......
Bầu trời mới vừa rạng sáng nên trời vẫn còn tối, nhưng cũng đã có mấy tia sáng chiếu xuống mặt đất khiến nó trở nên rõ ràng hơn. Bỗng nhiên không biết từ đâu, mây đen kéo tới bao trùm cả thiên khung, bầu trời lập tức tối đen như mực, nhưng kì lạ là lại không có một tia sét hay tiếng sấm nào, cả bầu không khí trong sâm lâm vô cùng đè ép. Khiến cho mọi sinh vật trong sâm lâm này vô cùng khó chịu dường như có ai đang lấy đi sinh mệnh từng chút một trong cơ thể của bọn họ vậy.
Nơi Xuân Đức bị tan biến, con quái vật dị hợm kết hợp từ dơi và rắn đang điên cuồng gào rú, mọi thứ xung quanh đều vỡ nát, bay tán loạn xa xa. Nhưng bộ quần áo của Xuân Đức vẫn nằm đó, mặt đất nơi Xuân Đức chết vẫn nguyên vẹn, một ngọn tháp nhỏ hư ảnh bỗng nhiên xuất hiện hấp thu vật chất xung quanh.
Con quái vật khi thấy ngọn tháp kia xuất hiện, nó lập tức cảm giác thấy vô cùng bất an, ngay sau đó nó dùng mọi cách để phá hủy ngọn tháp kia, lấy đuôi đập, phun hỏa cầu, phun nọc độc... Nhưng mọi thứ đều vô dụng ngọn, ngọn tháp vẫn đang từ từ hấp thu sinh mệnh tinh hoa khắp nơi đang tụ tập về nơi đây và dần dần lớn lên và ngưng thực.
Thấy công kích vô hiệu con quái vật lập tức lùi ra xa và quan sát mọi việc đang diễn ra ở nơi này
......
Qua một đoạn thời gian sau khi ngọn tháp kia đã ngưng thực thì từ trên bầu trời đen mịt mùng kia một tia sáng xuyên qua tầng trời chiếu thẳng xuống đỉnh ngọn tháp kia.
Rắc.... rắc....rắc
Những tiếng vỡ nhẹ vang lên, trên ngôi tháp nhỏ kia lập tức có thể thấy được những đường rạn nứt như mạng nhện đang lan tràn ra xung quanh, rất nhanh những đường rạn đó lan truyền toàn bộ bộ ngọn tháp
TOANG
Một tiếng thủy tinh vỡ vang lên, cả ngọn tháp nhỏ lập tức vỡ tan tành, lộ ra một thiếu niên độ tuổi mới lớn, một luồng ánh sáng mạnh từ trên cao chiếu thẳng tới thiếu niên mới xuất hiện, rồi ánh sáng đó bắt đầu mở rộng ra khắp bầu trời, khi luồng ánh sáng đó tán ra đến đâu thì mây đen trên bầu trời cấp tốc tán đi.
.......
Thiếu niên đứng giữa thiên địa đó đương nhiên là Xuân Đức mới vừa hồi sinh, nhìn vào cánh tay bé tí của mình, hắn dùng thần niệm cảm nhận ước lượng bây giờ hắn khoảng 1m4 lùn bớt 40 phân so với trước khi chết. Khóe miệng hắn co giật liên tục, khó khăn lắm mới lớn lên được bây giờ lại bị thu nhỏ lại, điều quan trọng là hắn không thể biến thân như tu sĩ khác được.
Thu lại tâm tư rối loạn lúc này, Xuân Đức nhìn vào cái thằng chủ mưu gây nên hiện trạng thảm hại hắn bây giờ, khi hắn nhìn về con quái vật, con quái vật kia cũng rống lên một tiếng kinh thiên rồi lao thẳng về chỗ Xuân Đức đang đứng.
" Lại còn chủ động tấn công, tưởng làm vậy thì có thể sống sao, lần này thì mày chạy vào chum con à, có gọi cả họ hàng của mày lên cũng vậy thôi "
Tâm niệm động, ba cột năng lượng MP, HP, TL hòa quyện vào nhau tạo thành một quả cầu băng nhỏ trong tay, nhắm chuẩn con quái vật đang chạy đến hắn cast skill Ice Blast. Một quả cầu băng nhỏ từ trong tay bay ra càng bay càng nhanh, càng bay càng lớn.
UỲNH
Quả cầu băng đụng chúng con quái vật, cả người con quái vật bị hàng triệu triệu lưỡi dao băng nhỏ đâm sâu vào, hư ảnh một một tế tự mặc quần áo màu đen hiện lên trong miệng lẩm bẩm thực hiện một tế điển nào đó hấp thu dần dần sinh mệnh của quan quái vật.
Thấy con quái vật không chết ngay mà vẫn tiếp tục lao về phía mình, Xuân Đức tâm niệm lại động, không khí xung quanh trở nên bạo loạn, một tia sét trắng từ trong tay hắn phóng ra với uy lực hủy thiên diệt địa
XOẸT
Nhanh như ánh sáng, tia sét trắng bắn trúng con quái vật, không có như mấy lần trước cả người con quái vật bốc lên hắc quang bảo vệ, lần này khi tia sét bắn trúng cả người con quái vật thành băng nguyên khối rồi vỡ ra vô số mảnh.
Xuân Đức lại gần xem thi thể con quái vật thì thấy mọi thứ thành băng và đang dần dần tan biến, nhớ tới tác dụng của Ice Blast, Xuân Đức khóc không ra nước mắt, kỹ năng này kết liễu sinh mệnh nào cũng đưa nó xóa sổ hoàn toàn, không một cái gì dùng lại được dù chỉ một chút, vậy đánh nhau cả buổi, còn bù vào một mệnh đâm ra công cốc. Hắn chán nản ngồi xuống.
Khi hắn đang chán nãn vì bỏ ra bao nhiêu công sức đổi lại là công cốc, thì từ xác con quái vật khi tan hết kia để lại trên mặt đất một con mắt màu đỏ, đang phát hồng quang nhạt nhòa. Xuân Đức tò mò tiến lại gần cầm con mắt đó lên mà quan sát
꧁༺༒ Bảo vật chưa xác định, đang bị phong cấm༒༻꧂