việc linh tinh như lắp đặt đường ống hay sửa chữa điều hòa gì đó, dị năng giả lực lượng nhiều như
vậy, tùy tiện hỏi vài người cũng có thể tìm ra được người làm đường ống dẫn khí mê-tan.
Đống chung cư nhà cao tầng đối diện với đại phú hào thì ồn ào náo nhiệt giống như ăn tết, còn bên
trong đại phú hào thì im ắng, không khí hai nơi hoàn toàn bất đồng.
Đương nhiên, hệ thống điều hòa tổng và điện vẫn còn duy trì, trong đại sảnh tầng 3,
những quân bài bừa bộn trêи bàn, chung quanh bàn đã không còn một bóng người, những ánh đèn xanh đỏ
soi xuống sân khấu từ lâu đã không còn bóng dáng của những vũ công nhảy múa.
Mỗi người đều trốn về phòng của mình, không dám ra quấy phá,
Trêи hành lang trống rỗng, những dây đằng xanh mơn mởn đang sinh trưởng, bò qua từng
gian từng gian phòng.
Trong phòng hội nghị, An Nhiên ngồi ở chiếc bàn lớn, ôm Oa Oa, trong tay đứa nhỏ cầm đồ chơi là một
chuỗi hạt, tay chỉ chỉ hạt châu, miệng ê ê a a a nói.
Trong tay Chiến Luyện cầm một thanh kim loại, hắn đi tới bên người An Nhiên, dựa vào bên cạnh bàn,
thoáng chốc thanh kim loại trong tay hắn biến thành một cái lục lạc nhỏ rỗng ruột, kêu leng keng
leng, hấp dẫn chú ý của Oa Oa.
Tay nhỏ của Oa Oa liền túm lấy cái lục lạc kia, Chiến Luyện đùa không cho đứa nhỏ, vừa trêu đùa vừa
hỏi An Nhiên:
"Tìm thấy chưa?" "Chưa thấy."
An Nhiên vươn tay ra bắt được cái lục lạc lúc ẩn lúc hiện kia, đưa cho Oa Oa, thuận tiện trừng
Chiến Luyện một cái, tức giận nói:
"Ngươi đừng ở bên cạnh ta làm vướng bận, các ngươi không phải đã bắt không ít người của Trần Triều
Phát hay sao? Còn không nhanh chóng đi ép hỏi khẩu cung đi?"
"Vậy thì ngươi một mình ở đây a?"
"Ân, các ngươi đều bận việc đi, có Tiểu Bạc Hà ở lại với ta rồi." "Nha, không sợ sao?!"
Chiến Luyện bướng bỉnh khom lưng cúi sát vào An Nhiên, ngón tay nâng cằm An Nhiên đùa giỡn nàng:
"Lão công có thể ở cùng ngươi nha, nếu sợ hãi thì gọi lão công nha!" "Lão công công!!!"
An Nhiên gạt bàn tay Chiến Luyện ra, thúc giục nói:
"Ban ngày ban mặt, còn nhiều người như vậy, không sợ ta kêu phi lễ sao, ngươi đi nhanh đi, đừng
soàn soạt bên cạnh ta nữa."
"Được rồi, được rồi."
Chiến Luyện cười thẳng lưng lên, lại nhanh chóng khom người ôm cổ An Nhiên, hung hăng hôn lên môi
nàng, sau đó mới mang mấy người đàn ông đang cười trộm đi ra ngoài.
Đại phú hào to như vậy cũng chỉ còn lại ba người An Nhiên, Oa Oa cùng Tiểu Bạc Hà, toàn bộ đám
quân nhân đã bị bắt được, thuộc hạ của Trần Triều Phát cũng bị lục soát ra, còn lại một
ít a miêu a cẩu vẫn đang lẩn trốn. Thời khắc yên tĩnh, thời gian một ngày qua rất nhanh, rốt cuộc
những người trong phòng đói đến mức không chịu nổi, tốp năm tốp ba kết bạn đi ra,
muốn đi tới kho lạnh phòng bếp tìm đồ ăn.
Vừa ra khỏi cửa, trêи hành lang trừ một ít cây lục đằng màu xanh đang bò tràn lan ra bọn họ lại
không nhìn thấy thân ảnh những tên côn đồ hung thần ác sát, toàn bộ đám quân nhân từ căn cứ Kim Môn
kia đã bị Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm tước hết vũ khí, an bài đi đến khu nhà cao
tầng đối diện, người thì dưỡng thương người thì bị ép hỏi cung cấp chút tin tình báo cho Chiến
Luyện cùng Lạc Phi Phàm.
"Thế nào, có an toàn không?"
Vài người phụ nữ đang khom lưng, ghé vào mấy cái cây, vươn đầu ra từ chỗ ngoặt nhìn về hướng thang
máy phía trước, trong ánh mắt tràn ngập khát vọng.
Chỉ cần vào thang máy này, là có thể đi xuống thẳng phòng bếp tầng 1, tuy rằng tầng 1 đã bị vùi sâu
trong tuyết, nhưng không ảnh hưởng gì tới bên trong, ở trong phòng bếp có một kho lạnh, bên trong
có rất nhiều rất nhiều thịt đông lạnh.