Có lẽ lúc trước bị mất hết mặt mũi khiến tên này tức giận nên hắn quyết định tìm chỗ xã cơn giận. Vì thế đám phản đồ nhân tộc sẽ được chọn làm mục tiêu.
Không qua bao lâu vị trưởng lão tu la tộc này mang theo 12 người khác đã đi tới địa phận thành trì của tu sĩ nhân tộc. Nhìn xuống phía bên dưới ông lão lạnh lùng nói:
" Giết toàn bộ cho ta, ta muốn cho những kẻ này biết kết cục của phản đồ là như thế nào."
" Giết."--- Mười hai người khác nghe vậy đồng thời hô lớn một tiếng, sau đó cả người bao trong một đoàn vụ khí màu đỏ lao xuống phía dưới.
Đám tu sĩ nhân tộc ở bên phía bên dưới nhìn thấy cảnh này thì thần sắc kinh hoảng bỏ chạy khắp nơi tán loạn nhưng mà bọn họ chạy làm sao với được với chiến sĩ tu la tộc nữa bước Tinh Vương Cảnh.
A a a a a a a a.
Trên đường phố liên tục có tiếng hét thảm vang lên. Những tên tu sĩ bỏ chạy tất cả đều bị một kiếm chém ngang hông. Nội tạng bên trong rơi hết ra bên ngoài nhưng trong lúc nhất thời cũng không có chết hắn, bọn họ vẫn còn phải chịu đựng thống khổ một lúc sau mới chết hẳn.
Cũng có người chống lại nhưng không gây nổi bọt sóng gì cả, đều bị mấy tên tu la tộc kia dễ dàng giết chết. Mấy tên này vừa đuổi giết tu sĩ nhân tộc vừa cười ha hả nói lớn:
" Đám tu sĩ nhân tộc hèn yếu chết cả đi. Các ngươi sống trên đời cũng chỉ là lãng phí tài nguyên. Ha ha. Chết đi. Ha ha."
Không qua bao lâu nơi đây đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Trong lúc bọn họ đang điên cuồng tàn sát tu sĩ nhân loại thì ở bên trong một căn nhà cách đó không phải rất xa đang có ba người ở nơi đây.
" Tiểu Thất phải làm sao? Tên kia cảnh giác quá hắn không có đi xuống phía dưới. "-- Một âm thanh uyển chuyển vang lên.
Tiểu Thất cũng hơi cau mày nói:
" Tên này chắc bị Y Y dọa sợ rồi, lúc trước nghe nói tên này tí nữa bị Y Y cắt đầu. Bây giờ hắn cảnh giác như vậy cũng là đương nhiên. Bây giờ cũng chỉ còn cách đợi anh hai đi tới hợp công giết chết tên này thôi. Chúng ta mà ra tay thì tên này sẽ chạy mất."
Tà Long lúc này lại cười khổ nói:
" Chỉ sợ không chờ tới lúc Củ Cải tới rồi. Tên kia đã dẫn theo người rời đi."
Hai người Lan Lan cùng tiểu Thất lúc này cũng nhìn lại phía bên kia, vừa nhìn bọn họ liền thấy mấy tên tu la tộc kia đã biến thành chấm đen ở phương xa.
" May mắn cho bọn chúng. Hừ."--- Lan Lan hừ lạnh một tiếng.
***
Xuân Đức đang trên đường bay về phía bên nhân tộc thì bất ngờ lại nhận được tin nhắn của Lan Lan, sau khi xem xong thì sắc mặt không lấy gì là tốt đẹp. Hắn có đôi chút ức chế lầm bầm.
" Chạy hay lắm. Định mệnh đám tu la tộc chết tiệt. Không biết bên kia Bóng Ảnh có kịp không, mong là kịp lúc bằng không để con cá trạch này lặn mất thì khó khăn rồi."
Chửi nhỏ một câu Xuân Đức lại hóa thành đạo ánh sáng màu tím đen rời đi. Không qua mấy giây đã không thấy ở đâu rồi.
***
Đang cực tốc quay về Tu La thành một người nam tử trẻ tuổi đi theo phía sau ông lão Tinh Vương Cảnh kìm nén không được nghi hoặc bèn hỏi:
" Lữ đại nhân vì sao chúng ta lại rút lui? Sao không giết sạch đám phản đồ nơi đó đi, chỉ cần đại nhân ra tay thì nơi đó chắc chắn không ai có thể đỡ nổi một kích. Đợi tới cứu viện của bọn chúng chạy tới cũng đã muộn."
Ông lão họ Lữ nghe vậy thì nét mặt âm trầm quát:
" Câm miệng. Ngươi nghĩ đám kia là người ngu sao. Hừ. Được rồi chúng ta dừng nơi đây bố trí bát phương trận dịch chuyển vào trong Tu La thành. "
" Vâng. Đại nhân."--- Mấy người đi theo phía sau ông lão tuy có chút khó hiểu nhưng vẫn làm theo mệnh lệnh của ông lão.
Ông lão vừa nhìn là biết mấy tên này đang nghĩ gì. Hắn lạnh lùng nói:
" Ta biết các ngươi đang suy nghĩ gì, có hay không cảm thấy thấy rất nghi hoặc vì sao ta lại làm như vậy? "
Mấy người đi theo lập tức gật đầu. Ông lão âm trầm nói:
" Các ngươi cho rằng đám quái vật kia không thể đuổi kịp đến trước Tu La Thành chúng ta phải không. Hừ. Nếu là quái vật bình thường thì không phải nhưng các ngươi đừng quên bên trong đàn quái vật kia cũng có một Tinh Vương Cảnh. Việc phía sau hẵn ta cũng không cần nói nữa chứ."
Mấy người khác cũng không phải người ngu nên ngay lập tức hiểu ý của ông lão, mấy người kia đều đánh cái rùng mình.
Tiếp sau đó những người này lấy ông lão làm trung tâm xếp thành bát phương dịch chuyển trận. Một cơn gió ánh sáng bao trùm 13 người, từ từ thân ảnh bọn họ nhanh chóng mờ nhạt dần rồi biến mất.
Một lần nữa hiện ra bọn họ không có xuất hiện tại bên trong Tu La thành mà lại xuất hiện cách Tu La thành 3000 ngàn dặm.
Khi mấy tên nữa bước Tinh Vương Cảnh còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy thì ông lão họ Lữ sắc mặt đã kịch biến. Hắn hét lớn:
" Cẩn thận."
Đồng thời ông lão lui ra phía sau, lấy ra một quả cầu thủy tinh bóp nát. Ngay khi tiếng nói của ông lão vừa thốt ra thì
Phúc phúc phúc
Liên tiếp ba cái đầu bay lên cao lăn lốc trên mặt đất, vừa lúc này từ quả cầu thủy tinh mà ông lão vừa bóp nát một đoàn ánh sáng màu đỏ nổ tung bao trùm cả một phương thiên địa.
Ngay lúc này một thân ảnh ma mị cầm song đao xuất hiện trong ánh mắt mọi người. Khi thấy được thân ảnh kia thì ông lão họ Lữ hét lên một tiếng đầy kinh hãi.
" Lại là ngươi."
Biết mình lại một lần nữa thất bại hơn nữa còn bị bại lộ Vũ Y cũng không có ẩn thân nữa mà lộ diện hoàn toàn trước mắt những người ở đây. Khuôn mặt nàng lúc này lạnh lẽo như hàn băng vạn năm, ánh mắt không mang theo bất cứ ba động nào. Song đao vẫn còn máu tươi nhỏ giọt chảy xuống nhìn Vũ Y lúc này hoàn toàn khác xa với khi bình thường.
Liếm máu tươi còn đọng trên một thanh đao Vũ Y lạnh lẽo nhìn ông lão nói ra.
" Ngươi là người đầu tiên từ trong tay ta trốn thoát hai lần. Ta không thể không nói ngươi vô cùng lợi hại."
Múa múa song đao ánh mắt của Vũ Y dần dần phát ra từng tia sát màu đỏ yêu dị, cùng lúc đó một cái ấn ký ác quỷ bên má phải sáng lên. Khí tức của nàng càng ngày càng mờ nhạt.
Ông lão nhìn thấy cảnh này thì ánh mắt không khỏi thít chặt những người khác cũng không chờ ông lão phân phó đã lấy hết bảo vật đi ra.
Một nam hai nữ phía trước lúc này không hiểu là thi triển ra loại bí thuật gì mà cả người bốc lên huyết quang đại thịnh, tốc độ bọn họ thi triển bí thuật rất nhanh giống như ngay lập tức vậy, y hệt lần trước ở cửa khẩu Thiên Đường. Một màn lúc này cũng giống lúc trước.
Ngay sau đó ba người đồng thời gầm lên một tiếng đánh về phía Vũ Y.