Bàn Tử.
"Phanh" Tiếng súng vang lên làm cho lớp băng trêи đỉnh đầu rơi xuống một ít.
Nguyên bản An Nhiên cũng tính toán xuống xe, nhìn thấy đối phương cầm súng bắn Bàn Tử một phát rồi
hắn chĩa súng nhằm ngay An Nhiên thì nàng cả kinh hô lên:
"Nằm sấp xuống!"
Nàng gập nửa người trêи xuống mặt ghế, khi viên đạn của đối phương bay tới, nó va chạm với cửa sổ
xe rồi bị nẩy ra.
Chiếc xe này là chiếc xe chống đạn mà Chiến Luyện đã tân trang, chuyên dùng cho An Nhiên thay cho
đi bộ, lần này nàng tới Tiểu Chu thành đã lái chiếc xe này đi ra.
Cũng may là nàng lái chiếc xe này, vài giây sau người đàn ông kia thấy viên đạn bị nẩy ra lại bắn
vài phát súng về phía An Nhiên, nhìn dáng vẻ này, đây là muốn giết nàng.
An Nhiên ngồi trong xe, thân xe đã bò đầy thực vật, nàng lẳng lặng nhìn người đàn ông đang bắn
súng về phía nàng, người này không có viện quân, dường như chỉ có một mình chiến đấu hăng hái, nếu
có viện quân thì lúc này cũng nên đi ra rồi.
Bàn Tử bị bắn một phát đang che lại chỗ vai đổ máu, hắn bò dậy, dùng thân mình nhào về phía người
kia, người đàn ông bị đẩy ngã trêи mặt đất, hắn xoay người lại, giơ lên khẩu súng trong tay muốn
giải quyết Bàn Tử sạch sẽ.
Vào đúng lúc này, thủ vệ của Tiểu Chu thành tới, súng trong tay người kia bị dị năng giả hệ
kim của Tiểu Chu thành bẻ cong nòng súng, một đám người vọt tới, có người vung khẩu súng
trường trong tay lên cho người kia một cái báng súng vào đầu.
Người đàn ông kia bị đánh choáng váng, hắn ném khẩu súng cong nòng trong tay đi, mang
theo cái đầu bắt đầu chảy máu chửi ầm lên:
"An Nhiên, ngươi chết không được tử tế, ngươi chết không được tử tế!!!" Bên cạnh xe An Nhiên, một
nhóm thủ vệ vây quanh, cây mây trêи thân xe dưới sự sai sử của An Nhiên cũng đã dừng sinh trưởng,
nàng ngồi trong xe nghe những lời của người đàn ông kia, trêи mặt nổi lên một mạt cười lạnh, nàng
mở cửa xe ra nói với những thủ vệ của Tiểu Chu thành đứng bên ngoài:
"Đừng giết người này, ta muốn đích thân hỏi hắn, đến tột cùng hắn có thù oán gì với ta?"
"Vâng!"
Thủ vệ gật đầu cúi chào với An Nhiên, sau đó đỡ Bàn Tử bị trúng đạn lên xe, rồi nhìn theo xe An
Nhiên vọt vào rừng rậm biến dị.
Xe lao nhanh về phía trước, khuôn mặt Bàn Tử tái nhợt hắn che lại bả vai bị trúng đạn, nói với An
Nhiên:
"Nhìn dáng vẻ này, đối phương chỉ là một dị năng giả lực lượng bình thường, không có
đồng lõa.
"Ân."
An Nhiên lên tiếng, chân ga không thả lỏng mà càng dẫm mạnh.
Đương nhiên nàng biết đối phương không có đồng lõa, nhưng hành vi của đối phương lại bất đồng
với nhóm lưu manh du côn lúc trước nàng gặp được ở Tiểu Chu thành, lần này đối phương nhằm
thẳng vào nàng, nói cách khác, hôm nay nàng gặp phải một hồi ám sát không quá thuần thục.
"An Nhiên, ngươi. "
Bàn Tử hắn thật là mệnh khổ a, vai bị trúng đạn đau muốn chết, lại còn phải chú ý đến cảm xúc của
An Nhiên, chuyện này thật khó mà nói, đối phương không có đồng lõa, thủ đoạn ám sát cũng không quá
thành thục, cũng không giống như người được mấy căn cứ phái tới đây, hắn có thù oán gì với An Nhiên
chứ?
Rất nhanh bọn An Nhiên đã về tới Bách Hoa thành Lưu Toa Toa bị triệu hoán tới nhà An Nhiên trị liệu
cho Bàn Tử, người ám sát An Nhiên cũng bị áp giải vào Bách Hoa thành, tay hắn bị dây thừng trói ra
sau lưng, quỳ gối trong sân nhà An Nhiên.