Hắn nhanh chóng lần theo phương hướng mà mấy người kia bỏ chạy Xuân Đức nhanh chóng đuổi theo, hắn âm thầm cảm thấy có chút hối hận, lúc trước có biết tóm lấy một tên nam nữ thiếu niên kia rồi sưu hồn có phải là đời đẹp không, hắn không được thầm than.
" Vì một phút đam mê mà bây giờ mất công thế này đây, đúng là đời có nhiều cái ngu không có cái ngu nào giống cái ngu nào cả."
Mà hắn cũng âm thầm hận cái tên nào lại reo cấm hồn lên mấy tên hắc y kia, làm hắn sưu hồn không có được.
Gió cát thổi mù trời, liên tục có đám hoang thú từ đâu mò ra cản đường, Xuân Đức tiện tay liền giết sạch rồi thu vào bên trong làm phân bón cây, mặc dù thời tiết không tốt cho lắm nhưng Xuân Đức vẫn có thể chính xác lần theo mấy người kia.
Không qua bao lâu hắn lại thấy một cái xác của một cô gái đang bị cát chôn vùi dần dần, cô gái này thì còn lại nữa phần trên, nữa còn lại không biết bị cái gì cắn mất rồi. Tiếp tục đuổi theo.
***
Thêm hai giờ đuổi theo Xuân Đức liền thấy mấy trăm người đang sống mái với nhau, tiếng gào rú, tiếng kêu thảm át cả tiếng gió đang thổi trên cái nơi hoang mạc này. Xuân Đức lần này không có nhã hứng xem như lần trước nữa, hắn nhanh trong gia nhập chiến đấu, hắn vô thanh vô tức bắt đi hai bên 4 người, đi tới một nơi khuất sau cồn cát hắn bắt đầu lục soát linh hồn mấy người này nhưng định mệnh nó nữa, mấy tên này đều bị gieo cấm chế cả, hắn muốn lục soát tên nào thì tên đó đầu liền nổ tung như pháo bông.
Xuân Đức có chút phát bực, hắn nhìn về phía mấy trăm người thét lớn một câu.
" CMM "
Âm thanh mang theo tịch diệt khí tức quét qua mấy trăm người kia, ngay lập tức mấy trăm người máu thịt tan biến đến cả linh hồn cũng tan nát, hắn chỉ để lại một người sống, người này chính là cái con bé lúc vừa truyền tống tới nơi đây thì càu nhàu, hắn thấy những người bên cạnh con bé này chết sạch rồi mà con bé này vẫn bình yên chứng tỏ nó có số may tề thiên hoặc có địa vị quan trọng nên được người khác liều mạng cứu giúp.
Búng tay một cái cả bãi chiến trường biến mất không còn sót lại cái gì ngoài cô gái, Xuân Đức ánh mắt bình thản nhìn nàng hỏi:
" Đừng có run, nói cho ta biết vài vấn đề thì ta sẽ cho cô một con đường sống."
Cô nàng nhìn thấy Xuân Đức tiến lại thì trực tiếp bất tỉnh nhân sự, Xuân Đức thấy thế thì âm thầm buồn bực, định sưu hồn nàng nhưng mà lại ngại có cấm chế gì đó thì lại phiền, vậy là hắn đành phải đợi cô nàng tỉnh lại, không biết cô gái này chịu cái gì đã kích mà hắn làm cách nào gọi dậy cũng không tỉnh.
Ngửa mặt nhìn trời một cái Xuân Đức cảm thấy ngày hôm nay đúng sao mà nó đen, đen y cái bầu trời lúc này. Hắn khẽ vung tay lên thu cô gái đưa vào bên trong không gian vong linh nhưng mà từ bên trong không gian vong linh xuất hiện ý chí cự tuyệt, bài xích cô gái này không cho nàng tiến vào.
Xuân Đức một lần nữa chỉ muốn chửi má nó, hắn cũng không biết là có chuyện gì xảy ra nữa. Bất đắc dĩ hắn đành phải ở bên ngoài này, Tìm nơi hợp lý tránh cát bay Xuân Đức mang ra một cái bảo vật ném ra, rất nhanh bảo vật thành hình biến thành một ngôi nhà nhỏ. Mang cô gái kia vào trong, tùy tiện ném nàng qua một bên, Xuân Đức bắt đầu lấy rượu ra uống giải sầu.
***
Thời gian cứ vậy chậm rãi trôi qua. Xuân Đức cũng không uống rượu nữa mà bắt đầu thiết kế bộ kỹ năng của bản thân cho mình sau này dùng. Hắn lúc này cũng có đủ khả năng dung hợp tinh túy của những môn bí kỹ mà hắn đang từng học.
Đầu tiên hắn tiến đến chính là công kích nếu tấn công mà không được thì mấy phương diện còn lại có tốt đến đâu cũng phế, nói về từ ngày hắn chuyển sang chiến thì hắn toàn đánh chay, tất cả đều phụ thuộc vào trang bị khủng bố mà đè ép kẻ địch.
Từ ngày hắn xuất đạo đến nay không phải là không gặp địch thủ mạnh hơn hắn mà là khi hắn vừa thấy liền trốn biệt tích. Còn cái quái gì mà đạo tâm bất ổn hắn chẳng cảm thấy, theo hắn thấy tránh nặng tìm nhẹ mới là thuận theo tự nhiên, còn cứ khư khư cố chấp biết đánh không lại còn muốn liều mạng thì cách ngày xuống mồ không xa rồi.
Nếu đã là chiêu thức tấn công thì đầu tiên là lực công kích, tốc độ, độ khống chế ( khống chế ở đây chính là mấy cái hiệu ứng, làm choáng kẻ địch, mê hoặc kẻ địch, suy yếu kẻ địch, trói, vân vân và mây mây.)
Về công kích thì đã không có vấn đề, sức mạnh bản thể vốn có, thêm vào đó là hỗn độn ma khí giúp khuếch đại lực công kích. Nhưng lòng tham vốn không bao giờ đủ, đã mạnh càng muốn mạnh hơn, Xuân Đức bắt đầu lục lại kho tàng tri thức mà Vô Địch di chiếu lại cho hắn.
Rất nhanh trong vô vàn các điển tịch bí kíp hắn đã tìm được một môn có tên " Đoạn Tam Kiếp Thiên Địa Tuyệt".
Giới thiệu của của cái bí kíp kia thế này: " Tam sinh mậu tôn, Diệt sinh du hồn,hận diêm la đoạn vọng tiền thế kim sinh, âm dương đảo loạn, ngũ hành nghịch chuyển,lục hợp bát hoang tịch diệt,thiên địa tuyệt diệt, vạn tượng hạnh minh."
Cũng không nên để phần trên mê hoặc, cốt yếu chỉ có mấy chữ thế này: "Khi nhập môn thì trong một đoàn đánh có có thể bộc phát 8 lần lực đạo công kích địch nhân cùng một lượt ra đòn liên tiếp. Khi tới thuần thục thì có thể bộc phát 16 lần cùng hai lượt ra đòn liên tiếp, khi tới cảnh giới cao nhất( cái này nên gọi là lư hỏa thuần thanh thì phải.) thì có thể bộc phát ra 32 lần lực đạo cùng ba lượt ra đòn liên tiếp(tam trọng quyền)
Lúc xưa hắn cũng đã muốn học môn tuyệt kỹ này nhưng mà thân thể không cho phép nếu trước kia chưa đạt được thân thể như bây giờ chỉ cần đấm ra một quyền thì địch nhân không chết mà hắn đã đứt hết gân mạch cùng năng lượng chảy ngược mà chết.
Bây giờ thì cũng miễn cưỡng có thể học. Hắn học võ công rất đơn giản chỉ cần cho phân thân vào bên trong không gian đặc biệt học lập và rèn luyện, sau khi học xong thì chỉ cần cắn nuốt phân thân là xong, vừa nhanh lại hiệu quả.
Ngày trước mấy cái pháp thuật còn có thể quán đỉnh được bây giờ toàn đồ cấp cao, quán đỉnh tốn cái giá cũng không nhỏ nên hắn cũng không dùng phương pháp đó, đâm ra thằng bạn Vô Địch của hắn nhàn hẳn.
Lựa chọn xong một môn chủ công giao cho phân thân học tập hắn bắt đầu lựa chọn phụ chợ. Quan trọng là sau này dung hợp có thành hay không, còn lúc này cũng chỉ mới là bắt đầu mà thôi, đường còn dài.