Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai thân ảnh kia rõ ràng là hai thiếu niên nhưng mà khí tức từ trên người hai thiếu niên kia khiến cho mấy chục người nơi đây hít thở khó khăn, cứ như đang có thứ gì bóp lấy cổ của bọn vậy. Phi thuyền của bọn họ lập tức lại bên trên không trung cách xa xa không dám tiến thêm một bước.

Hai người đang đứng trên đỉnh núi kia chính là Xuân Đức cùng Vô Địch, bọn họ đã biết có người đi vào đây nhưng không có ngăn cản, Vô Địch muốn nhìn xem người tới là ai hắn muốn tìm hiểu một chút thông tin về những thế lực khác. 

Chỉ thấy Vô Địch đang đứng trên đỉnh núi vươn tay ra bóp một cái, lập tức cả cái phi thuyền kia trong nháy mắt vặn vẹo rồi nổ tung. Những tiếng kêu thất thanh từ bên trong vọng ra, ngay sau đó mười mấy thân ảnh bay ra khỏi cái phi thuyền đang bốc cháy kia. Vô Địch lại vươn tay ra bắt lại, mười mấy người kia giống hệt mấy con gà con không sức phản kháng bị Vô Địch bắt lại mang đến trước mặt.

" Hai người các ngươi là ai, muốn làm gì? Ta là thánh tử của Phong Đô Quốc."

Nhìn tên thanh niên tuấn mỹ đang kêu gào, Vô Địch vẫn giữ vẻ mặt lạnh như băng nắm lấy đầu tiên kia bắt đầu sưu hồn, tên thanh niên tuấn mỹ kia ngay lập tức giật giật hai cái thì duỗi thẳng thân thể ra, lúc này đây hắn đã chết.

Sắc mặt của Vô Địch âm u, hắn ném tên này qua một bên sau đó bắt lấy 7-8 người trực tiếp sưu hồn. Nhưng mà mấy người kia cũng vậy, hắn chỉ vừa bắt đầu sưu hồn thì lập tức chết đi, linh hồn cũng tan biến.

Thấy sắc mặt của Vô Địch âm u không ánh sáng, Xuân Đức hỏi:

" Làm sao vậy? Có gì khó giải quyết sao? "

Vô Địch gật đầu nói:

" Mấy tên này bị người đặt cấm chế trong linh hồn khẽ động tiền tự bạo mất. Mà cái cấm chế kia cũng cực kì mẫn cảm vừa thấy thân niệm của ta thì liền kích hoạt tự hủy. Làm ta chỉ có thể đọc được 7 thành kí ức."

Xuân Đức nhìn qua Vô Địch nói:

" Thôi việc này để ta đi, lâu lắm ta chưa tra tấn người. Mà cũng tại mi nôn nóng quá giết chết mất thằng nhát gan kia, để hắn lại bây giờ có phải hỏi thăm dễ dàng hơn không! "

Nở một nụ cười hắn nhìn qua mấy người còn lại hỏi:

" Có ai tự nguyện nói một chút về bản thân không? "

Những người này vừa tới đã bị cử động của Vô Địch dọa cho đái ra quần, Xuân Đức vừa hỏi thì cả đám lại một lần nữa theo bản năng nép vào cùng một chỗ. Tên nào tên nấy dùng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Xuân Đức mà không dám nói lời nào. Xuân Đức cũng hiểu tình trạng của những người này bị uy hiếp đến tính mạng thì hiếm có ai giữ được bình tỉnh đến hắn cũng vậy,đây là bản năng của con người mà thôi.

Cảm thấy không thú vị Xuân Đức nhìn qua một phương hướng nói:

" Cô mang những người này đi, làm cho tốt một chút bằng không tôi sẽ bỏ cô vào nấu cháo đấy."

Ngay sau đó có một cô gái tú lệ bước ra từ trong bóng tối, nàng ta chính là một trong ba nha hoàn mà Xuân Đức để lại. Cô gái bước ra thi lễ với Xuân Đức sau đó mang theo những người kia rời đi nơi này.

Sau khi những người đó rời đi Xuân Đức lại bắt đầu chú tâm khống chế vô tận tang thi chuyển vật tư. Đám tang thi này rất ngu chỉ có giết chóc thì bọn nó làm tốt, còn bảo bọn nó làm việc thì không ổn cho lắm. Bảo bọn nó khiêng cái thùng thì bọn nó chỉ biết khiêng cái thùng rồi đứng ngây ngốc ở đó.

Ở những thế lực bị hắn công phá cũng để lại một tí người sống giúp hắn điều khiển thi đàn làm việc có điều mấy tên kia tinh lực có hạn sau một thời gian dài điều khiển tinh thần lực những tên kia đã tới cực hạn nếu còn tiếp tục nữa thì có nguy cơ chết đi. Vì vậy công việc nặng nhọc này lại giao vào tay của hắn, còn Vô Địch thì vẫn lấy cái cớ bị thương chưa lành mà trốn việc.

***

Thời gian thấm thoát đã qua một tuần.

Giữa trưa ngày thứ bảy thì số lượng vật tư chuyển đến nơi đây mới hoàn tất. Xuân Đức lần này đã vét sạch tất cả tài nguyên của 131 thế lực phụ thuộc của Tử Tiêu Tông. Thu được vô số kiện vũ khí phẩm chất cao, áo giáp các loại nhiều không đếm hết, bí điển thư tịch các loại chất thành núi, yêu linh thạch chỉ tính riêng cực phẩm đã có mấy chục ngọn núi lớn. Dược thảo cao cấp, thú nuôi quý hiếm thu được trồng ở không gian vong linh tầng 2 cũng sắp kín.

[ Không gian vong linh tầng 2 bây giờ đã có Mẫu Thụ làm hạch tâm nên Xuân Đức tính chuyển nơi chế tạo tử linh sinh vật xuống tầng 3. Tầng 2 để nuôi thú quý hiếm cùng dược tài đỉnh cấp.]

Nhiều tài nguyên là vậy có thể dùng từ đếm không hết vậy mà sau khi thông qua Vô Địch chuyển hóa thành năng lượng mới, chỉ đạt có 9 điểm năng lượng cấp cao. 12 vạn điểm năng lượng trung cấp, còn về năng lượng cấp thấp thì không nhớ rõ nữa.

Năng lượng cấp cao rất quý giá nên không mấy khi dùng, thường hay dùng khi Xuân Đức muốn tiến hóa bảo vật hoặc để chạy trốn, đôi khi dùng để khởi động vũ khí bí mật tiêu diệt địch nhân. Còn năng lượng bậc trung cùng bậc thấp thì dùng để duy trì sự hoạt động của không gian vong linh là chính.

[ Phân cấp năng lượng: Gồm 3 phẩm chất, cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Chỉ có thể chuyển hóa từ cao cấp xuống trung cấp cùng cấp thấp. Không có thể dung luyện chắt lọc năng lượng cấp thấp biến thành trung cấp hay cao cấp.]

Sau khi chuyển hóa năng lượng xong thì Xuân Đức chỉ còn lại một số lớn đồng nát sắt vụn mà thôi( những thanh bán thần cấp vũ khí, cùng một số thần phẩm vũ khí thuộc tính kém), hắn tính mang những thứ này đi gia cố cho Tuyết Báo con rối của hắn.

***

Bên trong một cung điện ở Tử Tiêu Tông. Ngồi trên cao là Xuân Đức cùng Vô Địch, ở phía bên dưới 501 người, tất cả đều là nô bộc của Vô Địch, tất cả bọn họ đang quỳ nơi đó hít thở mạnh cũng không dám.

Sau khi đã thu gom tất cả tài nguyên vốn có của những thế lực chiếm được Xuân Đức bắt đầu triệu tập đám nô bộc phía bên dưới chuẩn bị bắt đầu một cuộc đại xâm lược. Sau khi nếm được quả ngon Xuân Đức hướng tới chính là tài nguyên của cả cái thế giới này. Có điều ăn cũng phải từng miếng không thể thoáng chốc nuốt trôi khối bánh lớn như vậy được.

Sau khi chiếm được nơi đây thì hắn cũng đã cho một phân thân đi ra bên ngoài đi về Ác Ma Điện triệu tập chiến tướng có kinh nghiệm đánh trận tới nơi đây. Hắn dù sao cũng không phải là một tướng lãnh hợp cách, hắn chỉ biết dùng thực lực mạnh mẽ nghiền áp qua mà thôi.

Nhìn xuống những người bên dưới Xuân Đức phát ra mệnh lệnh.

" Tất cả các ngươi lấy Hạ Băng làm chủ, phải hoàn toàn nghe lệnh của nàng. Mang theo thi đàn lớn nhất có thể đánh chiếm các thế lực ở lân cận, chỉ cần lưu người bình thường sống là được, tu sĩ giết hết cho ta, sau khi đánh hạ một thế lực thì nhanh chóng đưa tài nguyên của thế lực đó về nơi đây. Rõ chưa? "

Mấy trăm người phía bên dưới đồng thời hô lớn:

" Đã rõ thưa chúa tể."

Sau đó những người này lĩnh mệnh đi ra bên ngoài làm việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK