Dường như biết hôm nay khó thoát một trận huyết chiến ông lão họ Lữ ánh mắt hiện lên sự điên cuồng. Ông lão này gầm lên một tiếng.
Cả cơ thể ông lão trong chớp mắt thay đổi toàn bộ, từ một lão già sắp bước vào quan tài bỗng chốc biến thành một trung niên cường tráng, cơ thể cơ bắp cuồn cuộn, ánh mắt đỏ chót nhìn không khác gì một con quái vật ăn người.
Từ trên trán của ông lão nứt ra một khe hở một con mắt thứ ba hiện ra.
Vừa nhìn thấy ông lão biến đổi Vũ Y ngay lập tức hành động, thân ảnh nàng biến mất nhanh như điện chớp tiến về phía ông lão.
Đám người đi theo ông lão thấy vậy thì đồng thời hét lớn.
" Bảo vệ đại nhân."
Ầm ầm.
Mấy tên này như người điên chỉ công không thủ, liên tục chém loạn xung quanh( không thấy địch nhân chỉ có thể chém tù mù.)
Phúc phúc phúc
Vũ Y đơn giản cắt đầu từng kẻ một xuống nhưng tranh thủ thời gian này thì ông lão cũng biến đổi xong.
Sau khi hoàn tất việc biến đổi ông lão dùng ánh mắt hung ác nhìn Vũ Y sau đó nhìn xung quanh một cái, thấy tất cả trợ thủ của hắn đều đã chết thì ánh mắt càng trở nên đỏ chót.
" Chết."
Hét lên một tiếng cho có khí thế trung niên họ Lữ( lúc trước là ông lão giờ đã thành trung niên) lấy tốc độ sét đánh vung quyền đánh thẳng về phía Vũ Y, quyền phong mạnh mẽ thổi tung tất cả.
Vũ Y nhìn thấy vậy thì khẽ liếm môi một cái sau đó thân ảnh thoát biến thoát hiện cùng lúc di chuyển về phía trung niên họ lữ. Hai vệt kim quang hiện lên từ hai phía bắt đồng cắt cắt thẳng về cổ trung niên nhân, trung niên kia ánh mắt lóe lên thu về hai tay phòng ngự
Keng keng keng keng.
Âm thanh kim loại liên tục vang lên, đốm lửa văng ra khắp nơi. Thân ảnh Vũ Y chợt trái chợt phải, chợt đông chợt tây, vô định cực kì quỷ dị. Trung niên nhân không bắt được quỹ tích di chuyển của Vũ Y cũng chỉ có thể đau khổ đứng yên phòng ngự.
Nhưng đúng lúc này thân thể của trung niên nhân quỷ tách ra, một ông lão cùng một thanh niên trẻ tuổi bước ra, ba người này đều có đặc điểm na ná nhau.
Thấy vậy một màn Vũ Y ánh mắt vẫn bình tĩnh như không có việc gì, nàng lui ra phía sau giữ một khoảng cách an toàn, nàng chỉ chờ một chút sơ hở của đối phương thì sẽ nhất kích trí mạng, đưa tiễn đối phương về trời.
" Cấm "--- Bổng nhiên từ trong miệng ba địch nhân đồng thời hét to một tiếng. Cùng lúc đó không gian như đông đặc lại, tốc độ di chuyển của Vũ Y giảm mạnh.
Bị bất ngờ không kịp đề phòng Vũ Y bị địch nhân áp sát. Bắt lấy cơ hội này hai người kiềm chế Vũ Y còn một người khác tấn công Vũ Y. Bị hai người liều mạng ngăn cản cộng thêm việc tốc độ bị giảm mạnh Vũ Y lâm vào tình thế bất lợi.
Ầm.
Ngạnh kháng một kích toàn lực của địch nhân Vũ Y như diều đứt dây bay ngược về phía sau, tay phải của nàng hoàn toàn nát bét. Miệng chảy máu tươi. Ngay lúc nàng còn chưa đứng vững thì địch nhân lại một lần nữa công kích đến.
" Chết đi con quái vật."
Đùng đùng.
Phúc
Vũ Y lúc này ánh mắt hiện lên tia hung ác, khi ba địch nhân đánh tới nàng không có phòng ngự mà xoay người dùng một cánh tay trái còn lại chém ra một đao kinh thiên.
Một đạo ánh sáng màu đen có ẩn chứa phù văn lập lòe cắt qua hư không cắt đôi một tên địch nhân ở giữa. Cùng lúc này mắt trái của Vũ Y ấn kí nổ tung một dòng máu màu đen chảy ra.
Sau khi chém ra một kích kia thì Vũ Y cũng ăn hai quyền vào người. Hộ giáp trong nháy mắt vỡ tan, máu thịt tung tóe. Cả người lại một lần nữa như bao tải rách bị đánh văng ra xa xa.
Địch nhân của nàng cũng không tốt hơn chút nào, không biết từ khi nào từ một trung niên nhân cường tráng bây giờ lại quay trở về với bộ dạng ông lão khi trước, trên người lão già còn có một vết dao trước bụng mở ra khoang bụng của lão, lòng mề phèo phổi gì đều có thể nhìn thấy.
" Chết đi con quái vật, dám làm ta bị thương như vậy."
Ông lão gầm lên một tiếng sau đó chỉ thấy con mắt thứ ba sáng lên, một đạo cực quang phóng ra bắn thẳng về phía Vũ Y mang theo khí tức tịch diệt.
Vũ Y cảm nhận được không ổn, tâm niệm vừa động cả người nàng vỡ tung hóa thành từng quang điểm màu đỏ. Vừa lúc cơ thể nàng vừa nổ tung thì đạo cực quang kia cũng bắn tới nơi.
Ầm ầm.
Đạo cực quang bắn không trúng mục tiêu ban đầu lại bắn thẳng vào ngọn núi gần đó, ngọn núi ngay lập tức nổ tung.
Sau mấy hô hấp thì thân ảnh của Vũ Y lại lần nữa hiện ra ở xa xa, sau đó thân ảnh nàng mờ nhạt biến mất giữa thiên địa. Có điều ông lão lúc này vẫn đang dùng tu la ma nhân khóa chặt nàng nên lão ta vẫn có thể cảm nhận được nàng ở đâu.
Nhìn thấy Vũ Y bỏ chạy thì ông lão kia cũng không có đuổi theo mà mang cái thân tàn ma dại bỏ chạy về một hướng khác.
Có điều ngay lúc này một thân ảnh thiếu niên xuất hiện trước mặt ông lão. Ông lão cũng không có kinh sợ mà cười gằn, con mắt thứ ba lại lần nữa sáng lên khóa chặt mục tiêu bắn ra một đạo cực quang.
Ầm
Một âm anh điếc tai vang lên, đạo cực quang kia bắn chúng thiếu niên trước mắt. Ông lão cũng không tiếp tục nhìn mà nhanh chóng bỏ chạy.
Phúc phúc.
Có điều ngay khi lão ta vừa quay đầu thì chợt cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt, còn chưa kịp làm ra phản ứng thì lão ta thấy hai long trảo xuyên qua ngực lão từ phía sau. Sau đó lão chỉ nghe được một âm thanh có phần mỉa mai lại mang theo một chút hài hước.
" Có bao giờ nghe câu chết cũng là một loại giải thoát chưa."
Rắc.
A a a a.
Xuân Đức ở phía sau nghiêng đầu há miệng cắn một cái vào bên cổ của ông lão, ngay lập tức xương sống cổ của ông lão bị cắn nát, lão giả phát ra tiếng kêu thê lương.
Rắc... rắc... rắc.
Xuân Đức khống chế ông lão cho hắn không thể làm ra cử động gì rồi từ từ ăn tươi ông lão. Tiếng kêu thê lương của ông lão văng vẵng quanh không gian nơi đây. Cả người Xuân Đức lúc này vô cùng quỷ dị, cả người bao trùm bởi ma khí, hai mắt của hắn cũng đen kịt một màu.
Đang lúc hắn ăn thịt ông lão thì nhớ tới cái gì bỗng nhiên cười nói:
" Đem người đến trước tường thành của đám tu la tộc kia thưởng thức hẳn sẽ tuyệt vời hơn rất nhiều. Khặc khặc. Yên tâm người sẽ không chết ngay đâu, ta hứa sẽ để cho người thanh tĩnh đến lúc cuối cùng."
Nói xong Xuân Đức mang theo ông lão hóa thành một đạo ánh sáng biến mất.