Xuân Đức cũng như ngày hôm qua tìm một căn phòng khách quý để tiện quan sát, còn Kiều Kiều thì đi gặp người điều hành để xếp lịch chiến đấu.
...........
Rất nhanh Kiều Kiều đã được lên tiếp tục thủ lôi đài, người chủ trì đi đến bên cạnh Kiều Kiều giới thiệu:
" Có thể những đồng đạo ở bên dưới có người không biết, đây là người thủ lôi đài đã liên tiếp thắng 19 trận Kiều Vô Tinh, hôm nay nàng liệu có tiếp tục giữ được liên thắng 39 trận liên tiếp hay không xin mọi đặt cược. Tỉ lệ 1:1"
Sau câu nói này người phía dưới bắt đầu điên cuồng đặt cược. Không tới 10 phút số lượng linh thạch đặt cược đã nhiều vô cùng. Có thể có một thế lực trung đẳng gia tộc tiêu sài thả cửa một năm.
Ở bên dưới đài cũng có vài thanh thiếu niên lưu ý tới Kiều Kiều, ở trong một phòng khách quý đang có hai thanh niên uống trà với nhau, một người nói:
" Lưu Sa huynh muốn hay không xuống khiêu chiến nàng, ta thấy cô nàng này cũng không tệ."
Một người thanh niên khác đánh giá Kiều Kiều thêm một lần nữa sau đó nói:
" Chỉ là một Nguyên Anh nho nhỏ vậy mà cũng có thể đi tới bước này ta cũng muốn xem nàng còn có chiêu bài gì nữa."
Nói xong hắn đi ra khỏi căn phòng khách quý bước xuống chiến đài, đối mặt với cô gái trước mắt hắn không cảm thấy cái gì đặc biệt cả, hắn có thể tùy tay giải quyết nàng vậy.
" Tại hạ Lưu Sa xin được lãnh giáo."
Bên trong đầu Kiều Kiều vang lên âm thanh của Xuân Đức:
" Giống như hôm qua mọi thứ đã có ca ca rồi, yên tâm."
Kiều Kiều không hề phản kháng Xuân Đức lại tiếp nhận khống chế thân thể nàng thêm một lần nữa, khí chất cả người Kiều kiều trong nháy mắt biến đổi, từ một cô gái nhu thuận yếu đuối biến thành kẻ giết người máu lạnh, một ánh mắt quét qua khiến cho trái tim Lưu Sa thắt lại.
" Mời."
Kiều Kiều vươn tay ra một thanh đoản kiếm đen thui bốc lên hắc ám khí tức đậm đặc, từ trận 20 có thể sử dụng vũ khí đây là quy định. Có thể Tà Kiếm, Kiều Kiều giống như một sát thủ chính hiệu.
Đối diện Lưu Sa ổn định lại tâm tình cũng lấy ra một cây trường thương, cả cây trường thương phát ra khí tức lạnh lẽo thấu xương.
Kiều Kiêu lúc này thân mình mờ nhạt cuối cùng biến mất trước con mắt mọi người, Lưu Sa đối diện cũng thất kinh vì hắn dùng tinh thần lực cũng không dò sét được Kiều Kiều nơi nào.
Một loại áp bách, cùng sát ý lạnh lẽo đến thấu xương tán phát ra. Đến cả người bên dưới võ đài cũng là một trận nuốt nước miếng. Lưu Sa không chịu nổi cái loại cảm giác ngột ngạt hắn hét lớn đánh ra một thương.
Ầm âm
Trên chiến đài bị thủng lỗ chỗ do mũi thương xuyên phá nhưng đến cái bóng của Kiều Kiều hắn cũng không thấy, bỗng nhiên người bên dưới đài kinh hô một tiếng, Lưu Sa cũng cảm thấy cái gì không đúng nhìn xuống dưới cổ không biết từ khi nào đã có một thanh hắc kiếm kề sát cổ hắn, chỉ thiếu một chút là yết hầu của hắn bị cắt đứt,hắn gian nan nói:
" Ta chịu thua. "
Nghe hắn chịu thua Kiều Kiều cũng buông hắn ra lui ra một khoảng cách xa, cả người khí chất lạnh lẽo kia biến mất lại biến trở về một cô gái nhu nhược thiên chân vô tà, ai cũng có thể bắt nạt.
Cứ như vậy trận đầu tiên Kiều Kiều không gặp một tí chắc chở nào vượt qua, đến những lượt sau cũng như vậy. Thường thường đối thủ của nàng không bị dính ám chiêu rớt đài thì cũng bị kĩ năng ám sát siêu quần của nàng bức xuống đài.
Nhất là trận thứ 38 có một tên bị Kiều Kiều đùa dai, nàng không có ngay lập tức bức tên kia xuống đài mà ở xung quanh hắn thi thoảng cho hắn một cước vào mông, tên kia tức điên liên tục gầm thét nhưng cũng chẳng được gì cả, cuối cùng vẫn là bị Kiều Kiều đạp xuống đài.
Đến trận 40 thì thực lực địch thủ của Kiều Kiều đã là Luyện Hư cảnh rồi nếu là bình thường có thể đánh đến trận 20 đã là kì tích, còn muốn đánh lên trên chỉ là mộng tưởng nếu không phải Xuân Đức ăn gian thì còn lâu mới có được thành tích thế này. Hơn hai đại cảnh giới không biết là thằng ngu nào nghĩ ra cái quy định này.
Trung niên nhân trước mặt Kiều Kiều nhìn nàng mỉm cười nói:
" Tiểu cô nương đúng là một đời thiên kiêu của Thiên Long vực chúng ta nếu đồng ý thì ta có thể tiến cử tiểu cô nương vào Thiên Long học viện."
Kiều Kiểu, nhếch miệng lên lộ ra một cái răng kểnh nói duy nhất một từ:
" Chiến"
Để vừa giúp bản thân tăng cường thực chiến cùng lúc giúp cho Kiều Kiều quan sát Xuân Đức chỉ dùng lực lượng gần như địch thủ mà thôi. Lấy ra một tấm khiên bằng diệu tinh cùng một thanh kiếm cũng bằng diệu tinh, Kiều Kiều bỗng chốc trở nên thần thánh.
Trung niên cảm nhận được biến hóa của Kiều kiều cũng không dám lãnh đạm lấy ra một thanh đại kiếm.
Keng keng keng keng
Chiêu thức Kiều Kiều sử dụng đơn giản vô cùng chỉ có bốn bước: Cực tốc di chuyển -> Chống đỡ -> Phản công-> Tiếp tục phản công.
Kỹ năng liên hoàn chém càng đánh càng mạnh từ lúc ban đầu trung niên kia có thể nhẹ nhàng chống đỡ được nhưng càng về sau càng khó, bị Kiều Kiều dây dưa không tài nào thoát ra chỉ có thể ngạnh kháng, còn việc dùng pháp lực ở cự ly gần thế này thì không mấy thằng ngu dùng.
Xuân Đức đang điều khiển Kiều Kiều vừa suy nghỉ vậy thì tên trung niên kia dùng một thức Kiếm Liệt Bạo khiến cả hai bay ngược mà ra. Bị ăn một kiếm này Kiều Kiều lông tóc không hao còn trung niên thì thê thảm vô cùng, cả người hắn máu me tùm lum, thấy cảnh này cơ thể Kiều Kiều khẽ run lên.
Mặc dù thân thể này được Xuân Đức điều khiển nhưng một phần vẫn là Kiều Kiều nắm giữ, phản ứng run sợ chính là phản ứng tự nhiên của thân thể này không thể bị khống chế.
Những người tinh mắt đều nhận thấy biểu hiện khác thường của nàng, ở phòng khách quý Lưu Sa cũng thấy được cảnh này thì không khỏi than:
" Cô gái này thật kì lạ chỉ thấy chút máu mà đã sợ hãi cả người run lên, không biết nàng làm sao lại luyện ra sát khí khi trước nữa."
Ở một phòng khác đang có mấy người của Thiên Long Học Viện đang nhìn trận đấu này, ngồi ở đằng trước là một ông lão cùng một bà lão. Bà lão lên tiếng than trách:
" Con bé này đúng là một thiên tài chiến đấu nhưng tâm tính quá thiện lương rồi, đáng lý trước khi tên kia đánh ra một kiếm kia thì nàng có thể cho hắn nhất kiếm trí mạng vậy mà lại buông tha tấn công thay vào là phòng thủ. Sau này nàng vào học viện chúng ta nhất định phải dạy bảo lại"