Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn Lam Linh đang cố làm ra vẻ bình tĩnh Bóng Ảnh lúc này cười rộ lên nói:

" Xem ra gia tộc của tiểu cô nương rất khổng lồ à, ha ha, còn về phần tu vi của tiểu muội thì không được cao cho lắm, bây giờ cũng mới chỉ là Tinh Vương Tiên Cảnh Trung Kì Đỉnh Phong, vài ngày nữa hẳn là có thể tiến vào hậu kì. Không biết với tu vi như vậy thì Lam Gia có chào đón hay không? Tán tu chúng ta sợ nhất là khi gia nhập vào một thế lực mà lại bị cả một thế lực đó xem thường."

Nghe được lời nói đùa của Bóng Ảnh thì khóe miệng của cả bốn người khác trong phòng đều co quắp, nhất là hai người Lam Mị cùng Lam Hải, bọn họ đều là Tinh Vương Tiên Cảnh cường giả nên hiểu rõ cường giả ở cảnh giới này muốn tấn thăng lên là cỡ nào khó khăn, không nói đâu xa chỉ nói riêng hai người nàng thôi, với tu vi Tinh Vương Tiên Cảnh trung kì.

Ở trong gia tộc ai nhìn thấy các nàng mà không phải cúi đầu chào, đi đâu cũng được mọi người kính ngưỡng. Nếu như hai nàng có thể một chân bước vào hậu kì thì lúc đó các nàng chính thức bước lên vị trí lão tổ rồi, có điều trung kì cùng hậu kì nhìn như chỉ cách một chút nhưng đối với nhiều người đó là cái hào mà cả đời không thể vượt qua.

Lam Linh lúc này cười khổ nói:

" Tiền bối thật biết nói đùa, với tu vi như vậy thì ở đâu cũng được các đại thế lực săn đón. Lam Gia tuy là một đại gia tộc nhưng cũng không cường đại tới mức mà dám coi thường một vị vương giả. Việc tiền bối có thể cho tiểu muội mình gia nhập Lam Gia thì đó chính là phúc phận của Lam Gia. Có điều việc này là việc lớn vãn bối không thể tự mình quyết định được, nhân tiện đi tới nơi đây cũng có một vị lão tổ của Lam Gia để vãn bối gửi tin cho lão tổ tới đây. Lúc đó tiền bối có thể trao đổi cùng với lão tổ."

Bóng Ảnh nhẹ gật đầu, mỉm cười nói:

" Như vậy cũng tốt."

Tiếp sau đó Lam Linh ngay lập tức lấy ra truyền âm ngọc phù gửi đi một cái tin nhắn, trong tin nhắn thì nàng có nói đơn giản một chút việc chính cho vị lão tổ kia biết.

- --o0o---

Lâm Nhược Viên. Bên trong một căn phòng xa hoa đang có một ông lão cùng với một thiếu nữ đang ngồi nói chuyện cùng với nhau.

Ông lão kia bộ dạng hiền hậu, một đầu tóc bạc, da mặt hồng hào, ánh mắt của người này mang theo sự tang thương của năm tháng. Thân hình của ông lão này cũng rất cao lớn, so với người bình thường còn phải cao hơn một cái đầu. Ông lão này tên Lam Nhuận Phát một trong 5 vị trưởng lão của Thăng Tiên Tông đi tới đây lần này.

Về phần thiếu nữ thì nàng này có dung nhan tuyệt thế, tuy xinh đẹp nhưng lạnh lùng, đôi khi nàng ta cũng nở nụ cười nhưng mà nụ cười của nàng ta rét căm căm nhìn sao cũng giống như đang cười đểu. Nàng ta mặc một thân quần áo màu lam nhạt khiến cho nàng ta càng thêm băng lãnh hơn. Cô gái này cũng không phải ai khác mà chính là Lam Nguyệt. Một trong mấy đại thiên kiêu lớp trẻ của Thăng Tiên Tông.

Ngay khi hai người đang nói truyện với nhau thì ngọc giản truyền tin đang đeo bên cạnh hông của ông lão đột nhiên sáng lên, thấy vậy thì hai người cũng lúc dừng nói chuyện. Ông lão lúc này thần sắc có phần nghi hoặc cầm lấy ngọc giản truyền tin, vừa nhìn thấy là ai gửi tin cho mình thì ông lão không khỏi kì quái nói.

" Ồ, là Tiểu Linh Nhi gửi tin. Tiểu Linh Nhi hằng ngày không phải rất ghét ông lão như ta sao vì sao hôm nay lại gửi tin cho lão già này."

Ở bên cạnh Lam Nguyệt hơi mỉm cười nói:

" Linh Nhi còn nhỏ không hiểu được nỗi khổ của người, đợi nó lớn lên thì nó sẽ hiểu ra thôi. Người nhanh xem Tiểu Linh Nhi nhắn cái gì."

Ông lão cười ôn hòa nói:

" Tiểu Linh Nhi là một đứa bé ngoan, mỗi tội có đôi chút hiếu thắng mà thôi. Nó luôn lấy con làm mục tiêu để vượt qua nhưng mà... Thôi ta cũng không muốn nói nữa, cái này con tự hiểu được. Chỉ cần nhớ hai đứa là thân tỷ muội là được."

Nói xong thì ông lão mới bắt đầu dùng thần thức xem tin tức mà Lam Linh gửi về, vừa mới bắt đầu thì thần sắc của lão ta có chút cổ quái, sau đó thì thản nhiên cười nhưng sau một lúc thì sắc mặt của lão ta bỗng nhiên trở nên nghiêm túc hơn, càng về sau nét mặt của lão càng nghiêm túc đến cuối cùng thì trở nên ngưng trọng.

Nhìn thấy biến hóa nét mặt của ông lão thì Lam Nguyệt lên tiếng hỏi thăm:

" Gia gia làm sao vậy? Linh Nhi có chuyện gì sao? "

Ông lão lúc này đã thu về hồn niệm, lão ta cầm ngọc giản đưa cho Lam Nguyệt nói:

" Cháu tự mình xem đi."

Lam Nguyệt ngay lập tức cầm lấy ngọc giản truyền tin sau đó ngay lập tức dùng hồn niệm của bản thân quan sát.

Tiếp sau đó nét mặt của nàng ta cũng biến hóa y hệt ông lão, sau một lúc thì nàng cũng đã đọc xong hết nội dung tin nhắn, lúc này nàng đưa trả lại ngọc giản truyền tin cho ông lão sau đó nói: 

" Gia gia thấy việc này thế nào? "

Ông lão nghe vậy thì trầm ngâm một lúc lâu sau mới nói:

" Trước hết cứ đến gặp đối phương một lần, nếu như có thể kết một cái thiện duyên thì cũng không phải là việc gì xấu. Nếu như đối phương có thể gia nhập Lam Gia,Lam Gia chúng ta có thêm một vị cường giả hậu kì gia nhập khi đó thực lực của chúng sẽ gia tăng một mảng lớn đến lúc đó thì cũng không cần nhìn sắc mặt của Thái Gia nữa rồi."

Lam Nguyệt nghe vậy thì gật nhẹ đầu cũng không nói thêm gì nữa cả, dù sao việc này cũng không phải nàng có thể nói lung tung.

Tiếp sau đó hai người nhanh chóng rời khỏi Lâm Nhược Viên đi tới trang viên của Xuân Đức.

- --o0o---

Bên trong tầng 2 nhẫn chứa đồ đặc biệt.

Ở bên ngoài còn chưa đi qua hết một ngày nhưng ở bên trong này đã trôi qua không ít thời gian, lúc này đây Xuân Đức đang ngồi thở hồng hộc. Hắn mới vừa tiến hành đúc luyện xong bộ tiên bảo của Vũ Y, với trình độ luyện khí của hắn hiện này thì việc đúc luyện lại một bộ tiên bảo đã không còn là việc gì khó khăn, quan trọng là có đủ tài liệu hay không thôi.

Nhìn mười món trung phẩm tiên bảo hắc ám hệ đang lơ lửng trước mắt thì Xuân Đức bất giác nở nụ cười, công sức hắn bỏ ra cuối cùng đã được đền đáp xứng đáng. Mười món trung phẩm tiên bảo hình thành nguyên một kiện sáo trang. Tuy không nói là độc nhất vô nhị nhưng mà đi mòn dép cũng khó tìm thấy một bộ như thế này.

Tiên bảo rất quý giá nên đa phần mọi người đều chỉ có 1 kiện hoặc 2-3 kiện là nhiều nên việc một người có nguyên một bộ là vô cùng hiếm, đặc biệt bộ tiên bảo kia lại là cùng một hệ, cùng một phẩm chất, cái này lại cực kì hiếm nữa.

Một khi hình thành sáo trang thì công năng của nó trong nháy mắt tăng lên vài cái đẳng cấp, nếu như mang so một bộ sáo trang 10 món trung phẩm, với 10 món thượng phẩm tiên bảo hình thành một bộ không đồng nhất thì 1 bộ sáo trang trung phẩm mạnh hơn 3 thành so với bộ kia.

Sau khi ngồi nghĩ được một lúc thì hắn lại bắt đầu quay về công việc của mình, hắn bắt đầu tiến hành luyện linh(cường hóa) cho bộ đồ của Vũ Y, vì là làm cho em gái nên hắn vô cùng cố gắng, cái gì cũng muốn đạt tới hoàn mỹ nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK