***
Buổi sáng ngày hôm sau.
Lúc này đây Xuân Đức cùng Vô Địch đang ngồi ăn điểm tâm. Xuân Đức bây giờ vẻ mặt vẫn còn mang theo vẻ tái nhợt, đêm qua theo Vô Địch đi tới hơn một trăm thế lực ngang tầm cỡ hoặc hơn Đại Di Hoa Cung hắn sử dụng bổn nguyên lực lượng để gieo rắc bệnh độc lên khắp các thế lực lớn kia khiến cho nguyên khí hao tổn trầm trọng. Nếu không nghỉ ngơi một thời gian thì không thể dùng bừa bãi như lần này được.
Đang ăn bỗng nhiên Xuân Đức hỏi:
" Tối hôm qua chúng ta đi nhiều nơi như vậy đã sắp hết cái Lục Địa phương bắc này chưa? "
Vô Địch cười nói:
" Theo như thông tin mà ta lấy từ mấy tên kia thì chúng ta đi mới được 1/2 lãnh thổ của lục địa phía bắc này thôi. Nếu mi muốn đi nữa thì chúng ta lại lên đường. Không lại nói ta không cho mi đi. "
Xuân Đức trừng mắt nhìn ông bạn già, hắn bức xúc nói:
" Mi bảo giúp anh em vậy mà mi toàn dẫn đường còn đâu để ta giải quyết sạch. Mi phế vc ra."
Vô Địch rất chi vô sĩ nói:
" Thì ta đang bị thương mà nếu không thì ta đâu có để đồng bạn của mình mệt giống chó chết như vậy. Hắc hắc."
Xuân Đức nghe thế thì liền cầm cái đùi nướng đang gặm ném thẳng mặt thằng bạn khốn nạn. Vô Địch nhẹ nhàng bắt được ăn luôn còn không ngừng cười hắc hắc. Đúng lúc này có một cô gái đi vào bên trong. Nàng cúi gằm mặt xuống đất không dám nhìn hai người một cái, dùng giọng run rẩy nói:
" Thưa... thưa hai vị chủ nhân những thứ kia đã được đưa tới, mong... mong chủ nhân ra ngoài xem xét."
Vô Địch vẫn tươi cười như thường nhìn cô gái nói:
" Cô ra ngoài trước đi, chúng ta sẽ ra sau."
" Vâng. Chủ nhân."--- Cô gái cung kính nói sau đó lui ra ngoài.
[ Nơi Xuân Đức dừng chân chính là một cái thế lực Nhị Phẩm đỉnh phong, phía bên dưới nó gồm hơn 100 thế lực nhị phẩm khác phụ thuộc vào. Nơi đây cũng là trung tâm của các thế lực kia, ở đây có các truyền tống trận cở lớn đi thông với những thế lực khác nên Xuân Đức chọn nơi này để dễ bề chuyển tới tài nguyên.]
Sau khi cô gái đi ra ngoài Vô Địch mới nhìn Xuân Đức hỏi:
" Có đi ra ngoài nhìn một chút không? "
Xuân Đức gật đầu nói:
" Đi chứ sao không đi. Đây là lần đầu tiên ta làm một vụ cướp bóc lớn đến vậy, phải đi xem một chút chứ."
Hai người đứng dậy đi ra ngoài. Xuân Đức còn không quên mang theo một cái đùi dị thú nướng ăn dần. Tông môn nơi đây cũng đã không còn mấy người sống trừ cô gái lúc trước thì cũng còn có 10 người khác. Những người này đều là đầu bếp cùng vài nha hoàn. Còn đâu tất cả từ trên xuống dưới đều đã bị Xuân Đức cùng đồng bọn tiêu diệt hoặc biến thành tang thi sạch sẽ. Với kiểu đánh lén chớp nhoáng khiến cho một thế lực to lớn cũng không kịp trở tay.
Đi tới một cái cực đại quảng trường nơi mà đi thông với tất cả thế lực phụ thuộc của tông môn này, hai người Xuân Đức cùng Vô Địch nhìn thấy từng núi nhỏ giới bảo. Dùng niệm lực quan sát qua một cái Xuân Đức liền phát hiện bên trong đã chất đầy tài nguyên, từ yêu linh thạch, vũ khí, các kì trân dị bảo, đến cả Thần Khí cũng có mấy trăm món.
Vô Địch vuốt cằm nói:
" Thu hoạch không tệ lắm. Với số đồ này chúng ta có thể làm được nhiều việc hơn."
Xuân Đức cùng gật đầu nói:
" Cũng tàm tạm, có điều nếu không nhanh chóng làm thịt những thế lực khác để bọn chúng mò ra manh mối gì thì sẽ rất phiền toái, tới lúc đó xuống tay sẽ không dễ dàng nữa. "
Vô Địch vẻ mặt kì quái nói:
" Mi sợ à? "
Xuân Đức gật đầu nói:
"Ừ, sợ bọn chúng tiêu hao hay phá hủy hết tài nguyên thì công toi. Mi nghĩ có nên sau khi thu gom hết tài nguyên nơi đây xong thì lập tức triệu tập thi đàn tấn công thế lực lớn khác không? "
Vô Địch trầm ngâm nói:
" Theo ta được biết thì bao quanh bởi cái lục địa khác nhau là tầng bình chướng, muốn đi qua các lục địa khác chỉ có một con đường kia. Nơi đó bây giờ đã có ảnh phân thân của mi trấn giữ vậy thì trung quy những thế lực bên trong lục địa phía bắc này đã nằm trong tay chúng ta. Đợi mi khỏi hẳn rồi thì điều khiển thi đàn công kích những thế lực khác. Với lực lượng tuyệt đối ta tin không có kẻ nào có thể cản lại bước chân của mi."
Xuân Đức nghe vậy thì cũng cười cười, sau đó mới nói:
" Nhưng dù sao ảnh phân thân của ta nơi đó cũng chỉ có một, theo mi nghỉ có nên điều thêm đại bộ đội tinh nhuệ tới nơi đó đóng giữ không? "
Vô Địch lắc đầu nói:
" Không cần thiết như vậy. Chưa bước vào Tinh Vương Cảnh kẻ ở phía dưới chỉ là con kiến, miết một bàn tay liền có thể giết chết không biết bao nhiêu mà tính. Giống như hôm qua đấy, cũng có không ít thế lực chống cự nhưng mà đứng trước mấy đại tinh vương cạnh bọn họ làm gì có sức phản kháng đâu, không nơi nào qua 1 phút."
Xuân Đức gật đầu không có phản đối, hôm qua hắn cũng đã kiểm nghiệm ra sức chiến đấu thực sự của một Tinh Vương Cảnh cường giả, một thế lực nhị tinh ở trung thiên này nếu đối đầu với một Tinh Vương Cảnh hầu như là không thể phòng ngự được 1 phút, như vậy là biết tinh vương cảnh mạnh mẽ tới mức nào rồi.
Có ai ngờ rằng chỉ trong một đêm, một nữa thế lực ở lục địa phương bắc liền đổi chủ.
***
Phong Đô Quốc. Một thế lực nhị tinh đỉnh phong ở lục địa phương bắc. Bên trong một cung điện nguy nga tráng lệ làm từ yêu linh thạch, nơi đây đang tụ tập cao tầng của thế lực này bọn họ đang lắng nghe thám báo kể lại được những gì điều tra.
Ở bên dưới một tên kim giáp chiến sĩ nói:
" Theo tin tình báo lấy được, tất cả thế lực giáp với chúng ta trong vòng một đêm đã biến thành sinh vật quái lạ. Những người bị biến thành quái vật chỉ có tu sĩ còn người thường thì không có bị biến thành, với đám quái vật này chỉ muốn ăn thịt tu sĩ. Đây là hình ảnh chụp được từ người chúng ta phái ra."
Ngay sau đó một màn hình bằng thạch anh hiện ra, mặt hình sáng lên hiện ra một góc nào đó của một thế lực lân cận. Bên trong chỉ thấy tang thi như biển đang điên cuồng lùng bắt tu sĩ từ thấp đến cao, kẻ nào bị bắt được đều bị hút cho cạn sạch máu. Nhưng không bao lâu cái xác kia sẽ nhanh chóng đứng lên biến thành một con quái vật.
Đôi khi cũng thấy có người liều mạng phản kháng chiến đấu cùng quái vật, có điều một con quái vật cấp thấp nhất cũng rất mạnh, chỉ thấy tu sĩ kia hao tổn gần hết át chủ bài mới đánh nát được một con quái vật.