người khác ở bên cạnh không ai đáp lại lời hắn nói cả, cả đám lúc này đều đang dán hai mắt nhìn hành động tiếp theo của Bóng Ảnh ở bên trong.
[ Đã lên xong chương, ngày mai đúng hẹn đăng chương. Chúc mọi người có giây phút thư giản khi đọc truyện.]