Hai vật phẩm mà hắn phong ấn là thanh kiếm vừa đoạt được ở Tử Kiếm Chi Mộ cùng với con mắt ma quái trước kia bắt được tại không gian tiếp điểm lúc này đây đang kịch liệt giẫy giụa, bọn nó cứ như muốn phá cấm mà ra vậy.
Xuân Đức ngay lập tức dùng hồn niệm gia cường lại phong cấm của bản thân trên hai đồ vật này nhưng không ngờ hai đồ vật kia lại có khả năng bài xích một phần cấm chế của hắn. Nhận thấy tình hình quái dị Xuân Đức ngay lập tức khởi động tất cả những cấm chế cùng trận pháp xung quanh phòng mà cách đây không lâu hắn vừa bố trí ra.
Trong nháy mắt cả căn phòng biến thành một thế giới riêng biệt, cùng lúc này hắn truyền thần niệm cho Bóng Ảnh, không qua bao lâu thì một bóng đen mờ nhạt xuất hiện trước mắt mặt hắn, bóng đen lành lạnh lên tiếng:
" Đại ca có việc gì sao? "
Xuân Đức gật đầu nói:
" Chuẩn bị giúp ta chút việc. Cẩn thận một chút."
Hai người có một phần tâm linh tương thông nên cũng không cần nói quá nhiều liền có thể hiểu được ý muốn của đối phương.
Đợi cho Bóng Ảnh chuẩn bị tốt thì Xuân Đức dùng hồn niệm mang ra thanh cốt kiếm cùng với con mắt ma quái kia ra khỏi nhẫn chứa đồ. Vừa đi ra bên ngoài thì hai đồ vật này càng kịch liệt giẫy giụa.
Cùng lúc đó cả hai phát ra hào quang rực rỡ, thanh cốt kiếm kia phát ra huyết sắc hào quang, đến ngay cả Xuân Đức mà cũng bị hào quang kia ảnh hưởng. Xuân Đức có thể nhận thấy sát khí ngập trời phát ra từ thanh cốt kiếm.
Nhìn qua bóng ảnh hắn trầm giọng nói:
" Toàn lực trấn áp nó, tìm kiếm xem bên trong còn sót lại tàn hồn hay khí linh gì không, nếu có thì lập tức tiêu diệt."
Bóng Ảnh suy tư trong giây lát bỗng nhiên nói:
" Đại ca, ca gọi mấy khí linh của ca ra đây hiệp trợ, bọn nó linh giác lợi hại hơn chúng ta vài phần, thích hợp cho việc dò xét."
Xuân Đức nghe có lý, hắn liền không do dự gọi ra mấy tiểu khí linh, tiểu Mộng, tiểu Cốt cùng Tiểu Thiên về phần Phong Phong cùng Hồng Hồng thì do lần trước bảo vệ hắn đã bị trọng thương đã ngủ say bên trong thế giới linh hồn của hắn.
Mấy tiểu khí linh xuất hiện thì ngay lập tức ánh mắt liền nhìn về thanh cốt kiếm cùng con mắt ma quái kia.
Tiểu Mộng( Khí linh của mộng mị ma trảo) lúc này liếm môi nói:
" Ba ba, cái này có phải hay không là đồ ăn của bọn con, hai kẻ bên trong hai thứ này tuy cũng rất lợi hại nhưng so bọn con thì chúng nó còn kém xa. Chúng nó không xứng đáng làm thành viên trong gia đình."
[ Gọi là khí linh vì nó là linh hồn của vũ khí có được linh trí vì vậy chúng nó cũng gần giống như con người vậy, thế giới của người giàu sẽ không bao giờ cho phép một tên ăn mày đi vào.Thế giới của khí linh càng khắc nghiệt hơn, nhiều khí linh yếu hơn bị khí linh mạnh hơn nuốt sống.]
Xuân Đức nghe được tiểu Mộng nói vậy thì đôi mắt lóe lên tinh quang, nhìn tiểu Mộng hắn nghiêm túc hỏi:
" Tiểu Mộng,bé con có thể cảm nhận được linh hồn ở bên trong hai thứ này sao? "
Lần này không chỉ tiểu Mộng mà hai khi linh còn lại cũng đồng thanh nói:
" Ba ba, bọn con cũng có thể cảm nhận thấy."
Xuân Đức lúc này bỗng nhiên nở nụ cười, ngày trước hắn đoán không sai mà, đều là lão quái vật cả vì sao có thể dễ dàng chết đi như vậy được, nếu không nhờ có mấy khí linh thì hắn chưa chắc đã tìm ra linh hồn còn sót lại bên trong hai thứ này đây.
Nhìn qua Bóng Ảnh hắn trầm giọng nói:
" Để việc trấn áp hai thứ này cho ca, lão nhị ngươi đi theo ba tiểu chút chít này bảo vệ bọn chúng."
Bóng Ảnh lập tức gật đầu.
" Không thành vấn đề đại ca."
Nói xong thì hắn liền biến hóa thành một đoàn bóng tối sau đó phân thành ba phân biệt bám lên người ba khí linh.
Ba tiểu khí linh nhìn Xuân Đức một cái, tiểu Mộng còn dơ nắm tay nhỏ lên biểu hiện quyết tâm sau đó mới đồng thời bay về thanh cốt kiếm. Luồng hào quang màu đỏ khiến cho Xuân Đức cảm thấy phải khó chịu nhưng lại không hề có ảnh hưởng đến ba khí linh, ba khí linh đơn giản đi xuyên màn sáng nhập vào bên trong cốt kiếm.
Ngay khi ba khí linh nhập vào bên trong cốt kiếm thì thì cốt kiếm bỗng nhiên biến hóa, cả cây cốt kiếm ở bên ngoài được bao phủ hoàn toàn là màu đỏ như máu thì lúc này lại nhanh chóng biến mất mà thay vào đó là màu trắng ngà.
Sau một lúc thì bạch cốt kiếm lại hiện lên vô số tà văn màu đỏ ma quái. Đúng lúc Xuân Đức đang quan sát biến hóa của bạch cốt kiếm thì một tiếng kêu rên thê lương vang lên.
" U u u u u u u u u..."
Âm thanh nghe rất thê lương nhưng lại không nghe ra ý nghĩa gì cả, ngay lúc Xuân Đức có phần khi hoặc thì quang mang cả cây bạch cốt kiếm tắt hẳn, cả cây kiếm rơi trên mặt đất. Cùng lúc đó ba tiểu khí linh cũng thoát ra ngoài cốt kiếm.
Nhưng lần này bọn nó không ra một mình mà còn mang theo một cái linh hồn có hình bộ xương ra ngoài. Nhìn cái linh hồn này thì đồng tử Xuân Đức co rút lại, bộ dạng cái linh hồn này giống đến 99% với cái bộ xương gây thương tích cho hắn.
Lúc này đây tiểu Mộng tiến đến trước mặt Xuân Đức khoe công.
" Ba ba, bọn con bắt được tên này nè. Tên này rất xấu, không ngờ lại còn muốn khuyên mấy người bọn con phản bội ba ba. Ba ba nói nên xử lý tên xấu xa này thế nào? "
Xuân Đức sắc mặt lạnh lẽo nói:
" Hấp thu hết ký ức của nó, sau đó ba đứa muốn làm gì cũng được. Ăn nó cũng được mà để làm đồ chơi cũng được."
Vừa nghe Xuân Đức nói xong thì ba khí linh ngay lập tức nhào về cái linh hồn có bộ dạng khô lâu kia cắn xé. Tiếng linh hồn la hét thê lương văng vẳng khắp cả căn phòng. Nhưng không qua bao lâu thì liền chấm dứt.
Chỉ chưa đầy 10 cái hô hấp thì ba tiểu khí linh đã thôn phệ xong cái linh hồn(hồn linh của cốt kiếm). Trên mặt ba đứa bọn nó hiện lên đầy vẻ thỏa mãn, bộ dạng cả ba lại ngưng thực thêm một phần.
Lúc này Xuân Đức nhìn về phía tiểu Cốt hỏi:
" Ký ức của nó có những gì vậy tiểu Cốt? "
Tiểu Cốt đáp.
" Thứ thấp kém kia chỉ có một ít mảnh vỡ ký ức thôi ba ba, ngoài ra thì không có gì cả, nó đa phần đều dựa vào bản năng mà thôi,loại hạ đẳng như nó có thể đi tới bước này đã là mạnh. "
Xuân Đức nghe vậy thì khẽ gật đầu, như vậy cũng lý giải được vì sao ngày trước lúc hắn tột cùng suy yếu thì cái linh hồn kia không nhân cơ hội đoạt xá.
[ Khí Linh một khi cường đại có thể đoạt xá thân xác nhân loại để làm dụng cụ cho nó.]