Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- --o0o---

Nhưng ngay vào lúc này từ nơi sâu bên trong Diệt Ma Tông vang lên tiếng rống tức giận:

“ Yêu ma nơi nào dám tới Thánh Tông gây loạn.”

Thanh âm kia vừa hạ xuống liền có mấy luồng ánh sáng khác nhau từ một căn nhà lớn nhất bên trong Diệt Ma Tông bay ra bên ngoài này, tốc độ những độn quang kia rất nhanh chỉ thoáng cái liền đã đã xuất hiện bên trên bầu trời cách nơi Xuân Đức đang đứng không xa.

Khi hai bên chỉ cách nhau mấy trăm mét thì mấy đạo ánh sáng kia dừng lại, lộ ra nhân ảnh bên trong, người ta có hai người, một là lão giả đã từng giao chiến với phân thân của Lệ thánh ma tổ. Người còn lại cũng là một lão giả, lão giả kia một thân hắc y, cả người tản mạn ra khí tức âm trầm, ánh mắt của lão ta đục ngầu, da dẻ thì nhăn nheo nhìn giống sắp chết đến nơi.

Xuân Đức nhìn hai người vừa bay ra ngoài này thì lãnh đạm nói:

“ Cho các ngươi một cơ hội, quy thuận ta hoặc chết.”

Lời ít ý nhiều, Xuân Đức nói xong thì mang ra “Quỷ Kiếm”, “ Quỷ Kiếm” vừa ra một luồng sức mạnh tà ác thoáng cái lại nhuộm đen bầu trời, bầu trời vốn đã không trong sáng gì rồi lúc này càng thêm âm trầm.

Hai lão giả cảm nhận được áp lực như núi lớn từ trên thân thể Xuân Đức tản mạn đi ra thì không khỏi sắc mặt kịch biến, lúc này đây cả hai không hẹn mà cùng vận chuyển tiên nguyên hộ thân.

Thiên Kiến Huy nhìn Xuân Đức quát:

“ Ngươi rốt cuộc là ngươi phương nào? Nếu không xưng ra đừng trách hai người chúng ta không khách khí.”

Nhìn thấy cái bộ dạng này của thiên Thiên Kiến Huy thì Xuân Đức cảm thấy có phần nhức đầu, hắn thấy muốn đã thông tư tưởng cho mấy tên này cũng không phải việc gì đơn giản, hắn quyết định trước hết cứ xin hai tên này ít huyết, sau đó lại nói chuyện, hẳn cảm thấy làm như vậy thì hai tên kia có lẽ sẽ bớt cứng đầu.

Nghi vậy hắn liền nói:

“ Ảnh, xử lý bọn chúng nhưng cũng đừng có giết chết đấy, bọn họ dù sao cũng là cường giả Thiên Vương Tiên Cảnh giữ lại còn có trọng dụng.”

Bóng Ảnh nghe thế thì gật đầu, hắn cười tà ác nói:

“ Đại ca yên tâm đi, đệ sẽ để cho hai tên này một hơi.”

Nói xong thì Bóng Ảnh liền nhảy lên cao cao, cả thân hình khổng lồ bay vút lên không trung, bầu trời thoáng cái bị thân thể của Bóng Ảnh che lấp, tiếp sau đó từ trên cao hắn hung hăng nện xuống một đấm.

Quyền kình rít gào, không gian một mảnh vặn vẹo mơ hồ,khí thế kinh khủng trên thân thể Bóng Ảnh tản mạn đi ra khiến cho hai tên đại năng Thiên Vương Cảnh cường giả lạnh run.

Lúc này đây, theo vô thức cả hai người kia kia vậy mà đồng thời thi chuyển ra tuyệt chiêu mạnh nhất của bản thân, bọn họ muốn liên thủ ngăn cản một đấm của bóng ảnh.

Chỉ thấy Thiên Kiến Huy lại thi chuyển ra tuyệt chiêu ngày trước khi đối phó với Lệ ma Thánh Tổ, tay hắn bấm niệm pháp quyết trong miệng sẽ nói:

“ Thiên địa vô cực chiến thần hạ thế”

Ngay lập tức bên trong thiên địa xuất hiện một luồng sáng màu vàng,luồng sáng kia thoáng một cái nhập vào bên trong thân thể Thiên Kiến Huy.

Ngay lập tức thân thể hắn xảy ra biến hóa kinh người, toàn thân hắn tản mạn ra kim quang vạn trượng, Long thương cũng đồng thời xuất hiện bên trong tay phải của hắn, lúc này đây nhìn Thiên Kiến Huy không khác gì một vị chiến thần hạ thế.

Hắn rống lớn:

“Yêu ma đừng vội càn rỡ, xem một chiêu của ta đây”

“Long hồn nhất kích.”

Hắn nắm chặt Long thương trong tay, mạnh mẽ đâm ra một thương, thương ảnh đầy trời hóa thành hàng vạn Kim Long, tất cả những Kim long kia đều đánh về phía bóng ảnh.

Cùng lúc này ở bên cạnh hắn lão già mặc hắc bào cũng dốc toàn lực truyền vào tiên kiếm sau đó hung hăng một kiếm chém ra, ngay lập tức một vệt kiếm con to lớn chém đôi thiên địa, chém rách hư không, chém về phía bóng ảnh.

“Đùng đùng đùng đùng đùng”

Ba chiêu thức kinh thiên động địa va chạm cùng một chỗ,khiến cho cả thiên địa rung lắc mãnh liệt cùng lúc đó một luồng năng lượng hủy diệt lấy trung tâm từ vụ va chạm lan ra khắp bốn phương tám hướng mạnh mẽ quét sạch hủy diệt bất cứ gì trên đường đi.

Đám tu sĩ phía bên dưới không may bị luồng năng lượng hủy diệt này quét chúng lập tức phấn thân toái cốt hóa thành tro bụi triệt để chết đi.

Những người còn sống thấy như vậy thì vô cùng sợ hãi lấy ra bảo vật phòng ngự đồng thời nhanh chóng lùi về phía sau, ánh mắt bọn họ hoảng sợ nhìn về phía bên trên bầu trời.

Lúc này đây phía bên trên bầu trời sau một kích giao thủ, hai vị lão giả bị đánh văng ra xa xa khóe miệng còn chảy máu tươi về phần bóng rảnh thì vẫn lù lù bất động hắn nhìn hai tên lão già cười khà khà. Điệu cười của hắn khủng bố vô cùng người nghe được lạnh cả sống lưng.

“ Khặc khặc.Vậy mà không chết xem ra hai người cũng có chút bản lĩnh đấy nhưng mà với chút bản lĩnh như vậy thì các ngươi liệu có thể chống lại ta bao nhiêu lần, hai lần hay ba lần, bây giờ ta lại cho hai người các ngươi một cơ hội, thần phục ta hoặc chết các ngươi chọn đi.”

Hai tên lão giả nghe vậy thì hai mặt nhìn nhau,bọn họ đều thấy được trong mắt của nhau sự sợ hãi cùng vẻ bất đắc dĩ,bọn họ biết hai người dù có liên thủ thì cũng không phải là đối thủ của quân quái vật trước mắt.

Nhưng mà bảo bọn họ thuần phục một con quái vật thì tôn nghiêm của bọn họ để đâu. Nhưng rồi bọn họ lại nghĩ tôn nghiêm thì không mài ra ăn được nhưng hiện tại nếu không thần phục thì chỉ có một con đường chết so với tôn nghiêm và mạng sống thì bọn họ cảm thấy bạn sống vẫn quan trọng hơn.

Có suy nghĩ như vậy hai người trầm tư một lúc rồi hướng về phía Xuân Đức hỏi:

“Ngươi rốt cục là người nào người sẽ không phải là người của ma tộc chứ nếu ngươi là người của ma tộc bọn ta mặc dù có chết cũng không thần phục ngươi.”

Xuân Đức nghe vậy thì mỉm cười:

“Hai vị an tâm ta là nhân tộc không phải là ma tộc. Mọi người đi theo ta ta sẽ bảo đảm an toàn cho tất cả mọi người, một lần nữa sẽ đưa mọi người quay trở về tiên giới.”

Hai lão đã nghe vậy thì nhìn nhau một cái cả hai sẽ gật đầu rồi hướng về phía Xuân Đức nói:

“ Chúng ta nguyện ý đầu nhập vào dưới trướng của đại nhân, xin đại nhân thu lưu, bọn ta tin rằng dưới sự dẫn dắt của đại nhân thì mọi người nơi đây có thể một lần nữa quay trở lại Tiên Giới.”

Xuân Đức nghe vậy thì mỉm cười, nụ cười của hắn vô cùng chân thành, giống như gió xuân ấm áp, hắn lúc này thu lại Quỷ Kiếm nhìn qua Bóng Ảnh một cái ra hiệu cho Bóng Ảnh, Bóng Ảnh hiểu ý lập tức quay trở về hình dạng bình thường

Tiếp đó Xuân Đức vẻ mặt mỉm cười đi tới bên cạnh hai người lão giả hắn khẽ vỗ vỗ vai hai tên đạo giả nó:

“ Hai vi quyết định rất sáng suốt, ta thích người thông minh, sau này hai vị theo ta, ta sẽ không để cho hai vị chịu khổ. Ha ha.”

Hai tên lão giả đang cúi đầu nghe Xuân Đức nói vậy thì trong mắt hiện lên hàn quang lạnh lẽo,bất ngờ hai người cùng lúc xuất thủ đánh lén.

Trong tay lão già hắc y xuất hiện một thanh đoản kiếm, đoản kiếm được lão giả không chế vô cùng ảo diệu, rõ ràng là từ phía trước đâm tới nhưng không hiểu làm sao lại lúc đâm lên trên thân thể Xuân Đức lại là từ phía sau lưng.

Về phần Thiên Kiến Huy thì tay hắn hóa thành trảo, mạnh mẽ chụp được lấy cổ của Xuân Đức.

Tốc độ ra đòn của hai người cực nhanh, Xuân Đức bất ngờ không đề phòng bị lâm vào nguy hiểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK