Sau khi đứng ở một vị trí thích hợp thì Xuân Đức mới cùng Bóng Ảnh bắt đầu thi pháp.
Trong miệng Xuân Đức lúc này liên tục lầm bầm chú ngữ:
“Καλέστε τον σκοτεινό αγγελιοφόρο, καλέστε τα παιδιά του κακού ή δώστε μου τη δύναμη του χωριού.”
Cùng lúc hắn đọc chú ngữ thì hắc ám nguyên tố bên trong bầu trời bắt đầu điên cuồng hội tụ vào bên trong cơ thể của Bóng Ảnh, Bóng Ảnh lúc này bắt đầu to lớn hơn.
Thân thể lúc đầu chỉ cao 2 mét nhưng qua đi vài cái hô hấp thì liền đã cao đến 12 mét. Nhưng đó cũng không phải cực hạn, thân thể của Bóng Ảnh càng lúc càng to lớn, càng lúc càng ngưng thực.
Sau khoảng 1 phút thì thân thể của Bóng Ảnh mới đạt đến cực hạn, nói thân thể của Bóng Ảnh đạt đến cực hạn cũng không đúng, chính xác mà nói là hắc ám nguyên tố trong phạm vi xung quanh Xuân Đức lúc này đã bị hấp thu đi gần hết rồi, vì vậy mà Bóng Ảnh mới không thể tiếp tục lớn hơn.
Nhưng như vậy cũng đã quá đủ rồi, thân thể của Bóng Ảnh lúc này đã đạt tới 200 mét nếu đứng thẳng, nhìn Bóng Ảnh lúc này đã chẳng khác gì một con viên cổ hung ma.
Khí tức mạnh mẽ từ Bóng Ảnh tán phát ra khiến cho đám người ở xung quanh hít thở khó khăn, nhiều tên còn trực tiếp hôn mê. Về phần mấy tên đầu lĩnh như Ốc Đặc Nhĩ thì lúc này liên tục nuốt nước miếng. Hai mắt mở thật lớn mà nhìn con quái vật khổng lồ cách đó không xa.
…..
Tiếp sau đó Bóng Ảnh bắt đầu dùng năng lực thôn phệ của bản thân mà hấp thu năng lượng từ kết giới hắc ám của đối phương.
Bóng Ảnh lúc này cúi thấp người xuống, miệng há lớn ra. Ngay lập tức cả cái miệng đầy răng nhọn mọc lởm chởm cùng dịch nhầy lộ ra. Cùng lúc đó từ bên trong miệng của Bóng Ảnh phát ra một hấp lực đáng sợ hút hầu hết các sinh vật sống vào bên trong miệng. Có vài tên là người của Ốc Đặc Nhĩ không may cũng bị hút vào bên trong.
Cùng lúc này,lực hút cũng tác động lên kết giới hắc ám nơi đây, cả kết giới trong nháy mắt bị bóp méo, cùng với đó là một luồng năng lượng tối từ bên trong kết giới bị rút ra chui thẳng vào trong miệng của Bóng Ảnh.
Tốc độ cắn nuốt năng lượng của Bóng Ảnh rất kinh khủng, vốn cái kết giới hắc ám kia có thể chống chịu hơn 10 ngàn người công kích không bị làm sao nhưng Bóng Ảnh chỉ cần dùng chưa đến 1 phút thì đã hấp thu đi hơn phân nửa năng lượng của cả kết giới.
Mặc dù cái hắc ám kết giới kia liên tục được người bổ sung năng lượng nhưng năng lượng thêm vào không bù đắp nổi năng lượng tiêu hao. Cả kết giới bắt đầu mỏng đi. Khi đến phút thứ 3 thì cả kết giới sụp đổ.
Cùng lúc đó một khung cảnh chết chóc hiện ra trước mắt mọi người, ở sau kết giới kia là vô số xác khô. Những cái xác khô kia cũng chết chưa lâu, nguyên nhân cái chết là bị hút hết sinh mệnh mà chết.
Xuân Đức thấy vậy thì vẻ mặt có chút thương tiếc nói:
“ Vốn còn định tha cho mấy tên này một mạng, không ngờ cả đám lại suy nghĩ thiếu chín chắn như vậy, không ngờ lại dùng sinh mệnh bản thân đi duy trì trận pháp.”
Nghe được hắn nói lời thương xót đối với đám người đã biến thành xương khô thì những người khác đều không biết nên nói gì cho phải, ép người ta đến bước đường cùng là hắn, giết người cũng là hắn, vậy mà bây giờ lại làm như bản thân vô tội lắm.
Có điều những suy nghĩ này mọi người cũng chỉ dám nghĩ trong lòng mà không một ai dám nói ra cả.
Đúng lúc này một tên thuộc hạ của Ốc Đinh Đặc đi tới nói nhỏ bên tai hắn, Ốc Đinh Đặc nghe xong thì liền đuổi tên thuộc hạ kia đi sau đó tiến lại gần Xuân Đức mười phần cung kính nói:
“ Chủ nhân, người của chúng ta tìm được 8 viên tinh thạch đỉnh cấp tại phòng bí mật của căn cứ này. Thứ đồ này hấp thụ có thể trực tiếp khôi phục lại linh hồn lực. Chủ nhân có muốn đi qua xem không?”
Nhẹ lắc đầu, Xuân Đức nói:
“ Không cần, trước hết cứ thu lại đi, sau khi xong việc nơi này rồi sẽ tính tiếp. Được rồi, chúng ta nên rời đi nơi đây, trước mắt chúng ta vẫn không nên đối mặt trực diện với đám kia.”
Nhưng Xuân Đức vừa mới mở miệng nói xong thì liền đã có người vào bên trong này cấp báo.
“ Bên ngoài xuất hiện quân đội đế quốc, pháp sư của giáo đình cùng hắc ám giáo hội. Theo trinh sát báo về số lượng không dưới 10 vạn người.”
Xuân Đức nghe vậy thì hơi có ngạc nhiên, hắn lúc này nhìn qua Ốc Đặc Nhĩ nói:
“ Ốc Đặc Nhĩ, ngươi đi mang tất cả đám con tin ra ngoài này nếu như tình thế không ổn thì cứ việc giết chết đám kia để uy hiếp những kẻ kia. Đặc biệt lưu ý đến mấy tên quan trọng một chút, đừng để đám kia có cơ hội làm loạn.”
“ Rõ, chủ nhân.”--- Ốc Đặc Nhĩ cung kính đáp lời sau đó nhanh chóng chạy đi làm việc của bản thân.
Xuân Đức lúc này lại nhìn qua mấy người khác nói:
“ Có ta ở đây không việc gì phải sợ. Các ngươi phân ra một vài tổ đội đi tìm kiếm quanh cái căn cứ này xem còn thứ gì đáng giá không, nếu còn thứ cứ mang đi sạch đi.
Về phần những người khác thì theo ta ra bên ngoài gặp những vị khách quý.”
Nói xong thì Xuân Đức vẻ mặt bình tỉnh dẫn đầu mọi người đi ra bên ngoài, hắn lúc này khoác trên người một cái áo choàng màu trắng, trên mặt thì đeo một cái mặt nạ nữa cười nữa khóc, một cảm giác dụ dị vô cùng từ trên người hắn phát ra. Một loại cảm giác khiến cho người ta cảm thấy hắn có thể làm được tất cả.
Những người cảm thấy vậy thì lòng tin cũng gia tăng lên rất nhiều, bọn họ lúc này đứng thẳng người bước theo phía sau Xuân Đức đi ra ngoài.
……
Sau khi đi ra ngoài thì Xuân Đức liền đã nhìn thấy ba phe nhân mã đang như hổ rình mồi nhìn về phía bản thân. Nhân số của đối phương có khi gấp cả 10 lần số với nhân số của hắn.
Nhưng trong lòng Xuân Đức cũng chẳng cảm thấy áp lực gì, nếu như hắn đánh không lại đám người này thì hắn có thể bỏ chạy, cũng chẳng ai có thể làm gì được hắn. Về phần phải từ bỏ hết những thứ hắn đang có tuy có hơi tiếc một chút nhưng cái mạng vẫn còn thì còn có thể gây dựng được thế lực.
Nhưng mà sau khi quan sát ba phương nhân mã thì Xuân Đức liền cảm thấy bản thân hôm nay không cần phải chạy rồi. Không nói ba phương nhân mã vừa trải qua một trận ác liệt, thể lực, pháp lực đều đã hao tổn đi không ít. Hơn nữa cả ba thế lực này đều không có tin tưởng lẫn nhau vì vậy không có khả năng, cả ba đồng thời tấn công, nếu có cũng là rất nhỏ.
Nếu như không phải tất cả những người ở đây cùng một lòng tiêu diệt hắn mà lại nhỏ lẻ xông lên thì đến bao nhiêu hắn đều có thể tiếp hết.
Khi Xuân Đức đang quan sát những người đối diện thì đám người đối diện cũng đang quan sát Xuân Đức, khi cảm nhận được thánh quang ma pháp trên người hắn thì đám người bên phía quân đội cùng giáo đình đều cảm thấy vui mừng.
Cũng không đợi những người khác lên tiếng thì Xuân Đức lúc này đã lên tiếng trước, hắn dùng giọng nghiêm túc nói:
“ Hôm nay chúng ta ở đây là thuận theo ý chỉ của quang minh thần đánh tan hắc ám. Con tin cũng đã được cứu ra, căn cứ của bọn chúng cũng đã bị tín đồ của quang minh thần phá hủy, bọn chúng bây giờ đã không còn đường bỏ chạy. Chúng ta vì sao không liên thủ cùng với nhau để tiêu diệt hắc ám.”
Nói xong thì Xuân Đức liền nhìn về phía mấy tên cự đầu của quân đội đế quốc cùng giáo đình.
Mấy người kia nghe hắn nói thì cũng có một chút tin tưởng nhưng đó cũng chỉ là một chút mà thôi. Bọn họ cũng không có ngu đến mức ngay lập tức tin vào lời của Xuân Đức.
Lúc này một ông lão cười song đầu hắc long đi ra nhìn Xuân Đức trầm giọng nói:
“ Ta muốn nhìn thấy những đứa con bất hạnh của quang minh thần. Ta muốn chắc rằng bọn họ đang thoát khỏi bóng tối quay về trong vòng tay của quang minh thần.”