“ Phanh… Rắc…”
Ngọn giáo bóng tối đâm lên giữa trên Trảm Long Kiếm, phát ra âm thanh nổ vang đồng thời bắn ra uy năng thật lớn khuếch tán ra ra xa xa, đẩy lùi mấy tên đứng ở bên trung niên nam tử ra xa xa.
Trảm Ma Kiếm bị siêu cường lực trượng trùng kích trong một sát na liền phát ra âm thanh rạn nứt, nơi hai kiện binh khí va chạm trên thân Trảm Ma Kiếm hiện lên vô số vết nứt như mạng nhện, nếu không phải lực lượng khổng lồ từ “Ngọn giáo bóng tối” phần nhiều đều thông qua “ Trảm Ma Kiếm” truyền lên trên người trung niên nhân thì “ Trảm Ma Kiếm” đã sớm vỡ vụn rồi.
Có điều trung niên nhân nhận phải cự lực lớn như vậy trùng kích thì giống viên đạn pháo bay ngược về phía sau, trên đường đi đụng chết vô số Hải tộc cùng Hải thú, cuối cùng là đâm sầm vào bên trong một ngọn núi,dẫn tới đất rung núi chuyển.
Về phần Bóng Ảnh thì không tránh không né, mặc kệ có long ảnh khổng lồ kia đánh lên thân thể hắn.
“ Ầm ầm ầm…”
Phía bên ngoài cơ thể hắn hiện lên một tầng gợn nước, long ảnh khổng lồ kia đánh lên thân thể Bóng Ảnh thì đều bị tầng gợn nước này hấp thu đa phần lực công kích, chỉ có một phần nhỏ là Bóng Ảnh phải hứng chịu.
Một chút lực lượng kia sau khi đi vào bên trong thân thể hắn thì cũng bị “ Bất tử ma thân” của hắn hấp thu đi sạch sẽ, cứ như vậy một đòn của của trung niên kia đến cả cọng lông của Bóng Ảnh cũng đã thương không tới.
Bóng Ảnh cảm nhận được việc này thì nhe răng ra cười, Hắn nhìn đám cường giả Hắc Sa Linh khinh miệt nói:
“ Kim Long bộ tộc cũng không gì hơn cái này, chỉ có một chút lực lượng như vậy thì đừng nói là giết ta, đến làm ta bị thương cũng không thể.”
Bóng Ảnh tay khẽ vẩy một cái, từ bên trong núi sâu nơi kia “ Ngọn giáo bóng tối” hóa thành một vệt sáng màu đen phá không bay ra, thoáng cái nằm trong lòng bàn tay hắn.
Bóng Ảnh tay cầm “ Ngọn giáo bóng tối” nhìn qua tất cả mọi người âm trầm cười nói:
“ Cùng tiến lên đi, hôm nay đánh một trận cho vui vẻ, ta cũng chán việc cả ngày đi giết đám tạp ngư kia rồi, chẳng thú vị chút gì.”
Đúng đúng lúc này từ cái đống đổ nát nơi xa, một tiếng gầm giận dữ truyền ra:
“ Đáng chết, nghiệt súc ngươi đáng chết.”
Cả tòa núi lớn nơi xa thoáng cái sụp đổ, từ sâu bên trong truyền tới tiếng rồng gầm, cùng lúc đó vô tận kim quang phóng lên cao.
“ Ầm….”
Trung niên nam tử bay ra bên trong, toàn thân hắn đã long hóa gần hết, trên thân bao phủ một lớp vãy màu vàng, phát ra kim quang chói mắt. Trong tay hắn cầm “ Trảm Ma Kiếm” trực tiếp lăng không chém xuống.
Bóng Ảnh nhìn trung niên phía bên trên cao, hắn nhe răng cười, tay hắn nâng, từ trong tay hắn bắn ra một đoàn “ Hỗn độn thiên thủy” hóa thành một tấm cự kiên.
“ Ầm”
Cự khiên dưới một kích toàn lực thì không một chút hao tổn, còn “ Trảm Ma Kiếm” sau khi chém lên “ Cự khiên” thì lập tức vỡ nát thành vô số mảnh, linh tính mất hết, khí linh hủy diệt, trung niên nhân cũng bị phản trấn mà bay ngược về phía sau. Trong miệng còn trào ra cả máu tươi
Bóng Ảnh thấy vậy thì thu hồi “ Cự khiên” tay nâng “ Ngọn giáo bóng tối” nhắm thẳng đầu tên trung niên nam tử mà phóng đi, có điều hắn còn chưa kịp động thủ thì mấy tên cường giả Hắc Sa Linh đã đồng thời hét lớn:
“ Ngăn hắn lại”
Một đám cường giả “ Hằng vương tiên cảnh” đồng thời xuất thủ ngăn hắn lại.
Trong miệng một lão giả trọc đầu phun ra một đoạn sợi dây màu hồng, sợi dây kia vừa bay ra ngoài đón gió mà lớn thoáng cái hóa thành một sợi dây dài mấy chục dặm, sau đó phân liệt thành vô số sợi dây, vô số sợi dây kia đột nhiên biến mất ngày sau đó liền đã xuất hiện trên người Bóng Ảnh, quấn lấy hắn.
Lão trọc đầu trong trong tay quyết ấn biến đổi, miệng khẽ quát..
“ Phệ”
Vô số sợi dây kia như là là vật sống, sau một tiếng của lão giả thì trở nên điên cuồng, cả đám ngóc đầu lên sau đó đâm xuống, muốn xuyên vào bên trong thân thể Bóng Ảnh.
Có điều tất cả những sợi dây kia đều bị tầng nước mỏng phía bên ngoài ngăn lại, bọn nó cố gắng thế nào cũng không thể vào trong
Lão già trọc đầu thấy vậy thì sắc mặt khó coi vạn phần, phảng phất như đối với hiệu quả của hoàn này hoàn toàn không hài lòng, hai tay hắn ở trước người bay lượn, từng đạo ánh sáng màu hồng nhạt bay lên.
Trên vô số sợi dây đang quấn trên người của Bóng Ảnh đồng dạng tản mát ra từng đạo ký hiệu, thoáng cái đem Đế Dạ bao vây lại, kỳ dị lực lượng ở bên trên sợi dây điên cuồng trùng kích muốn phá tan phòng ngự của Bóng Ảnh
Bóng Ảnh giống như là đã xem chán, hắn lúc này cũng là một mặt không vui.
“ Đám cặn bã các ngươi chỉ có thể dùng mấy thứ thủ đoạn thấp kém này tới đối phó ta. Các ngươi làm ta quá thất vọng rồi.”
Bóng Ảnh lạnh lùng nói, hắn cả người gồng lên một cái, một đợt sóng năng lượng hắc ám từ bên trong thân thể hắn tuôn ra, chấn văng tất cả những sợi dây màu hồng nhạt kia, sau đó hai tay hắn bắt lấy mấy sợi dây kia. Mấy sợi dây trong tay hắn điên cuồng giãy dụa muốn thoát đi nhưng không tài nào thoát được.
“ Phừng”
Một ngọn “Ma diễm” bùng lên trong tay hắn, thoáng cái đem tất cả những sợi dây kia đốt thành tro tàn. Bóng Ảnh làm xong thì lãnh đạm nhìn mấy người Hắc Sa Lĩnh nói:
“ Còn chiêu thức gì, thần thông gì thì nhanh lấy ra đi, bằng không các ngươi liền phải chết rồi.”
Lão giả trọc đầu giống như không nghe lời Bóng Ảnh nói, sắc mặt hắn đại biến, cả kinh nói:
“ Đây là lửa gì, vì sao cả tiên khí cũng có thể đốt rụi.”
Đúng lúc này tên trung niên khi trước không biết từ khi nào lại đứng lên, trong miệng hắn khẽ quát:
“ Long Hành Thiên Hạ”
Tay trái trung niên giơ lên cao cao, một đoàn kim quang cực lớn hiện ra, hóa thành một con Kim Long như thực chất lao về phía Bóng Ảnh
Bóng Ảnh nhìn thấy con Kim Long rít gào mà tới thì gật đầu nói:
“ Có chút tiến bộ rồi đấy, có điều như thế thì chưa đủ.”
Ma trảo hắn nâng lên, đợi cho Kim Long đến gần thì mạnh mẽ vỗ ra một chưởng.
“ Ầm…”
Cả con Kim Long trong nháy mắt bị Bóng Ảnh đập cho bể nát, hóa thành đầy trời Kim Quang bay tán lạc
Thấy Kim Long không chịu nổi một đòn thì trung niên kia hai mắt mở ra thật lớn, hắn lúc này há miệng phun ra một búng máu.
Kim quang đang phiêu tán bên trong không trung nhất thời một lần tụ lại hóa thành một con Kim Long to lớn, khí tức trên thân tăng thêm mấy phần,không những thế bên trong còn ẩn chứa một tia long uy của long thần.
Con Kim Long kia ngửa đầu rống lớn một tiếng,một tiếng rống này trấn cho đám Hải tộc cùng Hải thú gần đó chết không sót một con, duy chỉ mấy tên Hằng Vương Tiên Cảnh là còn sống nhưng là sắc mặt tái nhợt. Tất cả bọn họ đều cảm thấy được uy áp đang sợ bên trong con Kim Long kia.
Bóng Ảnh nhìn Kim Long bên trên bầu trời thì cười lạnh nói:
“ Không gì hơn cái này. Nếu là long thần ở nơi này dùng uy áp của hắn còn chưa chắc đã trấn áp được ta chứ nói gì chỉ một tia. Thôi được rồi, đã không còn gì đặc sắc, các ngươi chết được rồi.”
Ngay lúc Bóng Ảnh muốn tiếp tục chơi đùa thì Xuân Đức bên kia bỗng nhiên lên tiếng:
“ Giết đi bọn chúng đi Ảnh thời gian cho chúng ta không nhiều. Có kẻ khó chơi sắp đến nơi này.”