Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba vị lão tổ cùng lúc nhướng mày lên, một ông lão mặc đạo bào màu xanh ánh mắt bỗng nhiên phóng ra hai đạo quang mang màu lam quét nhìn Trương Tam Thiếu nhưng sau một lúc thì hắn lại nhăn chặt lông mày lại. Nhìn Trương Tam Thiếu lão giả nghi hoặc nói: 

" Làm sao vi sư không cảm nhận được sát khí trên người của con, người tu luyện diệt sinh đạo thường sát khí rất nồng. "

Trương Tam Thiếu đáp:

" Đệ tử còn có học một môn " Phân hồn thiên công ". Nó giúp đệ tử có thể học diệt sinh đạo mà không mất đi bản tâm, vì có môn công pháp này mà sư tôn không thể nhìn ra sát khí của đệ tử là vậy. Để đệ tử cho mọi người nhìn thấy thành quả của đệ tử."

Trương Tam Thiếu hai mắt nhắm lại cả người hắn bắt đầu biến hóa kịch liệt, thân thể từ một thiếu niên có phần gầy yếu cùng nhu nhược lúc này bắt đầu bành trướng, cơ bắp cuồn cuộn, khí chất cũng thay đổi mãnh liệt, từ một sinh vật vô hại bỗng nhiên qua vài hô hấp liền biến thành viễn cổ hung thú.

Sát khí dày đặc tỏa ra khắp căn phòng, cả căn phòng bỗng chốc bị nhuộm đỏ. Cùng lúc đó tu vi của hắn cũng ngạnh sinh tăng lên nguyên một đại cảnh giới từ Liệt Hải Cảnh hậu kì tấn thăng đến Phá Thiên Cảnh sơ kì.

Mấy cô gái bên cạnh thì kinh hô một tiếng, còn ba vị lão tổ thì cùng lúc vuốt cằm suy tư. Ông lão họ Vương nhìn Trương Tam Thiếu rất kì quái nói:

" Sát khí làm sao lại tinh thuần như vậy, đã tinh thuần thì không nói bên trong lại còn không mang theo một ít ác niệm nào. Quả là kì quái."

Lão giả áo xám cười nói:

" Đại ca có gì mà ngạc nhiên, sát khí này tích tụ không phải do giết người mà sinh nên không có ác niệm quấn thân. Theo đệ thấy thì sát khí này hình thành được là do nhờ ảo tượng mà sinh ra. Tiểu tử nói một chút cho nhị sư tôn biết làm sao tiểu tử ngươi lại có sát khí như vậy? "

Trương Tam Thiếu giọng hơi khàn khàn nói:

" Là đại ca mang ta vào mộng cảnh, đệ tử đi theo đại ca chém giết ma long bên trong mộng cảnh kia. "

Ba người gật đầu không có vẻ gì ngạc nhiên như đã biết từ trước, đại sư phụ nhìn Trương Tam Thiếu nói:

" Trong ba người sư tôn thì chỉ có tam sư phụ là đi con đường giống như con, sau này tam sư phụ sẽ là người hướng dẫn con, còn ta cùng với nhị sư phụ thì hẳn chỉ có thể ở bên cạnh quan sát. "

Lão giả họ Vương nói cũng không phải là tự hạ thấp bản thân mà là thực sự nên biết Trương Tam Thiếu còn có đại ca hắn nữa, sự chỉ dạy của một Tinh Vương Cảnh không cần nói cũng biết nó giúp ích như thế nào. Ngoại trừ tam sư phụ là người đồng đạo đi chung một con đường, tu luyện đã rất lâu có những cảm ngộ nhất định giúp cho Trương Tam Thiếu thông hiểu đại đạo mình đang đi thì cũng không giúp ích thêm được gì khác.

Bảo vật thì Trương Tam Thiếu vốn đã quá nhiều, tài nguyên tu luyện thì cần là có. Hầu như là đầy đủ mọi thứ. Bọn họ nhận vị đệ tử này chẳng qua là kéo gần khoảng cách, đánh sâu mối quan hệ cùng với Xuân Đức mà thôi. Nhưng cái gì cũng cần cái khởi đầu biết đâu sau này sẽ khác. Tình cảm là một thứ rất vi diệu nó có thể theo thời gian bị mài mòn cũng có thể theo thời gian được bồi đắp lên.

****

Quay về với Xuân Đức, lúc này đây Xuân Đức đang cùng Bóng Ảnh xâm nhập nơi được Thiên Âm Tông gọi là quỷ cốc.

Nơi này không những âm khí um tùm mà còn rất nhiều loại khí tức khác nữa, bên ngoài là âm khí đi sâu xuống phía dưới là sát khí, tử khí, rồi còn có cả ma khí, độc khí. Dọc đường đi xuống hai bên vách đá có thể dễ dàng thấy xương cốt đang nằm bên trong vách. Mà càng xuống sâu thì tác động của những loại khí tức nàng càng mãnh liệt.

" Thế quái nào mấy loại tiêu cực khí tức nhiều thế này mà lại không tràn ra bên ngoài nhờ, đáng lí ra không có cấm chế nào thì bọn nó phải bao trùm khắp khu vực bên ngoài chứ, đằng này nó lại chỉ quanh quẩn bên trong nơi đây."--- Xuân Đức có phần nghi hoặc lầm bầm.

Bóng Ảnh không có trả lời mà chỉ tay về phía bên phải nói:

" Lão đại bên kia có một cái vòng xoáy thời gian, nơi đó lắng đọng các loại khí tức này rất nhiều nếu hạ thủ thì chúng ta nên hạ thủ từ nơi đó."

Chú thích: Vòng xoáy thời gian là một vùng không gian có thể làm chậm tốc độ thời gian hoặc tăng tốc độ, trường hợp ở đây là làm chậm tốc độ những khí vụ đi vào nơi đó thì không thể thoát ra nên lắng đọng lại với mật độ dày đặc.

Xuân Đức nhìn về nơi mà Bóng Ảnh chỉ quả nhiên thấy một cái vòng xoáy rất lớn, cái vòng xoáy này hầu như đã giữ lại gần 80% số lượng vụ khí thoát ra, liên tục có vụ khí bị hút vào rồi lại liên tục có vụ khí bị thổi ngược lại khiến cho khu vực sâu bên trong vụ khí dày đặc đến mức độ kinh người.

" Chịu khó bố trí một ít kết giới đi lão nhị, đại ca ta vào bên trong xem Hắc Ám Ma Thụ đã di chuyển xuống tầng 2 xong chưa? " --- Xuân Đức nói xong lóe lên liền biến mất.

Xuân Đức rời đi thì Bóng Anh cũng bắt đầu bố trí mấy cái kết giới bao phủ nơi này đề phòng lại có người đến quấy rối, bình thường thì không sao nhưng bây giờ là cái đại hội gì đó trăm năm một lần ngư xà hỗn tạp không biết đường đâu mà lường.

***

Bên trong không gian vong linh tầng 2.

Lúc này ở trong khu vực biển máu đã cạn xuất hiện một cây Hắc Ám Ma Thụ cao trọc trời, tán lá nó phủ một phần ba bầu trời của tầng 2 vong linh không gian.

Khi Xuân Đức xuất hiện nơi đây thì thụ linh của Hắc Ám Ma Thụ liền hiện ra. Xuân Đức nhìn nó hỏi:

" Chuẩn bị tốt chưa nếu được chúng ta ra ngoài bắt đầu."

Thụ linh của Hắc Ám Ma Thụ chớp chớp đôi mắt to rồi khẽ gật đầu, Xuân Đức khẽ véo nhẹ cái má của nó một cái rồi ngay lập tức rời đi.

Một lần nữa hắn xuất hiện thì đã ở bên ngoài. Gật đầu với Bóng Ảnh một cái sau đó hai người cùng thi triển ra một thuật cấm, ngay sau đó một cổng không gian hình thành nối liền giữa không gian vong linh tầng 2 cùng nơi này.

Những vụ khí kia như có linh tính ngay lập tức né ra xa cái cổng không gian nhưng từ lúc này từ bên trong cổng không gian tuôn ra vô số sợi dây leo nhỏ như ngón tay út bắn vào trong vòng xoáy không gian, điên cuồng thôn phệ vụ khí ẩn chứa bên trong.

Đứng ở bên cạnh, Xuân Đức cùng Bóng Ảnh có thể nghe được vô số tiếng kêu gào từ phía sâu bên trong những tiếng gào rú này y hết tiếng mấy con dã thú bị thương ở nơi hoang vắng xen lẫn với đó là những tiếng cười trầm thấp.

Xuân Đức nhịn không được nói:

" Nơi này sẽ không phải là địa phương nào phong ấn một con hung vật nào đó chứ, nhớ lần trước con quái vật lông đỏ vẫn còn làm ta lạnh gáy đây."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK