Mục lục
Cân Cả Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xuân Đức cùng với Á Nhĩ Đặc nói chuyện với nhau rất vui vẻ, về phần cô gái Lam Bách Hợp đi theo Á Nhĩ Đặc ở bên cạnh lại rất kiệm lời, rất lâu mới nói một câu, có vẻ như nàng ta cũng không thuộc tiếp người thích nói nhiều.

Sau khi hai người trò chuyện với nhau được cả tiếng thì cô gái xinh đẹp lúc trước lần nữa bước ra ngoài, theo phía sau là Lan Đóa, lúc này cô bé đã thay đổi một bộ váy màu xanh nhìn thanh thuần đáng yêu vô cùng.

Vừa nhìn thấy Lan Đóa thì Xuân Đức liền cho cô bé một cái ánh nhìn khích lệ. Sau đó mỉm cười nói:

“ Tiểu Đóa mặc bộ đồ này rất xinh đẹp nhưng sao chỉ chọn một bộ vậy, anh không phải đã nói là nên chọn nhiều một chút sao, vừa mặc ở nhà, vừa mặc ở ngoài.”

Cô gái phục vụ lúc này cười nói:

“ Thực ra tiểu thư Lan Đóa đã chọn được không ít bộ đồ thích hợp, bây giờ đang được người gói lại, đợi một chút sẽ có người mang ra cho ngài.”

Xuân Đức nghe vậy thì mới chợt nhớ ra mình không cho cô bé Lan Đóa cái nhẫn chứa đồ nào cả, lúc này hắn tìm kiếm trong túi mình 3 chiếc nhẫn chứa đồ cấp thấp sau đó đưa cho Lan Đóa nói:

“ Anh quên mất, Tiểu Đóa lại đây anh đưa cho cái này.”

Lan Đóa thấy hắn lấy ra ba cái nhẫn thì không khỏi tò mò, cô bé ngay lập tức chạy lại bên cạnh hắn. 

Xuân Đức lúc này mỉm cười nói:

“ Cái này gọi là nhẫn chứa đồ, sau này Tiểu Đóa thích cái gì thì có thể bỏ vào bên trong. Một cái này anh cho Tiểu Đóa đựng quần áo, cái này đựng đồ ăn vặt còn cái này thích làm gì thì tùy Tiểu Đóa. Bây giờ anh dạy cho em biết cách làm sao để sử dụng.”

Nhìn Xuân Đức mang nhẫn trữ vật đưa cho Lan Đóa lại còn đang dạy cô bé cách sử dụng thì nhiều người ở xung quanh hâm mộ không thôi. Phải biết giá trị của một chiếc nhẫn chứa đồ tại thế giới ma pháp này rất cao. Với không phải ai cũng có thể mua được.

Dù là nhẫn trữ vật có cấp bậc thấp nhất thì cũng không phải một người bình thường có thể sở hữu được đấy. Vậy mà Xuân Đức lại tùy tiện lấy ra ba cái nhẫn trữ vật đưa cho cô em gái, không cần nói cũng biết thân phận của Xuân Đức không tầm thường.

Á Nhĩ Đặc ở bên cạnh hỏi:

“ Cậu làm sao có nhiều như vậy nhẫn trữ vật, có thể hay không bán cho tôi một cái không?” 

Xuân Đức vừa dạy xong cho Lan Đóa xong cách sử dụng nhẫn chứa đồ, nghe Á Nhĩ Đặc hỏi thì kỳ quái nói:

“ Trên tay cậu còn không phải đang đeo một cái trung cấp giới chỉ sao? Còn muốn mua thêm làm gì?”

Á Nhĩ Đặc nói:

“ Là muốn tặng cho bạn gái tôi một cái. Muốn mua thứ này còn cần phải đợi 3 tháng nữa khi mở hội trợ quý tộc thì mới có người bán. Vì vậy thấy cậu có nhiều như vậy giới chỉ nên muốn mua một cái đỡ mất công đi mua.”

Xuân Đức nghe xong thì có vài phần hiếu kỳ nói:

“ Nghe cậu nói thì hình như thứ này rất có giá trị thì phải, đã vậy lại còn cần cái gì đại hội quý tộc gì gì đó mở cửa mới mua được. Tôi vốn nghĩ chỗ này cũng bán chứ.”

Á Nhĩ Đặc cảm thấy tò mò nói:

“ Vô Tà, cậu có phải hay không là từ thế giới khác đi tới nơi đây, đến cả điều này cũng không biết. Nhẫn không gian không chỉ đơn giản là vật phật chứa đựng mà còn tượng trưng cho địa vị của bọn họ trong xã hội. Hơn nữa chế tác bọn nó rất khó, vì vậy số lượng cũng rất có hạn. Giá trị cái thấp kém nhất cũng là gần 5 vạn đồng vàng đấy.”

Nghe tới số tiền lớn như vậy thì Xuân Đức cũng có đôi chú kinh ngạc, không ngờ cái thứ trong mắt hắn chẳng khác gì sắt vụn lại có giá cao như vậy. Lan Đóa ở cạnh đó nghe nói như vậy thì liền nhìn xuống ba chiếc nhẫn đang đeo trên tay cô bé. Suy tính một chút thì cô bé thấy trước mắt toàn là tiền vàng rồi.

Có điều kinh ngạc thì kinh ngạc nhưng cũng không làm cho Xuân Đức quá kích động, dù sao làm xong nhiệm vụ ở thế giới này thì tiền có nhiều cũng không mang đi được.

Hắn lúc này cầm ra một nắm nhẫn chứa đồ nói:

“ Cậu chọn lấy một cái cho bạn gái đi, thứ đồ chơi này tối có rất nhiều, cũng không có dùng tới.”

Lần này đến lượt Á Nhĩ Đặc trợn to mắt, không nhưng hắn mà những người khách xung quanh trợn to mắt lên mà nhìn.

Á Nhĩ Đặc lắp bắp nói:

“ Cậu lấy đâu ra nhiều như vậy?” 

Xuân Đức nhìn biểu hiện của Á Nhĩ Đặc thì rất vui vẻ, hắn cảm thấy đôi khi làm phú hào cũng thật tốt, về phần mấy chiếc nhẫn này đương nhiên là do Xuân Đức giết người cướp của mà có, tuy mỗi đội ngũ chỉ có một hai người mang nhưng giết nhiều như vậy, số lượng nhẫn chứa đồ của hắn không thiếu. Có điều Xuân Đức cũng đâu có dại mà nói ra như vậy, hắn lúc này cười nói:

“ À, lúc đi tới đế đô thì người trong gia tộc không có cho tôi tiền mà đưa cho tôi một đống nhẫn này, nói khi nào cần ăn cơm thì bán đi một vài cái sẽ kiếm được tiền ăn cơm. Vốn nghỉ bán mấy thứ này cũng chỉ đủ tiền dùng cơm một năm nhưng không ngờ nó lại có giá đến vậy.”

Nghe được Xuân Đức nói thì mọi người đều trầm mặc, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Xuân Đức như nhìn người ngoài hành tinh, trong lòng bọn họ cho ra một cái kết luận, Xuân Đức là đại công tử của một đại đại gia tộc nào đó ẩn thế, lần đầu đi ra bên ngoài nên mới có biểu hiện ngây ngô như vậy.

Sau một lúc trầm mặc, bỗng nhiên có một người trung niên mặc một bộ pháp bào màu đỏ đi tới bên cạnh Xuân Đức mỉm cười thân thiện nói, người trung niên kia đi tới đâu thì đám người khác đều cung kính cúi đầu sau đó lui qua một bên:

“ Ta là Đại Ma Pháp Sư Ốc Đinh Đặc.Anh bạn trẻ hẳn là người của đại gia tộc luyện khí. Nếu anh bạn trẻ không có hứng thú với những thứ này liệu có thể bán cho ta được không. Ta sẽ trả giá cao.”

Xuân Đức nhìn người trung niên tự xưng bản thân là Đại Ma Pháp Sư trước mắt, cũng không có biểu hiện ra cái gì quá lớn, hắn lúc này cũng thân thiện trả lời.

“ Được thôi, vốn dĩ tôi còn chưa biết đi đâu bán nó kiếm tiền ăn cơm. Bây giờ nếu đã có ngài nguyện ý dùng giá cao để mua thì không còn gì tốt hơn.”

Xuân Đức lúc này chọn ra một cái nhẫn trung cấp ném cho Á Nhĩ Đặc sau đó lại lấy ra thêm vài mấy trăm cái nhẫn chứa đồ, thực ra Xuân Đức cũng không có lấy ra toàn bộ, đã biết nhẫn chứa đồ quý giá nên hắn để lại mấy cái nhẫn cao cấp.

Đối với những tang vật này Xuân Đức đều đã sử dụng linh hồn lực thanh tẩy dấu vết một lần, đảm bảo không người nào có thể nhìn ra cái gì cả.

Thấy nhiều như vậy nhẫn chứa đồ thì một lần nữa mọi người ở bên trong cửa hàng này đứng hình. Đến cả tên Ma Pháp Sư Ốc Đinh Đặc lúc này cũng im lặng. 

Hắn nhìn sơ qua cái túi trên tay Xuân Đức phải có gần 500 cái, trong đó đại bộ phận là trung cấp, một số ít là sơ cấp.( Giết đám người của áo trùm đầu màu trắng thu được nhiều nhẫn trung cấp, giết đội ngũ dong binh thường thu được nhẫn sơ cấp). Lúc này trong lòng Ốc Đinh Đặc chắc chắn Xuân Đức là công tử của một đại gia tộc luyện khí.

“ Nơi này không tiện nói chuyện, anh bạn nhỏ có phiền hay không khi lên xe về nơi ở của ta ngồi nói chuyện một lát.”

Xuân Đức mặc dù trên mặt vẫn duy trì nụ cười có phần ngây thơ nhưng trong lòng thì không có như vậy. Lúc nãy khi hắn lấy ra đống nhẫn chứa đồ hắn nhạy cảm phát hiện tên tự xưng là Đại Ma Pháp Sư Ốc Đinh ở sâu bên trong ánh lóe lên tia sáng lạnh lùng.

Tuy nó chỉ vừa lóe lên sau đó liền biến mất nhưng đối với Xuân Đức là sống trong âm mưu cùng máu tanh thì làm sao có thể qua mắt hắn được. Xuân Đức lúc này đang rất mong chờ màn kích tiếp theo, hắn mong màn kịch tiếp theo sẽ đặc sắc một chút

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK