Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở một khu vực hoang dã cách vương đô Chu Tước Đế Quốc 5000 dặm về phía Đông Nam, nơi này có một căn cứ lớn thuộc về Hắc Ám Giáo Hội. Nhân số ở đây không chỉ đơn giản là một vài ngàn người mà có đến cả hàng chục ngàn người.

Cũng không hiểu vì sao một căn cứ lớn như vậy lại không bị đám người giáo đình với liên minh công lý tiêu diệt đi, lại vẫn cứ để nó tồn tại. 

…….

Xuân Đức sau khi bị áp giải tới căn cứ này thì liền bị đưa đến một căn phòng xa hoa, một tên hắc ám pháp sư sau khi mở ra cửa phòng liền đạp Xuân Đức vào bên trong.

“ Rầm.”

Cả cửa phòng liền đóng kín lại, cùng lúc đó một vách tường ma pháp hiện ra, che giấu cánh cửa khi trước.

Sau khi vào bên trong căn phòng thì Xuân Đức liền thấy ba người khác ở trong này, một tên thanh niên cùng hai thiếu nữ. Ba người này cũng không bị trói tay hay bịt mắt gì cả, cả ba đều được thả tự do, không những thế bọn họ còn được đãi ngộ rất tốt.

Xuân Đức nhìn qua ba người, thấy quần áo trên người bọn họ có chút khác biệt, với khí chất trên người bọn họ cũng khác xa những người khác, không cần đoán hắn cũng biết ba người này hẳn là có thân phận rất cao bên trong đế quốc.

Trong lúc hắn đánh giá ba người kia. Ba người kia lúc này cũng đang nhìn hắn với ánh mắt dò xét. Có điều hai bên cũng chỉ nhìn nhau vậy thôi, cũng không ai nói với ai lời nào cả. Sau khi quan sát nhau vài lần thì ba người kia quay lại việc thưởng thức trà, còn Xuân Đức thì đã lên cái giường gần đó nằm dài ra rồi.

Cảm nhận được sự mềm mại từ lớp đệm bên dưới, Xuân Đức cảm thấy thích thú vô cùng, hít hít mùi hương dịu nhẹ nhưng khi hắn đang tận hưởng thì một âm thanh có phần không vui vang lên.

“ Ngươi đang làm cái gì đó.”

Âm thanh tuy mang theo giọng điệu tức giận nhưng vẫn rất dễ nghe, Xuân Đức đang ôm cái gối lớn lúc này lật người nhìn lại, vừa nhìn thì hắn liền thấy thiếu nữ tóc vàng lúc trước còn đang ngồi uống trà.

“ Chuẩn bị đi ngủ chứ còn làm gì nữa. Có việc gì sao?”--- Xuân Đức rất vô tội hỏi.

Thiếu nữ kia thấy hắn như vậy thì càng thêm không vui nói:

“ Cái giường này là của ta, người không có quyền nằm trên nó ngủ. Nhanh đứng dậy.”

Xuân Đức lúc này cũng nổi lên tính trẻ con, hắn mặt dày nói:

“ Cái giường này làm sao lại là của ngươi rồi, cái giường này là của ta, ta đang nằm lên nó nên nó là của ta. Còn ngươi thì đi qua chỗ khác chơi đi, đừng có ở đây làm phiền ta ngủ.”

Cô gái tóc vàng kia nghe vậy thì tức đến giậm chân:

“ Không phải vậy, lúc trước ta đã nằm lên nó rồi vì vậy nó là của ta, ngươi đến sau làm sao nó lại thành của ngươi được, nhanh đứng dậy, không cho phép ngươi nằm trên giường của ta, nhanh đứng dậy.”

Vừa nói cô gái tóc vàng kia vừa dùng hai tay lôi kéo Xuân Đức đứng dậy, có điều Xuân Đức nhìn không to béo nhưng rất nặng, cô gái kia lôi hắn thì chẳng xi nhê, mà hắn khẽ kéo nhẹ cô nàng một cái thì nàng ta liền nằm úp sấp lên người hắn.

Lâu lâu mới ôm gái, Xuân Đức cảm thấy cơ thể cô bé này thật mềm, mùi hương trên cơ thể của nàng ta cũng rất dễ chịu, tuy cô bé này nhìn chẳng lớn lắm, cũng tầm 16-17 tuổi mà thôi nhưng ngực của nàng ta đã phát triển rất đầy đủ, lúc ép xuống Xuân Đức cũng có thể cảm nhận được một chút.

Ngay khi cô gái tóc vàng kia còn đang ngẩn người, trợn tròn mắt thì Xuân Đức khẽ nhếch môi cười tà, sau đó trước sự kinh ngạc của cô gái tóc vàng cùng với hai người khác ở trong phòng, hắn liền tặng cho cô gái tóc vang kia một nụ hôn thắm thiết.

Hẳn cô gái tóc vàng này hiếm khi hôn người khác nên kỹ thuật hôn môi không được thành thạo cho lắm, lúc đầu nàng ta cứ cắn chặt răng không chịu mở miệng ra, mãi sau mới mở ra.

Ngay khi hai người đang trao yêu thương cho nhau thì hai tiếng gầm thét như cùng một lúc vang lên:

“ Nhanh bỏ cái tay dơ bẩn của ngươi.”

Nghe được tiếng gầm thét này thì cô gái tóc vàng đang cùng hôi môi với Xuân Đức bất ngờ cắn hắn một cái sau đó nhanh chóng vùng thoát, đứng dậy chạy muốn chạy tới bên người cô gái còn lại.

Nhưng mà nàng ta còn chạy kịp chạy đi lại bị Xuân Đức kéo lại lần nữa, ngày lập tức cô gái tội nghiệp lại quay về vòng tay của ác ma. Cùng lúc này tên nam tử thứ 2 ở trong phong cũng đánh tới Xuân Đức.

Nhìn thấy như vậy thì Xuân Đức rất không biết xấu hỗ, hắn lúc này nâng lên cái gái tóc vàng làm lá chắn, tên nam tử đang lao tới thấy vậy thì vội thu về nắm đấm.

Nhưng vào lúc này, ngay khi hắn vừa thu về nắm đấm thì bất ngờ lại chúng ám chiêu của Xuân Đức, chân hắn như bị vật gì đụng phải, cả người không tự chủ ngả về phía trước, nằm lên trên người cô gái tóc vàng.

Hắn với Xuân Đức cùng với cô gái tóc vàng hình thành thế bánh mì kẹp chả. 

Ngay khi ba người đang ở tư thế có phần nhạy cảm này thì cửa phòng một lần nữa được mở ra. Đi vào bên trong này là ba cô gái.

“ Rầm.”

Cánh cửa lại một lần nữa bị đóng lại, lúc này mấy cô gái kia mới chú ý đến tình cảnh hiện tại ở trong phòng, khi nhìn thấy tư thế của ba người Xuân Đức thì mấy cô gái kia đâu tiền là trợn to đôi mắt, tiếp sau đó liền hét toáng lên.

“ A a a a a. A a a a.”

“ Các ngươi đang làm gì vậy…’’ 

Ba cô nàng kia lập tức lấy tay che mặt nhưng mà ánh mắt lại len lén nhìn qua khe hở bàn tay.

Nghe được tiếng hét của ba cô gái kia thì cô gái tóc vàng đang nằm trên người Xuân Đức lúc này liền cố gắng giãy dụa, mặt cô nàng đã đỏ như trái cà chua rồi, hai mắt thì đang ngân ngấn nước mắt giống như là sắp khóc đến nơi vậy.

Cảm nhận được cô gái tóc vàng cử động,tên thanh niên lúc này cũng đã phản ứng lại, hắn nhanh chóng đứng dậy sau sau đó kéo cô gái tóc vàng ra khỏi vòng tay của Xuân Đức, lần này Xuân Đức cũng không có trêu chọc cô gái tóc vàng tiếp, hắn để yên cho cô nàng đứng dậy.

Lúc này đây, sau khi tên thanh niên kia đã lấy lại bình tĩnh thì dùng ánh mắt không mấy thân thiện nhìn Xuân Đức phát ra lời khiêu chiến.

“ Bắt nạt một cô gái thì có gì là giỏi giang nếu muốn chứng tỏ rằng bản thân ngươi là kẻ mạnh thì hãy cùng ta đánh một trận.”

Đối với lời khiêu chiến đến từ người thanh niên Xuân Đức chẳng buồn để ý, một con côn trùng bé nhỏ mà thôi, dùng làm đồ chơi mua vui một chút lại tưởng bản thân có giá trị. Nếu không phải dạo gần đây tâm tình của hắn luôn rất tốt thì đã sớm thanh lý đám người trong này rồi.

“ Ngoáp ngoáp… Vô vị quá… Thôi ta ngủ.”

Xuân Đức ngáp dài một cái rồi ôm gối quay qua một bên nằm ngủ.

Thấy Xuân Đức không thèm quan tâm đến lời khiêu chiến mà bản thân phát ra thì tên thanh niên kia rất tức giận, sắc mặt của hắn lúc này vô cùng âm trầm. 

Bàn tay của hắn lúc này nắm chặt, cả người hắn bỗng nhiên ánh lên ánh sáng bạc, sau đó hắn dùng tốc đồ rất nhanh đánh thẳng về đầu của Xuân Đức, nhìn từ biểu hiện bên ngoài thì tên này đúng thật là muốn giết Xuân Đức mà không phải giỡn chơi.

Mấy cô gái bên trong phòng thấy như vậy lại một lần nữa che miệng lại. Xuân Đức đang nằm quay vào bên trong, cảm nhận được sát khí nhàn nhạt đánh úp lại thì không khỏi nhắn mày.

“ Đi chỗ khác chơi đi. Đừng có làm phiền ta.”

Xuân Đức đang nằm cũng chẳng buồn xoay người, hắn lạnh nhạt nói một câu như vậy.

Ngay khi hắn vừa dứt lời, tên thanh niên đang lao đến hắn với khí thế hùng hổ đột nhiên bay ngược về phía sau. Trong quá trình bay ngược về phía sau thì hắn liên tục nốc thốc nôn tháo.

“ Ầm…”

Cả thân hình 1m8, nặng 70-80 cân đập thẳng lên vách tường phát ra tiếng động trầm đục, tên kia sau khi đập thẳng lên vách tường thì còn dính trên vách tường vài giây, sau đó mới từ từ rớt xuống.

Xuân Đức ra tay cũng rất có chừng mực, tên kia sau khi bị như vậy cùng lắm là cả đời tàn phế hoặc sống đời sống người thực vật, chứ không thể chết được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK