Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- --o0o---

Sau khi ánh sáng truyền tống biến mất thì Xuân Đức liền hiện ra bên trong một cái hoa viên, nơi đây cảnh sắc rất khá, thảm cỏ xanh tươi, hoa hoa thảo thảo khắp nơi, lại còn có cả hòn giả sơn nữa. Ở giữa cái hoa viên này có một cái bàn đá cùng 9 cái ghế ngồi. Bên trên có vài chùm linh quả.

Xuân Đức tiến đến bên bàn đá, ngồi xuống. Sau khi quan sát đống linh quả trên bàn một lúc mà không biết đây là trái gì thì hắn liền cho vào miệng nếm thử.

Sau khi ăn một vài quả, cảm thấy ngọt ngọt thì hắn liền cầm cả chùm lên ăn, sau vài ba lần nhai nuốt thì hắn đã ăn sạch sẽ. Thấy chẳng còn gì hắn lúc này không khỏi nói nhỏ.

“ Ngon thì ngon thật đấy nhưng mà ít quá chả bỏ dính răng.”

Nhìn quanh chẳng thấy ai, lại cũng chẳng có việc gì làm, Xuân Đức lúc này buồn chán nằm xuống thảm cỏ phía dưới ngửa mặt nhìn trời. Đúng lúc này hắn mới nhớ đến bên trong thế giới linh hồn của mình vẫn còn một người.

Nhớ đến Mộng Vân, Xuân Đức lúc này khẽ hé miệng ra. Ngay lập tức linh hồn của Mộng Vân từ bên trong miệng hắn bay ra ngoài. Nhìn thấy Mộng Vân thì Xuân Đức cười khổ nói.

“ Bây giờ lại cũng chỉ còn có hai người chúng ta.”

Linh hồn Mộng Vân lúc này cũng cười khổ đáp lại:

“ Đã là số mệnh thì không thể tránh khỏi. Ta lúc này còn phải cảm ơn ngươi lúc đó đã cứu ta, không có ngươi ta bây giờ hẳn cũng đã chết như những người khác rồi.”

Nhếch môi khẽ cười, Xuân Đức nói:

“ À mà ngươi thích có thân thể hay thích ở dạng linh hồn thế này hơn, nếu thích thân thể thì chút nữa ta đi mua cho ngươi một bộ mà dùng tạm.”

Không cần suy nghĩ Mộng Vân liền nói:

“ Đương nhiên là có thân thể rồi, ở dạng linh hồn thế này ta thực sự không quen.”

Xuân Đức nhẹ gật đầu nói:

“ Được thôi, chút nữa ta cùng với cô đi mua một bộ thân thể. Bây giờ ta muốn ngủ một giấc đã.”

Mộng Vân không có ý kiến, nàng chỉ nhẹ gật đầu nhưng sau một lúc thì nàng cẩn thận hỏi:

“ Có thể cho ta hỏi một việc được không?”

Xuân Đức không có mở mắt, hắn lạnh nhạt nói:

“ Có gì nói đi.”

Mộng Vân khẽ cắn môi nói:

“ Ta đã mất đi thân thể, đã thành dạng này vậy ước định trước kia của hai chúng ta có còn ý nghĩa không?”

Khẽ cười, Xuân Đức bình thản nói:

“ Lời ta đã hứa thì ta sẽ làm, với cô có thân thể hay không có gì khác nhau sao?”

Mộng Vân nghe hắn nói vậy thì trong sâu đôi mắt hiện lên một tia hy vọng. Nàng nở một nụ cười xinh đẹp nói:

“ Cảm ơn.”

…….

Tiếp sau đó hai người không có tiếp tục nói chuyện cùng với nhau nữa, Xuân Đức thì nằm giữa vườn hoa mà ngủ một cách ngon lành, về phần Mộng Vân thì ngồi lặng yên ở một bên quan sát hắn.

Nhìn Xuân Đức an bình nằm ngủ nơi đó, nhìn khuôn mặt có phần non nớt kia, lại nhìn khóe miệng còn đang chảy nước miếng của hắn, Mộng Vân bất giác nở một nụ cười, trong lòng nàng thầm nghỉ.

“ Người này lúc ngủ nhìn đáng yêu hơn lúc thức nhiều.”

Nghĩ vậy Mộng Vân liền muốn sờ khuôn mặt của Xuân Đức một cái, có điều khi tay nàng sắp chạm đến mặt của Xuân Đức thì Xuân Đức bỗng nhiên mở mắt ra, một đôi mắt u ám lạnh lẽo nhìn thẳng Mộng Vân khiến cho cả thân thể nàng cứng ngắc.

“ Cô đang định làm cái gì?”--- Xuân Đức nhìn Mộng Vận kỳ quái hỏi.

Mộng Vân có chút chột dạ nói:

“ Không làm gì cả, chẳng qua là ta thấy con kiến bò trên mặt ngươi nên ta muốn bắt nó ra giùm ngươi thôi.”

Xuân Đức thừa biết là cô nàng này đang nói dối, nơi này làm quỷ gì có con kiến nào cơ chứ, có điều hắn cũng không có vạch trần cô nàng. Ngồi dậy, vươn vai một cái, Xuân Đức nói:

“ Bây giờ tiến vào bên trong không gian trao đổi thôi.”

Mộng Vân thấy Xuân Đức ngồi dậy thì nói:

“ Ngươi không có tiếp tục ngủ nữa à, sao không ngủ tiếp đi.”

Ngáp dài một cái Xuân Đức nói:

“ Vào trao đổi cho xong rồi ra ngoài này có cả tháng để ngủ mà lo gì. Mà lúc trước ta đã phân cho cô 3 vạn điểm công trạng rồi, với số điểm công trạng kia thì cô có thể mua được một thân thể tốt cùng vài thứ cần thiết. Mà 3 vạn điểm cô cảm thấy đủ chưa? Có cần thêm không?”

Lắc lắc đầu, Mộng Vân nói:

“ Đủ rồi, đủ rồi. Như vậy đã quá nhiều, ta không giúp được gì mà lại được phân nhiều như vậy khiến ta có chút ngượng ngùng. Cảm ơn ngươi.”

Xuân Đức nhún nhún vai nói:

“ Nếu ngại quá thì có thể trả lại mà, điểm công trạng ta chưa bao giờ chê nhiều. Dù ta có mấy ngàn vạn điểm công trạng vẫn còn thấy ít.”

Mộng Vân nghe hắn nói vậy thì trừng mắt, vốn dĩ là nàng chỉ là nói lời khiêm tốn mà thôi, ai ngờ cái tên này vậy mà cũng dám nói ra mấy lời như thế. Trong lòng nàng lúc này lại bốc lên một chút xíu tức giận.

Nhìn Mộng Vân trợn tròn mắt, Xuân Đức cười nói:

“ Đùa cô một chút thôi, ta cũng không phải người hẹp hòi, nói gì thì nói cô cũng có công nên ta cũng không có keo kiệt, bây giờ cô có 10 vạn điểm công trạng muốn mua gì thì mua. Được rồi, ta đi vào bên trong trước. Hẹn gặp lại sau.”

Nói xong thì Xuân Đức liền sử dụng “ Cổ Tịch Mật Quyển 4 sao” trong nháy mắt hắn liền được truyền tống đến không gian giao dịch đặc biệt.

Nghe được lời nói của Xuân Đức, còn chưa kịp nói cảm ơn lần 2 thì đã thấy Xuân Đức chạy mất rồi. Mộng Vân lúc này bỗng nhiên khẽ cười, trong lòng thầm nghĩ “ Xem như ngươi có lương tâm.” Tiếp sau đó nàng cũng sử dụng “ Cổ Tịch Mật Quyển 4 sao” truyền tống đi.

- --o0o---

Không gian quen thuộc lại hiện ra trước mắt Xuân Đức. Khi Xuân Đức vừa xuất hiện ở nơi đây thì liền đã nhìn thấy con rắn vàng lừa lọc xuất hiện. Cửu Đầu Hoàng Kim Xà lúc này hiện hình ra, nhìn Xuân Đức cười híp mắt nói:

“ Lại gặp ngươi rồi tiểu tử.”

Xuân Đức nhìn con rắn vàng này đang cười gian thì híp mắt nói:

“ Đừng có vừa nhìn thấy ta liền cười gian như vậy được không?”

Cửu Đầu Hoàng Kim Xà không có quan tâm đến thái độ đề phòng của Xuân Đức. Nó lúc này vẫn cười gian nói:

“ Thiên Độc Long- Nhân dùng tốt chứ. Có hay không muốn những phần còn lại.”

Xuân Đức liếc xéo nó một cái rồi nói:

“ Thừa biết còn hỏi.”

Cửu Đầu Hoàng Kim Xà lúc này vẫn tiếp tục cười gian nói:

“ Vậy có cần ta cho lời khuyên nữa không? Ta biết có vài thứ rất thích hợp cho ngươi.”

Xuân Đức nghe vậy thì liền nổi lên đề phòng, hắn cảnh giác nói:

“ Thật không? Mà trước hết cứ nâng cấp xong cái nhẫn Thiên Độc Long của ta đi cái đã, nếu còn thừa nhiều thì sẽ tính đến những thứ khác.”

Cửu Đầu Hoàng Kim Xà cười nói:

“ Nói đến tiểu tử ngươi cũng thật là biết tiêu pha những kẻ khác đều dùng tất cả thời gian cho phép để có thể xem xét là nên mua gì, tiểu tử ngươi ngược lại tốt. Thích là mua. Ha ha.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK