Ngay khi đám Phệ Hồn Ngư kia biến thành tro bụi thì quang mang của Quỷ Kiếm bất ngờ thu liễm lại nó quay về trạng thái như lúc bình thường, tiếp sau đó nó lại một lần nữa bay về trong tay Xuân Đức, lúc quay về nó cũng không quên mang theo Mộng Hồng Trần đã hôn mê bất tỉnh quay về.
Nhìn Mộng Hồng Trần ngũ quan tràn ra máu tươi đang nằm co giật trên mặt đất thì Xuân Đức thoáng qua sự thương hại. Tên này thành ra như vậy cũng không phải là chủ ý của hắn, tất cả cái này đều là do Quỷ Kiếm tự mình làm ra. Hắn còn muốn tên này làm người dẫn đường đâu.
Quỷ Kiếm đột nhiên có được linh trí cũng là phải cảm ơn con Phượng Vỹ Tước Vương kia. Trong thời gian hắn khôi phục tại đảo hoang thì Quỷ Kiếm cũng ăn xong con Phượng Vỹ Tước Vương, sau khi ăn xong thì không ngờ A Manh lại có thể mở ra linh trí trung cấp. Việc này hắn cũng mới vừa phát hiện không lâu.
Thu lại Quỷ Kiếm cùng Mộng Hồng Trần vào bên trong nhẫn chứa đồ, hắn nhìn qua nữ hộ vệ lãnh đạm hỏi:
" Cô tên là gì? "
Bất ngờ bị Xuân Đức hỏi tên, nữ hộ vệ thoáng cái ngây người nhưng rất nhanh nàng liền phản ứng lại.
" Thưa đại nhân, tiểu nữ tên Thanh Nhã, đạo hiệu Thanh Nhã Thần Quân."
" Ồ " Một chút kinh ngạc, ngay sau đó hắn khẽ mỉm cười hỏi:
" Vậy là cô thích ta gọi bằng Thanh Nhã hay là Thanh Nhã Thần Quân."
Nhìn nụ cười như có như không có Xuân Đức, Thanh Nhã liền biết bản thân lỡ miệng nàng ngay lập tức cuống quít giải thích.
" Không dám, không dám, thuộc hạ nào dám xưng Thần Quân trước mặt đại nhân. Cái kia, chỉ là, chỉ là..."
Cô nàng có chút cuống lên không biết nên giải thích kiểu gì cho phải, thấy nàng ta như vậy thì Xuân Đức cũng không có làm khó nàng, hắn khẽ gật đầu nói:
" Vậy từ nay ta sẽ gọi cô là Thanh Nhã, được rồi Thanh Nhã cô bây giờ thay tên kia làm người dẫn đường cho ta, không có vấn đề gì chứ? "
Thanh Nhã nghe vậy thì liên tục gật đầu.
" Vâng."
Tiếp sau đó hai người lại một lần nữa lên đường.
.......
Vài ngày sau.
Sau một thời gian dài ở bên trong cái khu rừng không lấy gì là tốt lành này thì ngày hôm nay hai người cũng đã thoát khỏi cái nơi rừng thiêng nước độc này.
Lại một lần nữa nhìn thấy ánh sáng mặt trời Xuân Đức thoáng có chút cảm khái:
" Cuối cùng cũng đã đi ra rồi, lại có thể thấy được ánh sáng. Đúng rồi bây giờ chúng ta nên đi hướng nào? "
" Vút vút vút..."
Nhưng ngay vào lúc này, ngay lúc Xuân Đức vừa thả lỏng tinh thần thì bất ngờ vài âm thanh xé gió vang lên. Hàng loạt mũi tên từ những địa phương khác nhau bắn tới 2 người.
Còn chưa kịp thư giản thì hắn đã nhăn mày lại, nhìn thấy vô số cốt tiễn bay đến thì hắn hừ lạnh một tiếng, lạnh lẽo nói:
" Đám côn trùng thích đầu thai sớm sao? "
Vung tay lên một cái, cánh tay hóa thành đạo đạo tàn ảnh đón đỡ rất cả những đạo cốt tiễn đang bay tới đây. Tàn ảnh biến mất, trong tay Xuân Đức xuất hiện một nắm mũi tên những mũi tên này đều được chế tác từ xương tiên thú, có khắc phù văn cùng tẩm chất độc.
Nhìn thấy Xuân Đức đơn giản liền có thể bắt gọn tất cả cốt tiện thì bên phía địch nhân liền có người lớn tiếng quát.
" Cao thủ nhân tộc, rút lui."
Ngay lập tức ở phụ cận vô số sương khói màu đen bốc lên che lấp tầm nhìn cùng ngăn cản hồn niệm, đồng thời mười mấy đạo độn quang bắn về bốn phương tám hướng phóng nhanh đi.
" Lại còn muốn chạy đi đâu, ta ở đây các ngươi lại còn muốn chạy. Đám sâu kiến. Chết"
Lạnh lùng quát một tiếng, đồng thời hắn cũng ném những mũi tên đang cầm trong tay ra. Những mũi tên kia cũng không có bay đi mà lơ lửng xung quanh người hắn, sau nửa cái hô hấp thì đồng loạt những mũi tên này sáng lên,phát ra quang mang chói lòa.
Cùng lúc đó " xoẹt xoẹt xoẹt..." những tiếng xé rách hư không vang lên những mũi tên kia lấy tốc độ nhanh không thể tưởng tượng bắn đi ra bốn phương tám hướng đuổi theo những kẻ bỏ chạy.
Không qua bao lâu từ phương xa truyền về từng tiếng nổ lớn
" Ầm ầm.. Ầm ầm...Á."
Trong tiếng nổ lớn còn kèm theo tiếng hét thảm, không cần nói cũng biết là chuyện gì xảy ra rồi. Lúc này đây Xuân Đức nhìn qua Thanh Nhã đứng bên cạnh phân phó:
" Mang xác mấy tên kia về đây, có một tên còn chưa chết hắn nhớ nhẹ tay một chút bằng không hắn treo luôn lại không có ai để hỏi thăm."
Thanh Nhã cung kính đáp:
" Vâng. Thuộc hạ đã rõ."
Nói xong nàng liền hóa thành một đạo ánh sáng màu lam bay đi. Nhìn thanh nhã rời đi Xuân Đức lúc này cũng không có nhãn rổi hắn phải kiếm một hòn đá lớn ngồi cho đỡ mỏi chân.
Thanh Nhã phi hành không qua bao lâu thì đã thấy nạn nhân đầu tiên, người này thân thể bị một cây cốt tiễn bắn nổ đầu, thân thể quỷ vật của hắn lúc này đang bốc lên từng sợi hắc khí đen ngòm. Nhìn thấy một tên Quỷ Tướng cứ đơn giản như vậy bị giết chết thì nàng cảm thấy....Cũng không biết nói sao nữa, một cảm giác rất kì quái.
Liếc nhìn thêm cái thi thể này thêm vài lần thì nàng liền bỏ người này vào bên trong túi càn khôn của mình, sau đó lại tiếp tục hướng những địa phương khác chạy đi.
.....
Không qua bao lâu thì Thanh Nhã lại một lần nữa quay về nơi Xuân Đức đang ngồi. Lúc quay về nàng còn xách theo một tên Quỷ Tướng bị trọng thương, cả người chỉ còn mỗi phần ngực trở lớn, phần ở dưới đã biến mất hoàn toàn.
Đến trước mặt Xuân Đức nàng hơi khom người nói:
" Đại nhân, kẻ này nên xử lý thế nào ạ? "
Nhìn tên Quỷ Tướng còn một nửa thân thể ở trước mặt hắn lạnh nhạt nói:
" Hỏi được cái gì thì hỏi đi, miễn sao lát nữa ngươi cho ta câu trả lờ vừa lòng là được. Làm xong nhớ giết luôn đi."
Thanh Nhã nghe thế thì hơi rùng mình, nàng gật đầu cung kính đáp:
" Vâng, đại nhân xin yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ có câu trả lời khiến đại nhân vừa lòng."
Ứng xong một câu thì nàng ta liền mang tên Quỷ Tướng sắp chết kia qua một bên bắt đầu khảo tra.
[ Chú thích: Quỷ tộc cấp bậc gồm có.
Quỷ Tốt, Quỷ Binh, Quỷ Sĩ, Quỷ Tướng, Quỷ Vương….. Quỷ Tướng cấp bậc tương đương với Thần Quân Tiên Cảnh của nhân tộc. Quỷ Vương thì tương đương với Tinh Vương Cảnh Tiên Cảnh của nhân tộc. ]