rất nhiều dị năng giả hệ thủy, được Chiến Luyện điều chuyển trở về hậu phương, hiệp trợ chuyên gia
địa chất và dị năng giả hệ thổ, đào hồ điều hòa.
Nhưng dị năng giả hệ hảo còn cần tiếp tục tấn công về phía nam, đồng thời, Chiến Luyện điều chuyển
một số lớn dị năng giả hệ thổ lên trước, chuẩn bi xây dựng cầu qua sông.
Mặt khác từ bố cục lớn, căn cứ Ngũ Lí Hương ở mặt đông trải qua sự kiên trì không ngừng nỗ lực, xây
dựng lên các trạm bơm nước, còn không ngại cực khổ tìm hiểu về sự tinh lọc nước làm mạch nước ngầm
dưới mặt đất thay đổi rất lớn.
Rừng rậm biến dị lấy Bách Hoa thành làm trung tâm, bao bọc lấy Tiểu Chu thành, căn cứ Thời Đại, căn
cứ Thiên Viêm Sơn và căn cứ Ngũ Lí Hương, hơn nữa còn sinh trưởng về phía nam tới tận Giang Bắc.
Nhìn tổng thể, phiến rừng rậm này đã đạt diện tích lớn hơn so với trước lúc co lại, hơn nữa càng
gần Bách Hoa thành cây cối càng thô tráng hơn, cấp bậc thực vật cũng càng cao hơn, bộ rễ dưới nền
đất cũng tràn lan dày đặc hơn.
Bởi vì thời tiết bắt đầu lạnh dần, tang thi hệ hỏa bắt đầu ngủ đông, bọn Chiến
Luyện ở tuyến đầu chờ đợi đội ngũ của An Nhiên tiến tới, tập hợp ở thành thị đã trở thành phế tích
của Giang Bắc.
Bên sông có một đống nhà xưởng bị vứt bỏ, Chiến Luyện chọn một trong số đó làm bộ chỉ huy tác
chiến, hắn cùng Lạc Phi Phàm và vài vị đội trưởng đang lên kế hoạch tấn công tiếp theo, trước mùa
đông phải qua được sông, nếu không ngày đông giá rét, mặt sông kết băng, động vật biến dị ở phía
nam sẽ vượt qua mặt sông, gây ra phiền toái không nhỏ cho bọn họ.
Bàn Tử đã bị điều tới đây, hắn là dị năng giả hệ thổ cấp cao của Bách Hoa thành, đang nghe chuyên
gia về cầu đường giải thích.
Vị chuyên gia nói, những thuyền bè trước mạt thế đã không thể dùng, những cây cầu lớn
từng được xây dựng đã bị phá hủy sụp lún, trong sông còn có rất nhiều cá biến dị, không thể bơi qua
sông, nhưng có thể đi xuống tra xét, đất đai phía dưới còn có thể tận dụng được hay không.
Nhưng kể từ đó, đội ngũ tấn công về phía nam này sẽ phải chia ra nhiều con đường, nói không chừng
sẽ phải trì hoãn rất nhiều, cho nên kế nhanh nhất là tạo ra một cây cầu vượt qua sông.
Con sông lại rộng lớn như này, muốn xây dựng một cây cầu không phải là ngày một ngày hai là xong,
vị chuyên gia này kéo Bàn Tử tới họp chính là muốn báo cho hắn xây dựng một cây cầu phải vững chắc
như thế nào nếu không mấy chục vạn người bọn họ nếu rơi xuống sông thì không phải
chuyện đùa.
Chiến Luyện mở họp xong, mọi người tan đi, nghỉ ngơi chỉnh đốn lại đội ngũ, còn hắn thì vội vàng
lên tầng 2 của nhà xưởng, tìm rất lâu mới tìm được An Nhiên đang đứng bên một ô cửa sổ đã rách nát.
Hắn đi qua, nhìn thân mình thon gầy của An Nhiên bọc trong chiếc áo sơ mi, hai tháng qua, An Nhiên
lại gầy không ít.
Chiến Luyện duỗi tay, ôm lấy nàng từ phía sau, thấp giọng hỏi:
"Thực vật hôm nay, lớn nhanh hơn trước kia rất nhiều, ngươi có phải lại thăng cấp hay không?"
"Thời tiết lạnh rồi!"
An Nhiên không đáp lại Chiến Luyện, hai tròng mắt nhìn sắc trời âm u ngoài cửa sổ,
gió lạnh bắt đầu xuyên qua ô cửa sổ rách nát, ùa vào làm da gà nổi lên, trong lòng An Nhiên lại
nhói lên.
"Thời điểm Oa Oa đi, nó chỉ mặc một chiếc áo cộc tay, đứa nhỏ có lạnh hay không?"
Hơn hai tháng đã trôi qua, Oa Oa ăn gì, uống gì? Có nhớ ma ma hay không?