Bên trong viên đá linh hồn kia ghi lại buổi lễ hiến tế, buổi lễ hiến tế kia cũng không phải một buổi hiến tế bình thường, buổi lễ có sự tham gia của rất nhiều đại tế tự, hơn nữa còn có một tên hắc ám ma pháp sư thần cấp.
Trong buổi lễ hiến tế kia, vị hắc ám ma pháp sư thần cấp đã lấy máu của bản thân làm dẫn, lấy linh hồn làm vật tế, để tiên đoán một điều gì đó. Xuân Đức mặc dù không biết người kia tiên đoán cái gì như hắn biết chắc chắn điều đó có liên quan đến bản thân.
Sau khi xem xong những gì ghi lại bên trong viên đá linh hồn, Xuân Đức liền tiện tay bóp nát nó. Cả viên đá liền hóa thành vô số đốm sáng biến mất. Nhìn lên khuôn mặt xinh đẹp của vị thần nữ đang ngồi phía đối diện, Xuân Đức lúc này không mặn không nhạt nói:
“ Đã các ngươi chịu bỏ vốn như vậy thì hẳn lần này cô đến đây cũng không phải chỉ muốn mời ta kết minh mà hẳn còn có việc khác nữa. Nếu như không ngại thì có thể nói ra cho ta nghe một hai.”
Vị thần nữ kia nghe hắn nói vậy thì nụ cười trên khuôn mặt xinh đẹp kia càng thêm rạng rỡ, nàng ta lúc này cũng không tiếc lời mà khen ngợi Xuân Đức.
“ Đại nhân quả là sáng suốt, vừa nhìn qua một cái liền đã biết tiểu nữ đến đây không chỉ có một mục đích. Có điều trước hết đại nhân lại nhìn qua cái này, nếu như đại nhân cảm thấy thiếu thứ gì thì có thể nói cho tiểu nữ biết, tiểu nữ có thể thay mặt Vĩnh Sinh Thần Giáo đáp ứng đại nhân.”
Vừa nói thì nàng ta lại mang ra một viên ngọc kí ức để lên bàn, Xuân Đức lần này trực tiếp cầm lấy bắt đầu đọc nội dung bên trong.
Sau một lúc thì hắn gật đầu nói:
“ Xem ra các ngươi không chỉ biết được thực lực hiện tại của ta mà còn biết được thân phận thực sự của ta nữa. Nên mới không kiêng kỵ gì mà hợp tác cùng ta. Nhưng ta phải công nhận các ngươi đưa ra điều kiện rất hấp dẫn, ta cũng không có lý gì mà từ chối cả.”
Nghe đến đấy thì trên mặt thần nữ của Vĩnh Sinh Thần Giáo hiện sự kích động khó thể che giấu, nàng ta có chút gấp giọng hỏi:
“ Vậy đại nhân đã đồng ý?”
Xuân Đức nhẹ gật đầu nói:
“ Việc này đôi bên cùng có lợi, ta không lý gì mà không đồng ý cả, có điều chúng ta cũng nên làm cái gì đó để đôi bên có thể có tin tưởng nhau hơn, thần nữ điện hạ không thấy vậy sao?”
Thần nữ Vĩnh Sinh Thần Giáo nghe vậy thì liền đã hiểu Xuân Đức đang ám chỉ điều gì, nàng lúc này gật đầu nói:
“ Đại nhân an tâm, việc này tiểu nữ trước kia tới đây đã chuẩn bị kỹ càng. Thứ mà đại nhân muốn sẽ nhanh được mang tới.”
Xuân Đức nhẹ gật đầu, sau đó thì không nói thêm gì nữa, cuộc trò chuyện lúc sau thì Mộng Vân lại tiếp tục thay hắn nói chuyện.
….
Cuộc nói chuyện kéo dài đến gần 2 giờ sau thì mới kết thúc. Nếu không phải vì phép lịch sự thì hắn đã sớm rời khỏi rồi. Ngồi nghe hai nữ nhân tâng bốc lẫn nhau mà hắn cảm thấy nhân sinh đen tối đi một đoạn. Nhưng may mắn, cuối cùng cũng đã kết thúc.
Sau khi vị thần nữ của Vĩnh Sinh Thần Giáo kia rời đi thì Mộng Vân liền nhìn qua Xuân Đức, dùng đôi mắt hiếu kỳ nhìn hắn, sau đó làm bộ đáng thương nói:
“ Có thể nói cho ta biết lúc nãy việc mà hai người các ngươi ấy ấy là việc gì không?”
Nhìn bộ dạng của cô nàng như vậy thì Xuân Đức nhún vai nói:
“ Không cần làm cái bộ dạng ấy, trông phát tởm. Việc kia thực ra cũng chẳng có gì, đám tà giáo kia muốn mượn sức chúng ta chiếm lấy Chu Tước Đế Quốc, đương nhiên chúng ta cũng không phải làm không công. Đám người kia cũng phải đáp ứng một vài điều kiện của ta.”
Nói tới đây thì Xuân Đức không nói tiếp nữa, hắn cũng không nói ra là điều kiện gì. Vừa nói xong thì hắn liền đi ra bên ngoài.
Mộng Vân thấy hắn nói chưa hết thì đã đi mất thì không khỏi oán thầm. Nhưng lúc này nàng đang rất tò mò điều kiện kia là gì, vì vậy nàng bám theo sau đuôi Xuân Đức, dùng giọng năn nỉ nói:
“ Vậy đám người kia đáp ứng ngươi việc gì vậy, nói cho ta biết đi.”
Xuân Đức vẫn tiếp tục bước đi, cũng không có quay đầu lại, thản nhiên mà nói:
“ Vì sao ta lại phải nói cho cô biết. Ta không có cái nghĩa vụ đó à. Muốn biết thì cô có thể tự đến hỏi vị thần nữ kia, nàng ta lúc này hẳn còn chưa quay về đâu.”
Mộng Vân nghe vậy thì hơi sững người lại nhưng tiếp sau đó nàng ta lại nói ra một câu khiến cho Xuân Đức khá bất ngờ:
“ Ta là thuộc hạ thân tín nhất của ngươi mà, chẳng lẽ việc như vậy còn không thể nói cho ta biết được sao?”
Nghe được câu này thì Xuân Đức đang đi đột nhiên dừng, vì hắn bất ngờ dừng lại nên Mộng Vâng đang theo phía sau hắn liền đụng lên sau lưng hắn.
“ Ui. Ngươi đi đứng kiểu gì vậy.”--- Mộng Vân có chút bất mãn nói.
Khẽ nhếch môi, hắn cũng không phải là người ngu nên có nhiều việc Mộng Vân cũng không cần nói rõ ra thì hắn liền có thể hiểu nàng muốn biểu đạt cái gì. Lại tiếp tục bước đi như không có việc gì, trong lòng thì thầm nghĩ: “ Cô nàng này da mặt cũng thật mỏng, ngày trước thấy cô nàng có do do dự dự không ngờ phải chờ đến hôm nay mới dám nói ra.”
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy buồn cười. Trên khuôn mặt của hắn lúc này không khỏi xuất hiện một nụ cười có phần nham hiểm.
Mộng Vân ở bên cạnh nhìn thấy nụ cười của hắn thì không khỏi rùng mình một cái, nàng ta lúc này lui ra xa Xuân Đức một đoạn cảnh giác nói:
“ Làm sao tự dưng ngươi lại cười lên như vậy?”
Xuân Đức cũng không có trả lời câu hỏi của nàng ta mà lại nói việc khác:
“ Thực ra mấy điều kiện của ta yêu cầu cũng không có gì, ta muốn đám người kia giúp chúng ta trừ khử hết những đối thủ ở bên Chu Tước Đế Quốc, cùng hai đế quốc lân cận. Thêm vào đó là yêu cầu một ít tinh thạch thánh cấp với thần cấp. Bù lại lần này chúng ta phải giúp bọn chúng đối phó với thủ hộ giả của Chu Tước Đế Quốc.”
Mộng Vân nghe vậy thì có phần kinh hãi, nàng không ngờ Vĩnh Sinh Thần Giáo kia lại muốn chiếm lấy cả Chu Tước Đế Quốc.
- --o0o---
Quay trở về thư phòng của mình, Xuân Đức cùng với Mộng Vân bắt nghiên cứu những tư liệu mà Ông Đinh Đặc chuyển tới, tuy hắn chỉ bế quan tu luyện một thời gian ngắn thôi nhưng tư liệu mà hắn cần lúc trước, bây giờ đã được xếp thành từng chồng ở trên bàn.
Vẫn giống như mọi khi, hai người bắt đầu phân tài liệu ra làm 2 sau đó đọc lần lượt những tư liệu kia, nếu có gì đặc biệt thì sẽ cho nói đối phương biết, còn nếu là thông tin bình thường thì bỏ qua một bên, để tránh làm mất thời gian.
Những tư liệu ở trên bàn đa phần đều là tư liệu về những kẻ cần phải giết, bên trong tổng hợp từ thói quen, nghề nghiệp, đặc điểm nhận dạng, thế lực của kẻ kia hoặc thế lực đứng phía sau kẻ đó là gì, vị trí hiện tại của hắn bây giờ ở đâu.
……
Một giờ sau.
Phải mất cả tiếng đồng hồ thì hai người mới xem xong đống tài liệu ở trên bàn, sau khi xem xong thì sắc mặt của cả 2 đều không khỏi thay đổi.
Vốn Xuân Đức tưởng rằng sẽ không có mấy người đạt được tới thành tựu như hắn hay Mộng Vân. Nhưng thật không ngờ có không ít kẻ cũng có được thành tựu như vậy. Ở Chu Tước Đế Quốc có ả nữ nhân họ Lâm, hai đế quốc khác cũng có 2 người gần như vậy.
“ Cô có ý gì hay không?”--- Xuân Đức nhìn Mộng Vân hỏi.
Mộng Vân lắc đầu nói:
“ Tạm thời còn chưa có. Nhưng ta cảm thấy đối phó với những kẻ kia thì hẳn chỉ ngươi ra tay mới có thể giải quyết. Hoặc ta có thể cùng một người liên thủ sau đó đối phó với hai kẻ còn lại.”
Ánh mắt Xuân Đức chợt lóe, gắn gật đầu nói:
“ Liên thủ một người, để đối phó với 2 tên còn lại, cái này cũng không phải là ý kiến tồi. Nhưng trước hết để xem đám tà giáo kia có thể làm được đến đâu, nếu như đám ngươi có kia thực sự có thể giúp chúng ta giải quyết đám kia thì không còn gì tốt hơn. Còn không được thì việc này ta giao cho cô đi làm.”
Mộng Vân khẽ gật đầu đáp:
“ Ừm, ta biết rồi. Vậy ngươi thích cùng với người nào hợp tác không?”
Xuân Đức suy nghĩ một chút thì phun ra vài từ.
“ Tùy cô, sao cũng được.”