Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng chỉ vừa đi được một đoạn thì có một tên nam tử, bề ngoài nho nhã, mặc trên người một bộ quần áo lam nhạt, hai mắt hơi híp híp nhìn có phần gian xảo, nhưng trên mặt kẻ này bây giờ lại lộ ra thần sắc không vui. Vừa đi tới trước mặt hai cô gái bán tinh tinh tộc kia thì hắn liền quát lớn.

" Hai con nô tì các ngươi tại sao lại đi ra ngoài này, không phải là bảo để cho hai người các ngươi tiếp đãi Kinh Vân công tử rồi sao? "

Nói xong thì hắn liền dơ tay lên tát thẳng vào mặt hai cô gái " bốp bốp " hai âm thanh to rõ vang lên, hai cô gái bán tinh linh kia bị tát cho nằm lăn ra trên mặt đất. 

Nhưng ngay vào lúc này một âm thanh của nữ nhân có phần giận dữ vang lên:

" Hạo Thần, ngươi đây là đang làm cái gì? Đánh người dưới trước mặt khách nhân, ngươi đây là muốn để cho Thông Thượng Hội mất mặt vì ngươi sao? "

Cùng lúc âm thanh kia vang lên thì một nữ nhân mặc một thân xiêm y màu đỏ bước ra ngoài này, khuôn mặt xinh đẹp, vóc người lả lướt, mái tóc dài đen tuyền, dài tới ngang thắt lưng. Không thể phủ nhận cô gái này có vài phần tư sắc.

Còn đang định dạy dỗ cho hai cô gái bán tinh linh kia một trận vì cái tội không nghe lời nhưng khi thấy cô gái này đi ra thì người có tên Hạo Thần kia liền dừng tay. Ánh mắt hắn nhìn về phía cô gái hiện lên một tia tham lam nhưng rất nhanh hắn liền che giấu đi,

Lúc này đây người này trầm giọng nói:

" Thứ không biết quy củ này cần phải dạy dỗ cho tốt, bằng không sau này đám người dưới sẽ học theo. Hừ. Việc này Tuyết Tâm cô cũng đừng có nhúng tay vào."

Do nơi đây là cửa vào, khách ra vào cũng khá là nhiều nên động tĩnh bên này nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người nhưng đa phần mọi người đều chỉ nhìn qua một cái, khi thấy người thanh niên Hạo Thần kia thì liền hiện lên thần sắc e ngại, sau đó liền rời đi. Hiển nhiên những người này cũng biết được chút gì đó.

Vào lúc này thì lại có một nhân vật thứ ba xuất hiện, một thanh niên tướng mạo tuấn tú,mặc quần áo hở ngực, tay cầm một cái bình rượu, nhìn rất phong lưu tiêu sái, bên cạnh có hai cô nàng xinh đẹp như hoa như ngọc đang dựa vào. Nhưng vừa xuất hiện nơi đây thì người này đã thốt ra mấy câu khiến lòng người băng giá.

" Thứ hạ đẳng không biết nghe lời thì sống trên đời cũng không ý nghĩa gì, mang hai đứa bọn nó cho sủng vật của ta ăn đi."

Nghe được lời nói băng hàn thấu xương này thì hai cô gái bán tinh linh liền lạnh run, các nàng lúc này quỳ xuống vừa dập đầu xuống sàn " cồm cộp" vừa lớn tiếng cầu xin.

" Xin đại nhân tha mạng, xin đại nhân tha mạng. Là Tâm Như tỷ sai khiến hai người nô tỳ ra ngoài này đón tiếp khách nhân, bọn nô tỳ hoàn toàn không biết gì cả, xin đại nhân tha mạng."

Hai người còn chưa nói xong thì một nữ nhân đang ôm ấp thanh niên vừa đi ra ngoài kia đã lên tiếng phản bác:

" Thứ không biết xấu hổ, là các ngươi tự tiện làm theo ý mình, tới lúc này..."

Nhưng cũng vào lúc này thì Thanh Nhã đứng bên cạnh Xuân Đức tỏa ra linh áp của Thần Quân Tinh Cảnh, sau đó lạnh lẽo nhìn những người nơi đây lạnh lùng nói:

" Tất cả đều câm miệng hết cho ta."

Tiếng quát mang theo tiên lực nồng đậm khiến cho cả đại sảnh nơi này ong vang, thoáng cái cả đại sảnh vắng lặng như tờ, tất cả đều bị linh áp trên người của Thanh Nhã ép cho không dám thở mạnh.

Sắc mặt của ba người Tuyết Kỳ, Hạo Thần, cùng người thanh niên vừa xuất hiện đại biến, thoáng một cái sắc mặt cả ba liền trắng bệch. Tên Hạo thần ở gần nhất, ánh mắt hắn nhìn Thanh Nhã hiện lên sự sợ hãi không thể che giấu, bờ môi hắn lúc này run run nói ra:

" Thần Quân Tiên Cảnh cường giả..."

" Vèo vèo vèo.."

Nhưng ngay vào lúc này hàng loạt tiếng xé gió vang lên, 3 đạo ánh sáng từ ba hướng khác nhau bay tới nơi đây. Khi ánh sáng tán đi lộ ra thân ảnh ba ông lão mặc đạo bào màu xám nhạt. Nhìn qua tình cảnh nơi đây một ông lão có bộ dạng thấp bé, thân thể gầy yếu lên tiếng:

" Không biết là đám tiểu bối đã làm gì khiến cho tiên hữu lại giận dữ như vậy. Nếu là đám vãn bối này thất lễ với tiên hữu thì Vô Vi ta xin thay mặt bọn chúng xin lỗi tiên hữu. Mong tiên hữu chớ chấp nhặt với mấy người bọn nó."

Hướng về Thanh Nhã nói lời hòa hảo xong thì ông lão lại quay sang đám người còn lại quát:

" Lúc này còn không nhanh đi qua xin lỗi còn đợi tới khi nào." 

Những kẻ khác lúc này mới khôi phục lại, cả đám đều vâng vâng dạ dạ sau đó đi tới trước mặt Thanh Nhã khép nép nói:

" Là bọn vãn bối có mắt như mù không biết tiền bối quang lâm nơi này, mong tiền bối bỏ qua cho sự ngu muội của mấy người tiểu bối. "

Những người này xin lỗi hay nói chuyện thì đều hướng về phía Thanh Nhã, còn về phần Xuân Đức thì bị tất cả mọi người bỏ qua một bên. Có lẽ những người này cho rằng hắn là con cháu của Thanh Nhã đi theo nàng ta tới đây cũng nên.

Có điều, việc này đối với Xuân Đức cũng chẳng ảnh hưởng gì, hắn cũng không có cần mấy con tạp ngư này biết tới hắn làm gì cả. Nhưng hắn không quan tâm không có nghĩa là Thanh Nhã không quan tâm.

Nhìn thấy một đám người đều hướng về phía mình lấy lòng mà bỏ qua vị đại nhân đứng bên cạnh thì trán của nàng đang toát ra mồ hôi rồi. Trong lòng nàng thầm mắng những người này ngu ngốc không thấy được tôn ma thần đứng bên cạnh nàng sao. Tâm tư nàng xoay chuyển rất nhanh, tiếp sau đó nàng làm ra cử động khiến cho mọi người nơi đây ngạc nhiên.

Nàng quay người qua hướng Xuân Đức cung kính nói:

" Đại nhân,không biết ý của đại nhân thế nào? "

Nghe nàng nói vậy thì ánh mắt của những kẻ nơi đây đều hướng về phía Xuân Đức nhìn lại, bọn họ cũng không phải là người ngu, bọn họ nghe ra được điều bất thường trong việc xưng hô của Thanh Nhã, bọn họ cũng đã mơ hồ đoán ra được điều gì đó.

Nhìn cô nàng Thanh Nhã đang hướng về phía mình xin chỉ thị thì Xuân Đức liền đoán ra được suy nghĩ của nàng. Hắn nhếch miệng cười tà nói:

" Một đám tiểu bối thích nháo trò mà thôi, việc này cứ để trong nhà trưởng bối của bọn nó dạy bảo đi. Chúng ta là người ngoài cũng không cần xen vào làm gì. Đúng rồi, ta thấy hai cô gái bán tinh linh kia rất không tệ cô mua lại hai cô gái bán tinh linh kia cho tiểu thư nhà cô làm nha hoàn đi, hắn tiểu thư nhà cô sẽ rất vui."

Nghe xong lời nói của Xuân Đức thì người ở đây khá là kinh ngạc nhưng kinh ngạc nhất phải nói tới hai cô gái bán tinh linh kia rồi. Các nàng làm sao cũng không lường được sự tình lại thay đổi nhanh đến vậy.

[ Hôm nay tính viết nhiều nhiều, mà quên không lưu nên mất tiêu bài viết rồi. Hự. Trọng thương. phun 3 lít máu, công sức của ta. Buồn quá thôi tác đi ngủ đây. Chúc mọi người có một buổi tối bên ny vui vẻ.]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK