Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở bên trong phòng. 

Xuân Đức lúc này lại một lần nữa từ từ mở mắt ra, hắn vừa mở mắt ra cả căn phòng trong nháy mắt đóng băng, lớp băng thoáng cái vậy mà dày lên cả gần 10cm, thấy vậy hắn vội vàng khép hai mắt lại. 

Âm thanh hắn có phần khàn khàn vang lên:

“ Các ngươi đang làm phiền ta tu luyện, ta cảm thấy rất không vui.”

Người bên ngoài vừa nghe được lời này của hắn thì đều lạnh run, cũng không biết bọn họ cảm thấy lạnh là do khí lạnh từ bên trong phòng tản ra hay là cảm thấy hàn khí bên trong lời nói của Xuân Đức hoặc có thể là cả hai cũng nên.

Có điều Lâm Kha cùng những người khác lúc này đều không dám do dự thêm một chút nào nữa bọn họ nhanh chóng thu dọn băng vụn trên mặt sàn, nhấc lên nhị tiểu thư của Hải Gia sau đó nhanh chóng rời đi.

Trước khi đi Lâm Kha còn cung kính nói:

“ Tiền bối xin an tâm tu luyện, việc như thế này vãn bối sẽ không để xảy ra thêm lần nào nữa.”

Nói xong thì hắn cũng nhanh chóng bỏ chạy mất dạng, hắn cảm thấy bản thân ở lại lâu thêm một chút thì tính mạng của hắn liền có nguy hiểm thêm một phần. Hắn lúc này cũng đã nhận định người ở trong kia chính là một lão ma có tu vi cường đại, giết người như ngóe.

…..

Những người khác tất cả đều rời đi, lúc này bên trong cả một khu nhà rộng lớn chỉ còn một mình Xuân Đức ở lại.

Ở bên trong phòng, Xuân Đức lúc này đang liên tục bắt những ấn quyết kỳ lạ, cùng lúc đó ba động linh áp từ trên cơ thể hắn lúc tăng lúc giảm cực kỳ quái dị.

Khi mạnh có thể đạt tới Thiên Vương Tiên Cảnh sơ kỳ, lúc yếu thì trực tiếp không thể cảm nhận được khí tức. Cùng với đó là dị tượng trên cơ thể hắn liên tục xuất hiện, từng tấc da thịt trên cơ thể hắn liên tục phát ra ánh sáng nhu hòa như ánh trăng.

Tình trạng như vậy phải sau một lúc lâu thì mới biết mất, cùng lúc này Xuân Đức một lần nữa mở mắt ra, ánh mắt hắn lúc này cũng đã khôi phục lại bình thường trở về một mảnh xám ngắt âm u đầy tử khí, không còn phát ra ánh sáng xanh lam lạnh lẽo như vừa rồi.

Cảm nhận biến hóa bên trong cơ thể, Xuân Đức nhịn không được cười lớn nói:

“ Huyết Lệ Tiên Tôn ngươi đúng là người tốt à. Tuy không biết thứ lực lượng bên trong ấn ký kia là cái gì nhưng ta không thể không cảm ơn ngươi rồi. Ha ha ha.”

Sau khi cắn nuốt tất cả lực lượng bên trong ấn ký, Xuân Đức cảm thấy tất cả phương diện đều tăng lên không ít, đến cảnh giới hắn hiện tại muốn tăng lên một điểm cũng là khó vô cùng, thoáng cái gia tăng một mảng lớn khiến hắn cảm thấy vui mừng không thôi.

Bóng Ảnh có lẽ cảm nhận được hắn vui mừng lúc này cũng xuất hiện ở trong phòng, nhìn hắn cười nói:

“ Chúc mừng đại ca hoàn toàn dung hợp hai loại bổn nguyên. Lại tiến thêm một bước hoàn thiện thân thể.”

Xuân Đức lúc này mỉm cười nói:

“ Cũng là nhờ loại lực lượng kỳ bí bên trong ấn ký kia. Đáng tiếc loại lực lượng này là có hạn, bằng không ca cũng sẽ giúp để cường hóa thân thể một lần.”

Bóng Ảnh không để ý, lắc đầu cười nói:

“ Hắc hắc. Đại ca làm gốc đệ là ngọn, chỉ cần gốc lớn thì ngọn tự dưng cũng lớn những thứ tốt kia nếu có nhiều hơn ca vẫn nên tự để bản thân dùng, còn đệ sẽ từ từ cố gắng tích lũy là được.”

Tuy điệu cười cùng giọng nói của Bóng Ảnh tuy có hơn man dại nhưng chân ý trong đó là hoàn toàn không thể che giấu. Xuân Đức nghe vậy thì cũng là cười lên ha hả. Nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn lại có chút mất hứng.

Bóng Ảnh lúc này thấy vậy thì kinh ngạc hỏi:

“ Đại ca lại làm sao vậy, tự dưng đang vui lại trở nên mất hứng.”

Xuân Đức thở dài nói:

“ Nhưng đây cũng đã gần như là cực hạn rồi. Linh hồn thì có thể gia tăng thêm một ít nhưng thân thể đã tiếp cận giới hạn đỉnh cao rồi. Bây giờ muốn bước ra thêm một bước nữa nhất định phải qua Ma Giới, đi tới Táng Thần Uyên, tìm đến rồng con Bì Bì. Mà với thực lực chúng ta lúc này ca vẫn có chút không được an tâm cho lắm.

Bóng Ảnh cũng hiểu lo lắng trong lòng hắn, hắn dù trí thông minh không được tốt cho lắm nhưng cũng hiểu mấy cái hung địa kia là thế nào.

Mấy lần trước đi vào hung địa, đừng nhìn bọn họ có thể ra vào tự nhiên nhưng mà đó chỉ là đi lại vùng ngoài hoặc đi sâu một chút mà thôi, nếu mà đi vào bên trong thì có khi chết thế nào cũng không biết.

Bóng Ảnh hiếm khi nói lời an ủi nói:

“ Đại ca cũng không cần quá lo lắng như vậy, bây giờ linh hồn của đại ca đã tới Thiên Vương Tiên Cảnh có thể tự do thi triển ra thần thông Ba Đầu Địa Ngục Thiên Long rồi, có được thêm Quỷ Kiếm, cùng mấy kiện chí bảo khác cũng xem như có lực tự bảo vệ bản thân. Thêm đệ, cùng hai thằng đần kia nữa. Hơn nữa còn có Vô Địch. Việc tìm đến rồng con Bì Bì có 7 phần nắm chắc.”

Xuân Đức vui mừng lúc trước không thấy đâu, vẻ mặt hắn đều là vẻ phiền muộn thở dài nói:

“ Nào có tốt như đệ nói, với linh hồn hiện tại của ta muốn thi triển ra thần thông Ba Đầu Địa Ngục Thiên Long cùng lắm duy trì 10 phút mà thôi, sau khi thi triển xong tuy không tới nỗi sống dỡ chết dỡ nhưng cũng phải lầm vào suy yếu vài tháng. Mà thôi kệ đi, việc đâu còn có đó, có lo lắng cũng chẳng làm gì cho đời. Trước hết cứ làm xong nhiệm vụ lần này đi cái đã.”

Nói đến nhiệm vụ lần này, Xuân Đức lại nhịn không được oán giận nói:

“ Tên kia tuy có tốt thật nhưng mà làm ra mấy cái nhiệm vụ thế này cũng quá trêu người đi, cái quỷ gì cũng phải tự tìm hiểu mà làm không được thì chết, thực con mẹ biến thái cuồng.”

Bóng Ảnh nhìn hắn biểu lộ như vậy thì cười hắc hắc nói:

“ Có như vậy mới thú vị chứ, mà bao giờ đại ca định đi săn mấy tên có ấn ký kia, bây giờ biết được tác dụng của ấn ký rồi cũng không thể để người khác đoạt mất à. Mà nữ nô bộc của ca cũng có một cái đấy, vì sao không đoạt luôn đi.”

Nhẹ lắc đầu, Xuân Đức nói:

“ Ca đã thu nàng ta làm tùy tùng rồi, cũng không nên tước đoạt những thứ mà người ta vất vả có được như vậy sẽ không hay.”

Bốn con mắt hẹp dài của Bóng Ảnh hiện lên ánh sáng màu tím yêu dị, sau một lúc hắn mới cười nói:

“ Đúng như ca nói, chúng ta cũng không thiếu điểm ấy, lấy đi rồi để rồi sau này lại phải mất công ban thưởng cũng bằng hòa. Thôi không nói tới việc này nữa, ca cũng nên đi ra ngoài đi, xem có tim được con mồi nào không, dù sao lần này có 999 kẻ cùng tham gia, biết đâu lại tìm được mấy tên.”

Xuân Đức cười khan nói:

“ Cái đại lục này cũng không phải nhỏ, 999 người phân tán cả đại lục thì khác gì ném 1000 cái kim vào biển. Hôm trước may mắn gặp ba tên đã là không tệ.”

Bóng Ảnh vẫn là khuyên can:

“ Tu luyện nhiều cũng không tốt, đại ca vẫn là nên ra ngoài hít thở không khí trong lành à, đừng có suốt ngày ở trong nhà như vậy.”

Hết biết phải nói cái gì cho phải, Xuân Đức lúc này bất đắc dĩ phải gật đầu đồng ý. Xuân Đức thực ra cũng biết Bóng Ảnh cũng chẳng phải có ý tốt gì, tên này là do đang thiếu thức ăn nên mới nói hắn đi ra ngoài để xem có kiếm được được con mồi không.

Thực ra thì Bóng Ảnh có thể ăn sạch đám người trong tòa thành này để giảm đói nhưng mà hắn lại xem thường làm như vậy, một phần vì ăn thịt đám cường giả cấp cao đã quen, giờ bây giờ đi ăn thịt phàm nhân khác gì bảo hắn đi ăn cứt đâu nên mặc dù rất đói hắn cũng không ăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK