Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lúc này có một tiếng hừ lạnh vang lên:

" Lãnh Như Hàn ngươi đây là muốn làm phản sao? Không tự nhìn xem mình là ai mà lại dám ở trên đất của Tinh Phách Cung tự mở ra môn phái. Không biết nên nói ngươi là ngu xuẩn hay vẫn là thần kinh có vấn đề."

Lãnh Như Hàn nghe được âm thanh này thì nét mặt cũng không có gì biến đổi nếu nhìn kỹ thì trên mặt hắn còn hiện lên vẻ tiếu ý. Hắn còn lo không biết thế nào để lập uy đây, đến cả việc này hắn còn không làm được thì làm gì có tư cách cầu cạnh chủ nhân. 

Hắn nhìn về một phương hướng xa xa đang có 25 người đang bay tới đây, dẫn đầu là 5 ông lão, cả 5 người này hắn đều nhận biết cả, bọn họ đều là trưởng lão ở vị trí trong top 10 của Tinh Phách Cung.

Lãnh Như Hàn lúc này cũng bay lên cao theo sau là ba tôn tang thi cấp 7. Trên trời cao Lãnh Như Hàn dùng ánh mắt miệt thị xem thường những người đang tới nói ra.

" Các ngươi không cần thể hiện cái gì cường giả trước mặt ta, lúc có cổ ma thì mấy người các ngươi cũng giống như mấy con chó cúp đuôi bỏ chạy mà thôi. Đến lúc này còn giả trang cái gì cường giả."

Hai mươi lăm người bay đến cách Lãnh Như Hàn mấy trăm mét thì dừng lại. Một ông lão béo lùn đi ở phía trước nghe Lãnh Như Hàn nói thế thì giận dữ hét:

" Làm càn, chúng ta là đi cầu viện, phản đồ dám dùng hoa ngôn xảo ngữ mê hoặc lòng tin của đệ tử trong môn phái. Tội đáng chết vạn lần lão phu hôm nay sẽ tự tay giết chết phản đồ này."

Nói xong mấy lại đại nghĩa lẫm nhiên thì lão mập lùn này dùng tốc độ không thể tin được bay thẳng tới chộp vào đầu Lãnh Như Hàn, tên này tu vi cao hơn Lãnh Như Hàn nhiều đã bước vào Thiên Quân Cảnh đỉnh phong.

Lãnh Như Hàn thấy như vậy thì chỉ cười nhạt một tiếng, được chỉ lệnh của hắn một tang thi mỹ nữ tiến lên trước người hắn đón đỡ đòn đánh này.

Lão giả lùn mập thấy nữ nhân bên cạnh Lãnh Như Hàn tiến lên trước thì cười lạnh nói:

" Chỉ là tu sĩ Tinh Quân Cảnh cỏn con cũng dám cùng lão phu đầu sức, quả thực không biết sống chết."

Chữ chết vừa thốt ra xong thì mọi người chỉ nghe thấy.

Bốp 

Nữ nhân xinh đẹp trên cao dùng tốc độ vô cùng chậm rãi mọi người đều có thể nhìn thấy, cô gái tát một cái vào mặt ông lão lùn mập kia, ông lão kia cũng không có tránh mà còn chủ động đưa mặt đến cho cô gái tát.

Có điều nhìn cái tát kia mềm yếu vô lực nhưng không ngờ lại tát bay đầu lão giả, thân thể không đầu của ông lão lùn mập kia phi thẳng xuống dưới quảng trường. Cùng lúc đó một cái linh hồn cường đại ngưng thực vô cùng chui ra từ bên trong cái đầu, vừa ra ngoài nó liền muốn thoát đi, có điều bị nữ nhân xinh đẹp trên không hé miệng hút một cái liền bay ngược chui vào bên trong miệng của nàng ta.

Nàng ta khép miệng lại trên mặt hiện ra thần sắc thỏa mãn quay về bên cạnh Lãnh Như Hàn. Thần sắc những kẻ còn lại đang ở trên cao vô cùng khó xem, thêm vào đó là sự sợ hãi khó có thể che giấu.

Lãnh Như Hàn nhìn thấy một màn như vậy thì rất là thỏa mãn sau đó nhìn 24 người còn lại khinh bỉ nói:

" Chỉ bằng mấy tên các ngươi cũng mơ tưởng giết ta. Ha ha. Bây giờ ta cho các ngươi hai con đường lựa chọn, một là quy thuận ta hay là chết? Ta cũng không phải là người có kiên nhẫn."

Bốn ông lão khác đồng thời hừ lạnh nói:

" Người tưởng rằng chỉ là giết chết một tên phế vật liền có thể hù được chúng ta sao, xem bọn ta làm sao cắt cái đầu chó của người xuống. "

Một người trong đó nói thêm " Làm phiền ba vị đạo hữu kiềm chế lại ba người kia để ta đối phó với tên không biết sống chết này."

Lãnh Như Hàn nghe thế lại càng cười lạnh, nhìn 4 người hắn nói:

" So với ta nhiều người, các ngươi chọn nhầm đối thủ rồi. "

Vung tay lên lại có thêm 5 con tang thi cấp 7 hiện ra, ngay lập tức Lãnh Như Hàn liền ra lệnh cho bọn nó tấn công, 8 con tang thi cấp 7 chia làm bốn cặp vậy đánh bốn người khác phe đối phương.

Mấy ông lão kia còn chưa kịp làm ra phản ứng gì trước sự ngỡ ngàng thì 8 con tang thi c7 đã lấy tốc độ sét đánh không kịp che tai tiến đến gần bọn họ, bốn người kia công nhận cũng là già đời nên trong lúc sắp vong mạng cũng làm ra được phản ứng.

Bốn người không hẹn mà cùng quay lại sau túm lấy một người khác làm bia chắn, mấy người bị lấy làm tấm mộc kia ngay lập tức bị mấy con tang thi c7 xé xác những tên này không kịp kêu một tiếng liền biến thành đầy trời thịt nát.

Nhưng tranh thủ thời gian này bốn lão già kia nhanh chóng lui về phía sau, liên tục dùng những kẻ khác làm tấm mộc giúp mình tranh thủ thời gian cho mình chạy trốn. Có điều tốc độ tang thi thích khách c7 vượt trội hơn mấy tên này nhiều nên còn chưa chạy được bao xa liền nghe thấy tiếng hét thê lương.

A a a.

3 trong bốn tên bị ba con tang thi thích khách c7 một trảo vong mạng, một tên còn lại biết mình khó thoát khỏi cái chết, hắn liền điên cuồng lao xuống phía bên dưới đám đệ tử muốn tự bạo giết chết sạch người ở đây ( tên này không dám dừng lại tự bạo vì tự bạo cần có thời gian, đứng lại thì còn chưa tự bạo được đã chết nhăn răng,)

Người phía bên dưới thấy vậy thì kinh hoàng thất sắc, cả đám bỏ chạy tán loạn nhằm kiếm một con đường sống.

Ông lão thấy thế thì cười to: " Cùng chết đi. Ha Ha."

Phúc.

Đúng lúc này một vệt ánh sáng hiện lên, cả người ông lão đang phình to như quả bóng bỗng dưng quỷ dị chia 2, lúc mọi người định thần nhìn lại thì lại thấy một nữ nhân vô cùng xinh đẹp tay đang cầm một con dao dính máu. Dưới chân nàng là cái xác của tên trưởng lão kia.

Lãnh Như Hàn trên cao nhàn nhạt nói:

" Những kẻ cả gan dám làm loạn đều đã bị tiêu diệt. Tiếp theo mọi người chỉ cần làm theo Kiếm chấp sự sắp xếp là được. "

Mọi việc phía sau thuận lợi vô cùng, với uy vọng lúc này của Lãnh Như Hàn nếu hắn nói loài người đẻ trứng thì mọi người cũng tin.

***

Bên trong không gian vong linh tầng 3.

Lúc này đây sau khi Xuân Đức khôi phục lại trạng thái toàn thịnh thì liền bắt đầu nâng cấp cho tiểu Mộng cùng tiểu Cốt. Có điều Xuân Đức không ngờ tới là muốn nâng cấp cho hai kiện hỗn độn ma khí này lại khó khăn tới vậy.

Tiêu tốn hai hỗn độn thần tinh nhưng tất cả đều thất bại. Tiểu Cốt thì không sao nhưng mà tiểu Mộng lại bắt đầu không thèm nói chuyện với hắn nữa. Xuân Đức cũng có phần đau đầu với mấy tiểu khí linh này.

Dù sao bọn nó cũng đều là do hắn uẩn dưỡng mà thành, có tình cảm rất sâu đậm với hắn. Nếu là khí linh khác dám chống đối hắn thì hắn đã xóa bỏ lâu rồi. 

Xuân Đức ngồi bên trên tế đàn xương trắng thở dài:

" Trẻ con thật là khó chiều mà. Thôi mặc kệ đi, lúc khác tìm Vô Địch xin một chút hỗn nguyên thần tinh vậy. "

[ Linh trí của khí linh phát triển theo tháng năm, bình thường hay thấy nhiều khí linh khôn ngoan vô cùng, bởi vì bọn nó có thời gian phát rất dài, bảo vật dù có đổi chủ thì chủ mới cũng không có mấy ai dám hủy đi khí linh mà thường dụ dỗ đáp ứng nhu cầu của bọn nó. 

Còn khí linh của Xuân Đức uẩn dưỡng ra cũng chưa tới 100 năm, trí tuệ cũng giống đứa bé mấy tuổi nên hay giận dỗi lung tung.]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK