Con hắc phượng lần này không phải hư ảnh giống như lần ở phân chi địa bàn Long Tộc mà đã hoàn toàn ngưng thực, hình thể của nó to lớn vô cùng, nhất là lúc này nó đang xòe cánh ra.
Toàn thân nó bốc lên hắc khí ngùn ngụt nhưng không bao lâu thì cả thân hình nó lại bị ngọn lửa tím trên người Xuân Đức bao trùm.
Ngay khi ngọn lửa tím bao trùm thì nó liền ngửa đầu lên trời phát ra âm thanh bén nhọn, âm thanh mang theo lực lượng xuyên kim phá thạch, nhưng băng bích, băng chùy, băng thứ trong phạm vi mấy chục dặm xung quanh Xuân Đức lúc này tất cả đều biến thành băng vụn.
Cùng vào lúc này Xuân Đức buông dây.
“ Vù…”
Mũi tên được nhưng tụ từ hắc ám bổn nguyên của Bóng Ảnh như một tia sáng bắn đến thẳng đầu “ Nữ Hoàng Băng”, cùng lao đi với mũi tên còn có hắc phượng.
Giống như cảm nhận được nguy cơ “ Nữ Hoàng Băng” lúc này cũng rít lên một tiếng, ngay sau đó quang mang từ trên quyền trượng của nàng ta càng thêm sáng hơn.
Cùng lúc đó liên miên núi băng bỗng chốc từ mặt đất nhô cao lên ngăn cản nhất kích của Xuân Đức.
“ Uỳnh uỳnh uỳnh….Uỳnh uỳnh uỳnh…”
Nhưng mũi tên được Xuân Đức toàn lực bắn ra đâu có đơn giản như vậy là có thể ngăn cản, lần lượt từng núi băng một nổ tung, băng tuyết văng ra bốn phương tám hướng, từng tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên. Nhưng… Tốc độ của mũi tên mà Xuân Đức chỉ chậm lại một chút mà thôi, nó vẫn nhanh như lưu tinh bắn đến “ Nữ Hoàng Băng.”
Nhìn thấy một màn như vậy thì “ Nữ Hoàng Băng” cũng không có né tránh,cũng không biết là nó không thể né tránh hay là không thèm né tránh. Chỉ thấy nó vung cao pháp trượng.
Ngay lập tức toàn thân của “ Nữ Hoàng Băng” được bao trùm bên trong một lớp băng bích, băng bích kia diễm lệ dị thường phát ra quang mang bảy màu.
Ngay khi băng bích vừa hình thành xong thì..
“ Uỳnh…”
Một tiếng nổ như xé tan thiên địa vang lên, cùng lúc đó một đợt sóng nhiệt màu đen lấy trung tâm là vị trí “ Nữ Hoàng Băng” trước kia quét ra bốn phương tám hướng. Tất cả băng tuyết ngay khi tiếp xúc với sóng nhiệt màu đen kia thì liền bốc hơi toàn bộ.
Sóng nhiệt kia lan đi rất xa, xa phải đến cả vài vạn dặm, toàn bộ băng tuyết trong khu vực này đều hóa thành sương mù màu trắng. Thoáng cái trên trời lại ngưng tụ ra vô số đám mây sau đó liền mưa xuống.
“ Rào rào… Ầm ầm…”
Cơn mưa như chút nước, kèm theo sấm rung chớp giật.
…….
Xuân Đức lúc này đây đang nhìn về phương xa, tay hắn cầm Quỷ Cung, cả người bốc lên ngọn lửa màu tím tà dị, những giọt mưa còn chưa đụng tới hắn thì liền đã bốc hơi.
Đứng bên cạnh hắn còn có bốn người Mộng Vân, cả đám lúc này cũng đang nhìn về phương xa, mấy người Mộng Vân lúc này vẫn đang trong giai đoạn huyết tế nên nhìn ai cũng bừng bừng sức sống không có dấu hiệu gì là mệt mỏi.
Lúc này đây Vân Huyên nhịn không được quay qua Mộng Tước hỏi:
“ Nó chết chưa?”
Mộng Tước nhỏ giọng nói:
“ Muội cũng không biết, hy vọng nó chết rồi.”
Nàng vừa dứt lời thì Xuân Đức đã hét lớn.
“ Chạy nhanh.”
Xuân Đức còn chưa nói xong thì thân ảnh của hắn đã biến đi đâu mất những người khác tuy có chút giật mình nhưng cũng phản ứng lại rất nhanh, cả đám đều lập tức tứ tán ra xung quanh chạy trốn.
Cũng ngay khi bọn họ vừa bỏ chạy thì một tiếng hét thê lương từ nơi xa xa vang lên.
“ A A A A A A..”
Cùng lúc đó một cột sáng năng lượng màu xanh lam mang theo lực lượng hủy diệt bắn về phía nơi mà đám người Xuân Đức vừa đứng.
Luồng sáng năng lượng màu xanh kia vô cùng kinh khủng nó đơn giản bắn xuyên qua hòn đảo lúc trước của đám người Xuân Đức ở lại.
Luồng năng lượng kia rất mạnh, tốc độ cũng vô cùng nhanh nhưng thời gian duy trì không được bao lâu. Vừa chợt lóe lên liền biến mất, có điều nếu như không phải Xuân Đức sớm phát hiện nguy hiểm nhắc nhở những người khác thì bây giờ chắc chỉ còn mình hắn còn sống.
Bốn người Mộng Vân, Phong Lãng, Vân Huyên, Mộng Tước chạy chậm hơn Xuân Đức một nhịp, tuy không bị luồng năng lượng kia bắn trúng nhưng lại bị tàn dư quét trúng. Chỉ là bị tàn dư tác động nhưng cả bốn người giống như diều đứt dây bay ra xa xa, sau khi rơi xuống đất thì liên tục thổ huyết không ngừng.
……
“ Đùng.”
Ngay khi luồng sáng kia chấm dứt thì ở nơi xa xa, một tiếng nổ lớn vang lên, trong tiếng nổ lớn kia còn mang theo âm thanh không cam lòng. Cùng lúc đó thiên địa nơi đây bỗng nhiên biến đổi dữ dội.
Tất cả băng tuyết trong nháy mắt bốc hơi sạch sẽ không còn một chút gì, vì vậy mà trên bầu trời cơn mưa đổ xuống càng lúc càng lớn.
…..
Xuân Đức sau khi nghe được tiếng nổ lớn cùng với âm thanh không cam tâm kia thì trong lòng liền buông lỏng, ánh mắt hắn lúc này nhìn về nơi mà “ Nữ Hoàng Băng” vừa chết, nhìn thấy nơi kia đang trôi nổi mấy vật thể phát ra ánh sáng như hòa thì ánh mắt hắn liền sáng lên.
Nhưng ngay vào lúc này lại có kẻ thích đoạt thức ăn trước miệng cọp, từ một địa phương cách nơi tồn tại của “ Lệ Nữ Hoàng” không quá xa, đang có 5 bóng người lao tới muốn cướp đoạt.
Xuân Đức ở nơi xa nhìn thấy vậy thì ánh mắt liền trở nên lạnh lẽo thấu xương.
“ Các ngươi đều muốn chết hết rồi sao?”--- Xuân Đức kiềm không được tức giận mà gầm lên một tiếng phẫn nộ.
Cùng lúc này Xuân Đức dương cung, trên Quỷ Cung lúc này xuất hiện hiện bốn mũi tên màu xanh lục quỷ dị những mũi tên này đều được hắn dùng bổn nguyên độc tố hình thành.
Chỉ có 4 mũi tên nhưng đã tốn đến 2 thành bổn nguyên chi lực cùng một thành máu huyết của hắn. Vì giết 5 người mà hắn lại tiêu hao nhiều như vậy thì có thể thấy tâm tình của hắn lúc này đang không tốt như thế nào.
Xuân Đức dương cung nhưng không có nhằm 5 người kia mà lại nhắm thẳng trời cao.
“ Vút vút vút vút….”
Bốn mũi tên bắn thẳng lên trời cao, ngay khi bắn đến bên trên đầu, nơi mà “ Nữ Hoàng Băng” vừa mới chết thì cả bốn mũi tên đều nổ tung.
“ Đùng đùng đùng đùng…”
Một màn pháo hoa màu xanh lục xuất hiện bên trên bầu trời, cùng lúc đó trong màn pháo hoa kia hàng vạn mũi độc tiễn nhỏ hơn được sinh ra, bắn về bốn phương tám hướng, bao trùm khắp cả một phương viên rộng lớn.
Hiển nhiên Xuân Đức lần này muốn tiêu diệt không chỉ 5 người kia mà là tất cả những kẻ còn sống gần đó.