Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi kết giới mở ra thì còn hơn 800 tên hộ vệ thánh cấp cũng an toàn rút khỏi, trên người tên nào tên nấy vết thương chất chồng, có gần 1/3 người là bị mất một bộ phận cơ thể, mà không biết bên trong nước dãi con xà vương có ẩn chứa cái gì mà khiến cho vết thương của những người này không thể lành lại được. 

Vèo vèo vèo 

Không dứt mũi tên pháo được bắn ra( mũi tên kiểu như pháo lùn trong đế chế đấy nói vậy anh em dễ tưởng tượng) đâm thẳng vào cơ thể, đầu, trong miệng của con xà vương nhưng ngoại trừ làm nó bay vài mảng lông lộ ra thịt ở bên dưới ra thì không có tác dụng gì cả. 

Như bị chọc tức con dị thú vương kia điên cuồng gào rú cùng tấn công kết giới, tiếng gào rống của nó bị kết giới hạn chế mà vẫn có thể xuyên qua một chút phát ra bên ngoài, âm thanh này nghe như tiếng trẻ con bị ai đó bóp cổ vậy. Chói tai, thê lương vô cùng, tu vi cao không sao, tu vi thấp thì tai bị chảy máu đầu óc choáng váng. 

" Thật mạnh mẽ, con thú này không biết là thuộc đẳng cấp nào. Nếu không có hạn chế kết giới thì chúng ta không phải đối thủ của nó rồi." Tử Uyên nhìn con dị thú xà vương nói. 

Mộc lão ở bên cạnh thấy cảnh này thì mày nhăn tít lại, trầm giọng nói: 

" Thánh nữ con dị thú này thực lực quá mạnh, chúng ta không thể xé mở phòng ngự của nó, ngài nhanh gửi tin xin trợ giúp từ Ác Ma Thành." 

Mai Anh quả thực có chút không cam lòng, nàng lần đầu dẫn đội ra ngoài săn giết, vừa ra bên ngoài liền phải xin trợ giúp, cái này quả thật hơi mất mặt mũi nhưng suy nghĩ một chút nàng vẫn là xin trợ giúp. Tuy chỉ mới giao kích một chút nhưng nàng biết con dị thú rắn kia không phải những người ở đây có thể đối phó được. 

Lấy ra một tấm ngọc màu đen to bằng hai bàn tay người lớn gộp lại, phủ khắp tấm ngọc là những hoa văn màu đỏ quỷ dị, Mai Anh nhỏ một giọt máu lên tấm ngọc kia, tấm ngọc lập tức sáng lên ánh sáng đỏ yêu dị, cùng lúc đó hình ảnh của Tà Long hình thành xuất hiện trước mắt mọi người. 

Hình chiếu của Tà Long xuất hiện không có hỏi thăm Mai Anh cái gì mà nhìn trận chiến khu vực trung tâm, nơi mà đàn dị thú rắn đang bị vây khốn bởi kết giới, thấy con xà vương dị thú ba đầu kia đôi mắt Tà Long híp lại thành một đường kẻ. Sau một lúc hắn quay lại nhìn Mai Anh nói: 

" Cố gắng cầm chân nó, không cần tấn công nữa chỉ cần gia cường kết giới đợi người tới giúp, nghe rõ chưa? " Âm thanh của Tà Long rất bình thường nhưng lại mang theo ý chí khiến người phải tin phục. 

Mai Anh cúi đầu cung kính nói: 

" Đã rõ, Tà Long đại nhân." 

Cùng lúc này hình ảnh Tà Long tán đi, tấm ngọc kia lại quay về hình dạng ảm đạm như lúc ban đầu. Thiên Tuyết lúc này mới coi thường nói:

" Long thúc cả ngày làm bộ làm tịch, bớt giả bộ đi thì chết ai. Lúc nào cũng cái bộ mặt lạnh tanh như vậy vui lắm sao? " 

Mai Anh ở bên cạnh cười cười: 

" Nha đầu ngốc, trước mặt nhiều người như vậy mà ngươi không giữ một chút thể diện nào cho đại nhân sao? Không sợ lúc về bị đại nhân trừng phạt." 

Thiên Tuyết bỉu môi nói: 

" Long thúc cả ngày không tắm nắng thì cũng nằm ngủ. Với muội cũng không sợ thúc ấy." 

Đang lúc hai người nói chuyện thì từ phía xa bay tới một cái thân ảnh khổng lồ, phương hướng kia là từ Ác Ma Điện. Rất nhanh trong tầm mắt mọi người xuất hiện một bộ xương cốt màu xanh to lớn mang theo khí thế chia cắt thiên địa, ngồi ở bên trong đầu bộ xương kia là một trong mấy đại cự đầu Ác Ma Điện, Đại Bạch. 

Đại Bạch không có lại chào hỏi mọi người mà trực tiếp đi xuống gần nơi đang giam cầm con quái xà kia. Bộ xương cốt màu xanh thân cao vạn mét một tay cầm Tà Kiếm tay còn lại cầm cốt kiếm. 

Song kiếm cùng chém xuống không gian lập tức băng liệt nhưng rất nhanh liền khép lại, trình độ không gian cứng rắn bây giờ đã viễn siêu trước kia rất nhiều nên độ phá hư của Tà Kiếm cùng Cốt Kiếm cũng bị hạn chế. 

Cùng lúc song kiếm bổ xuống thì kết giới cũng bị triệt tiêu, càm nhận được nguy hiểm con rắn vương lập tức làm ra động tác né tránh, nó tuy nhanh nhưng vẫn bị chém xuống cùng lúc hai cái đầu. 

Gào Gào gào 

Cái đầu màu đỏ duy nhất còn lại gào rú thê lương nhưng dưới con mắt khó tin của mọi người hai đầu còn lại vừa bị chặt lập tức mọc lại, lần này con rắn vương không tránh mà cắn tới bộ xương cốt. 

Đại Bạch lại điều khiển cho khô cốt liên tục chém xuống con dị thú, lấy công làm thủ đây luôn là biện pháp tốt nhất. 

Keng keng keng... phập phập.... phụt phụt 

Hai bên giao thủ, liên miên bóng kiếm chém xuống, đầu con quái vật cũng tung bay tứ phía nhưng ngay lập tức lại mọc lại cứ như tôn ngộ ghê vậy. Có nhiều lần con quái vật dùng hàm răng ngạnh kháng công kích từ Tà Kiếm cùng Cốt Kiếm khiến cho phát ra những tiếng đinh tai nhức óc. 

Mọi người ở xung quanh xem mà tí nữa cắn đứt đầu lưỡi, chỉ thấy bộ xương cốt cùng con dị thú không có bay lượn tứ tung mà ở ngay tại chỗ đánh nhau. Nhất kiếm hạ xuống một cái đầu bị chặt đứt văng ra xa, bộ xương bị con rắn cắn một phát cũng phát ra tiếng kẻo kẹt. 

Hai bên như hai thằng điên không chết không thôi vậy. Thực tế mà nói thì Đại Bạch cũng không muốn tình cảnh như thế này làm gì nhưng ai bảo đám dị thú quái quỷ này lại có năng lực kháng pháp thuật gần như tuyệt đối đâu. 

Chỉ là một con dị thú cấp thấp vậy mà bị pháp thuật của một tên Bất Diệt Cảnh đánh chúng cũng không hề hấn gì, còn tung tăng chạy đi. 

Nhưng cái gì cũng có cực hạn, cuối cùng tốc độ tái sinh của con dị thú rắn càng ngày càng chậm, đến lúc cuối bị chém thành mấy chục khúc. Đám dị thú này linh trí cực thấp một khi đã gặp kẻ nó cho là địch nhân thì nhất định phải là người chết ta sống mới thôi. 

Tiện thể làm luôn, Đại Bạch huy song kiếm hóa thành bóng mờ liên chục chém, không qua mấy chục hộ hấp sau tất cả đám dị thú bị chia làm mấy khúc, tuy cũng có vài con thực lực không kém nhưng tốc độ tái sinh không như con đầu đàn nên rất nhanh liền treo. 

Xử lý xong đám dị thú, Đại Bạch đi xuống gần nhìn đám thi thể. Hắn cau mày nói: 

" Sinh mệnh thật cường hãn, đã thành dạng này còn không chết hẳn." 

Mọi người lúc này cũng tiến lại gần nhìn thì không khỏi thất kinh, vô số huyết nhục đang ngọa nguậy như muốn sống lại nhìn kinh dị vô cùng. 

Nhìn Mai Anh, Đại Bạch nói: 

" Hôm nay nghĩ đi săn, đưa tất cả chiến lợi phẩm trở về." 

Giao phó xong Đại Bạch lại trở về bộ xương, hai thanh cự kiếm bị bộ xương đeo sau lưng còn tay nó thì nắm lên mấy khúc thịt của con xà vương bay về Ác Ma Thành trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK