Mục lục
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đến liều thuốc kháng thể của căn cứ các ngươi kia, chẳng lẽ không phải tinh hoa Phấn hoa của

chúng ta hay sao?

Triệu Như tức giận trừng mắt nhìn A Miểu, căn cứ theo lời Trần Triều Cung nói, nàng đã sớm phỏng

đoán người làm ra thuốc kháng thể kia, chính là A Miểu, cho nên hắn không xuất hiện thì thôi một

khi xuất hiện tại Bách Hoa thành nàng phải lý luận một chút với kẻ trộm này, cầm thành quả nghiên

cứu khoa học của người khác, công nhiên mưu lợi cho bản thân mình, A Miểu kia thật không biết xấu

hổ a?

Cái gì mà fanboy hay fangirl, đó chỉ là trước kia! Hiện tại Triệu Như nhìn A Miểu thấy không vừa

mắt chút nào!

"Nga, thất kính thất kính."

Lúc này A Miểu mới có chút ngoài ý muốn nhìn Triệu Như.

"Nguyên lai, tinh hoa của Phấn Hoa là do ngươi nghiên cứu ra a, dược tề của chúng ta xác thật là

tinh hoa Phấn hoa của các ngươi, nhưng nó đã được trải qua rất nhiều cải tiến, phát huy 200% công

hiệu của nó.

Chuyện này nói tiếp cũng phức tạp, A Miểu chỉ phụ trách nghiên cứu còn sau đó lợi nhuận như thế nào

căn cứ Kim Môn dùng con đường nào để thu hoạch tinh hoa Phấn hoa A Miểu cũng không rõ



ràng, hắn chỉ lo nghiên cứu, còn những chuyện khác, ai có giết người phóng hỏa thì cũng không

có quan hệ gì với hắn cả.

Đại khái thành phần trong một lọ thuốc không đổi nhưng có pha chế thêm một ít những thứ khác có thể

phóng đại dược hiệu lên 200%, tuy rằng dược hiệu được phóng đại nhưng do pha loãng quá nhiều cho

nên một liều dược tề không thể bằng một lọ tinh hoa Phấn hoa.

Nhưng tính về giá cả thì nó sẽ mang nhiều lợi nhuận hơn so với một liều tinh hoa Phấn hoa.

"Cho nên trộm vẫn là trộm, mặc kệ có cho thêm cái gì vào." Triệu Như tức giận đến đỏ mặt, vì thái

độ của A Miểu.

Trong khoảng thời gian này hòa đàm cũng không thể tiến hành nữa, nhóm chính khách của căn cứ Kim

Môn đưa ra lời cáo từ, An Nhiên gật đầu, để cho Bàn Tử đưa bọn họ trở về, về chi tiết buổi hòa đàm

thì để nhóm chuyên gia đưa ra ý kiến với căn cứ Kim Môn.

"Thật đáng tiếc, vốn dĩ ta còn muốn gặp Trần tiên sinh.:

Trêи đường về, A Miểu tiếc nuối, hắn đoán lần sau muốn đi vào Bách Hoa thành sẽ tương đối khó

khăn, nghe nói Trần Triều Cung đã trở về cư trú trong Bách Hoa thành, cho nên hắn nghĩ có

thể nhìn thấy Trần Triều Cung khi ở Bách Hoa thành.

"Lúc trước Trần Triều Cung quay về căn cứ Kim Môn bị ngươi rút máu thiếu chút nữa

chết trong căn cứ, giờ ngươi còn muốn gặp hắn sao? Đây không phải tự tìm phiền phức thì là gì?"



Có người khuyên A Miểu.

"Chúng ta biết ngươi khác với người thường nhưng trong tình huống như hôm nay, nếu không phải ngươi

phá đám chúng ta kiên trì dùng thọ mệnh của nhân loại ngăn An Nhiên lại, nói không chừng nàng sẽ

đáp ứng cùng chúng ta tấn công về phía nam."

"Thật sự là thọ mệnh của nhân loại đã kéo dài hay sao?"

Có người khó nén được vui sướиɠ trong nội tâm, hắn hỏi A Miểu, thấy A Miểu gật gật đầu, sau đó lại

lắc đầu, thì vội vàng la lên:

"A Miểu, rốt cuộc ngươi có biết hay không, Triệu Như kia nói thọ mệnh của dị năng giả sẽ kéo dài là

thật hay không?"

"Căn cứ theo sự tiến hóa của nhân loại, thọ mệnh của nhân loại thời kỳ viễn cổ bình quân chỉ có 30

tuổi."

A Miểu nghiêm túc giải thích với những người đồng hành.

"Đến trước khi mạt thế tới, tuổi thọ của rất nhiều người đã vượt qua 100, cho nên ta cũng cho rằng,

thọ mệnh của người có dị năng sẽ dài hơn rất nhiều so với người bình thường, Triệu Như kia cho ta

một linh cảm, đến tột cùng thọ mệnh của con người có quan hệ tới cấp bậc của dị năng

hay không, điều này ta cần nghiên cứu lại sau khi trở về."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK